.2. Buổi hẹn hò đầu tiên giữa anh và em !!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



 " Đúng ! "

- '' Vậy được, tôi sẽ đi. ''

Hắn không có vẻ gì là ngạc nhiên, bình thản nói:

'' Cảm ơn cậu! 6h chiều ngày mai ở cổng rạp chiếu phim của trường, không gặp không về.''

'' Được! À, đúng rồi, trí nhớ tôi không được tốt lắm, nếu cậu đợi lâu quá có thể nhắn tin nhắc tôi, tôi không cố ý lỡ hẹn đâu. Số máy nhắn tin của tôi là xxxxxxxxxx. ''

Hắn nói:

'' Được rồi. '' - sau đó  cúp máy.

Trong đêm khuya tĩnh mịch, ngọn gió mùa hè thổi qua làm rèm cửa sổ bay bay, tôi thất thần nhìn khá lâu và không thấy buồn ngủ tẹo nào.

Tôi đoán là mình đã ngủ quá nhiều vào buổi ngày cũng nên !

Ngày hôm sau, cái đầu hay quên của tôi bỗng nhiên linh hoạt một cách lạ thường đến trông thấy, vì suốt cả ngày hôm đó tôi chỉ nghĩ đến buổi xem phim. 

Tôi đến phòng xem phim trước 10 phút mà đã trông thấy Jungkook ngồi đó đợi tôi rồi. Hắn mặc một cái áo thun màu đen với quần jean trông rất sạch sẽ phẳng phiu, trong tay còn cầm hai chai nước uống. 

Hắn và chai nước đều mang lại cho tôi cảm giác sảng khoái trong cái mùa hè nóng bức này.

Là một đứa tham ăn có tiếng, tôi không hề khách khí lấy chai nước cam mình yêu thích nhất, và nói :

'' Đi thôi, chúng ta vào thôi. "

Hôm ấy chiếu phim Titanic, là bô phim tôi yêu thích nhất trong thời điểm đó.

Trước đó, tôi đã từng xem bộ này rồi, tôi rất khâm phục nam chính Jack , hết sức kinh hoàng trước cảnh chìm tàu bi tráng và cũng vô cùng cảm động trước chuyện tình yêu đầy lãng mạn nhưng cũng đầy bi thương, khó khăn trắc trở của họ, thế nên khi phòng chiếu vừa kéo màn che lên âm nhạc cũng từ từ mà nổi lên và làm cho tôi cảm nhận được nỗi đau thương ập đến, bao trùm hết thảy.

Cho dù là cảnh lãng mạn nhất của nhân vật nam nữ chính thì tôi cũng khóc đến nỗi nước mắt, nước mũi chảy ròng ròng. 

Tôi đã dùng hết sạch cả khăn giấy, Jungkook phải ra ngoài mua cho tôi một túi giấy ăn. 

Tôi ôm túi giấy ăn to đùng đó xem hết bộ phim.

Bộ phim kết thúc, phòng chiếu có sức chứa hơn 100 người mà bây giờ chỉ còn lại mối mình tôi với Jungkook. Tôi ôm đống giấy ăn đó mà cứ khốc sụt sịt, hắn ngồi bên cạnh, im lặng không nói gì. Cho đến khi cô lao công vào phòng để giọn dẹp thì chúng tôi mới ra ngoài ,và rời đi.

Ánh trăng bàng bạc chiếu trên con đường nhỏ trong khuôn viên trường, đèn đường vàng hiu hắt hóa ánh trăng, hắn chầm chậm bước bên tôi, còn tôi cắm cúi bước, dẫm lên cái bóng mờ mờ của hắn.

Trong ánh trăng đó, khuôn mặt nhìn nghiêng của hắn làm cho tôi có cảm giác rất giống Jack. Có lẽ vì tôi đang xúc động tới bộ phim đó.

Hắn hỏi tôi:

Tăng tăng tăng tằng

END Chap .2.

Tui sẽ ra sớm cho mn nha

Cố chờ tui thêm tí nhé !!!

Hẹn mn ở part tiếp theo nà. còn bây giờ thì pp !

Se You Again!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cahill