23. Tỏ tình thất bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao em không vào trong đi?" - NamJoon tay cầm cốc coffee bốc khói nghi ngút, trên đường trở về phòng mình thì bắt gặp Jungkook đang ngồi thờ thẫn ở trước cửa phòng của Ami.

Giọng nói của NamJoon như đánh thức gã, gã có chút giật mình nhưng cũng không đến độ phải hoảng. Tự mình điều chỉnh lại cảm xúc và biểu cảm trên gương mặt của mình, sau đó là đứng lên trở lại.

"Em nghĩ là em không nên vào lúc này."

"Sao lại không nhỉ? Con bé đang đợi em." - NamJoon khẳng định thêm một lần nữa, dường như hoàn toàn chắc chắn rằng việc Ami đang đợi gã là đúng.

"Những chuyện đang xảy ra, chắc chắn đã khiến cô ấy rất tức giận và em nghĩ cô ấy cần ở một mình." - Gã khẽ thở dài rồi gãi nhẹ mái đầu.

"Nếu anh là Ami thì anh nghĩ mình cần một lời giải thích và một sự an ủi. Con gái là vậy đó nhóc à. Bề ngoài như không cần, nhưng bên trong lại rất cần. Nhóc thế này là dở rồi, học cách hiểu tâm tư của Ami đi nhé."

"Suy nghĩ của chúng ta là suy nghĩ của các cánh đàn ông, con gái không giống như vậy."

"Em hiểu rồi."

"Vậy còn chờ gì nữa, vào trong đi."

"À còn nữa, em cũng cần phải lạc quan lên, đừng tự trách bản thân nữa. Sự việc này xảy ra cứ cho là ngoài ý muốn, bọn anh vẫn cùng em vượt qua thời gian khó khăn này thôi. Cố lên." - NamJoon vỗ nhẹ lên vai gã mấy cái rồi cười rất ôn nhu. Nói xong anh liền trở về phòng của mình, trả lại một không gian riêng cho Jungkook.

Thế mới nói, Jungkook chưa bao giờ hối hận khi năm đó gã lựa chọn một công ty có Kim NamJoon.

Như được tiếp thêm một chút ít năng lượng tích cực, suy nghĩ cũng có phần mở rộng hơn đến hướng tốt đẹp, Jungkook chạm vào tay nắm cửa rồi khẽ gạt xuống, dùng rất ít sức để đẩy cửa vào trong.

Trước khi bước chân vào, gã đã đưa mắt tìm hình bóng của em trước, dò xét xem em là còn thức hay đã ngủ. Thế nhưng lại chẳng thấy em ngồi ở ghế, cũng không thấy em nằm ở giường. Bây giờ đồng hồ treo trên tường cũng đã điểm mười hai giờ hơn, em không ở trong phòng giờ này thì rốt cuộc em ở đâu?

Lúc này gã quyết định bước hẳn vào trong phòng và quan sát lại thêm một lần nữa. Tay gã từ từ khép cánh cửa lại.

Bỗng dưng bước từ trong phòng tắm ra ngoài là em, độc nhất một chiếc khăn quấn quanh mình, cả đôi tay và đôi chân lộ ra trước mắt gã, làn da trắng sáng, mịn màng không tì vết ấy quả thực quá cuốn hút.

Tay gã vô thức bấm chốt cửa, gã nên đề phòng mới được, nhỡ đâu các hyung của gã bất thình lình bước vào và bắt gặp được cảnh Ami đang trông sexy thế này thì quả thực là không ổn.

"Ais, giật cả mình." - Em thật sự bị gã dọa cho muốn rơi cả tim ra ngoài, hai tay vô thức đưa đến trước ngực giữ lấy tấm khăn, dù biết nó sẽ không tự động tuột ra trừ khi em cố tình cởi bỏ, nhưng em vẫn cứ giữ chặt như thế cho an toàn.

"E-em tắm hơi muộn nhỉ?"

Yết hầu của Jungkook di chuyển lên xuống liên tục. Gã nghĩ gã cần nhắc lại lần nữa với "vị thần sắp đặt" về việc gã chính là một thằng đàn ông thực thụ. Không nên sắp đặt cho gã gặp em ở tình huống này mới phải. Lòng gã bây giờ phải nói là rạo rực hơn gấp mười lần so với lúc ở ngoài cánh cửa gỗ vô tri kia, tất cả cảm xúc của gã thay đổi nhanh như vậy cũng chỉ là do em, buồn có vui có, lo lắng, bất an, nhớ nhung.. hưng phấn.. tất cả mọi thứ đều xuất phát từ em, gã sẽ điên lên mất nếu một ngày không còn em bên cạnh.

"Anh làm em giật mình đấy Jungkook, có chuyện gì với anh sao?"

"Tôi nghĩ em nên khóa cửa cẩn thận khi em có ý định đi tắm và rời khỏi phòng tắm chỉ với một tấm khăn."

"Tại sao em phải làm vậy chứ?"

"Nhỡ đâu người đi vào không phải là tôi thì sao?" - Gã bất mãn rít một tiếng, tiến đến gần em hơn như suýt thì đè em ra giường.

"Giờ là anh thì liệu có tốt hơn không?" - Ami đặt một câu hỏi mang tính mỉa mai dành cho Jungkook.

Bỗng dưng bị nói trúng tim đen, gã im bặt không biết nói gì. Nhưng rõ ràng so với việc người khác nhìn thấy thì gã nhìn thấy vẫn đỡ hơn không phải sao? Gã là người có quan hệ thể xác với em và hơn nữa gần đây còn có mối quan hệ tình cảm mập mờ cùng em. Nó chẳng giống nhau tí nào, suy ra, gã nhìn thấy em trông bộ dạng này vẫn tốt hơn có kẻ khác nhìn thấy.

Dù sao thì mục đích của gã vào phòng của em không phải là để giải quyết nhu cầu của bản thân, tạm thời nên gạt cái cảm xúc thân dưới qua một bên, hiện giờ gã cần biết em đang nghĩ gì và cảm thấy thế nào sau khi sự việc xảy ra.


"Mặc quần áo vào đi." - Gã đi đến ngồi xuống sofa rồi lấy điện thoại từ trong túi mình ra để giả vờ bấm.

Hành động của gã khiến em có chút thắc mắc, mọi khi Jeon Jungkook sẽ không hiền lành kiềm nén như thế. Em thì còn lạ gì gã, bằng bất kì hình thức nào cũng được, miễn nó làm gã "hứng" lên là gã sẽ không dừng lại, nhưng tại sao hôm nay lại không cư xử như mọi khi nhỉ? Em thừa biết là gã đang kiềm nén mà.


"Không cần anh phải nhắc." - nói xong em cầm lấy bộ quần áo ở trên giường chuẩn bị quay lại phòng tắm để thay.

"Cơ mà Jungkook, anh cầm ngược điện thoại rồi"

"Ừ, tôi tạo điểm nhấn một chút, phong cách của tôi mà, em không biết sao?"

"À... sao cũng được."

Khi cánh cửa phòng tắm được khép lại, gã mới hô hấp được bình thường một chút. Gã còn thầm tự hào về bản thân khi lí trí của gã đã thắng được con tim của mình. Mặc dù việc cầm điện thoại ngược vừa rồi có hơi ngớ ngẩn.

"Mày làm tốt lắm Jungkook." - Gã vỗ mấy cái vào lồng ngực mình, sau tình huống vừa rồi nhận ra một việc.. không phải cứ "hứng" và phát rồ lên khi thấy cảnh nóng mới là đàn ông đích thực, phải biết kiềm chế khi thấy cảnh nóng thì mới đáng tự hào mình là đàn ông đích thực.





Ami trở ra với một bộ pyjama đen huyền, do màu đen là màu quá quyến rũ hay vì em quá nóng bỏng chăng? Sao trông em vẫn thật cuốn hú dù cho có mặc bất cứ thứ gì.

"Em thấy hơi mệt. Muốn nghỉ ngơi."

"Tôi muốn nói chuyện với em một chút."

"Gấp không? Nếu không thì để mai đi."

"Tôi nghĩ tâm trạng em sẽ không tốt.. hoặc là như thế nào đấy nên muốn ở đây an ủi và tôi sẽ sẵn sàng giải đáp một chút thắc mắc của em..."

"Không có chuyện gì lại khiến tâm trạng em tệ hơn ngoài việc em hết tiền. Và em cũng không có gì thắc mắc để cần đến anh giải đáp. Đủ chưa, em mệt rồi, muốn nghỉ ngơi."

Gã cảm thấy có chút hụt hẫng, chưa bao giờ gã lại chủ động nhiều như thế, cũng chưa bao giờ vì một mối quan hệ không rõ ràng nào mà suy nghĩ nhiều đến thế. Có thể đối với người khác những việc gã làm là cỏn con, nhưng vì là gã, là một người chưa từng làm những điều trên nên khi bị khước từ, gã cảm thấy thất vọng và hụt hẫng là một chuyện quá đỗi bình thường.

Gã dùng đôi mắt của mình, xoáy sâu vào đôi mắt em. Ánh mắt gã đục hơn hẳn vừa rồi, tâm trạng cũng không mấy tốt.

"Tôi nghĩ em đang nói dối."

"Không, tại sao em phải thế."

"Vì ánh mắt của em, không biết nói dối như cái miệng xinh đẹp của em."

Bỗng dưng bị nhìn thấu tâm can và vì sự quan sát đầy tinh tế ấy của gã đã khiến cho tim vô cùng rung động. Gã đã nhìn thẳng vào mắt em và cực kì nghiêm túc đưa ra một câu trả lời chắc nịch về việc em nói dối.

Phải, em đã nói dối. Nhưng nếu em nói thật cảm xúc lúc này của mình ra thì có ích lợi gì chứ, nó hoàn toàn ích kỉ và em biết Jungkook cũng đang vô cùng áp lực với chiếc clip kia, em không nên tạo gánh nặng thêm cho gã, dù sao thì mối quan hệ này ngay từ đầu chỉ là nằm ở trên giấy tờ, một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi.

Và cũng chính do đây là mối quan hệ có lợi cho cả đôi thì em lại càng không thể vì một chút sự ích kỉ của bản thân mà làm khó gã được. Đành giấu nhẹm đi những điều khiến em nặng lòng và gói gọn chúng trong đôi ba chữ "Em không sao.".

"Tôi sai rồi, xin lỗi vì đã khiến em mệt mỏi như vậy."

"Anh không cần phải xin lỗi."

"Tôi nghĩ là cần." - Gã đứng dậy, bước từng bước về phía em, trong khi em thì vẫn đang vô cùng ngoan ngoãn đứng yên một chỗ như là đang chờ đợi gã.

Tay gã nhẹ nhàng nâng niu gương mặt em, chạm khẽ vào đôi mắt có chút sưng lên vì khóc. Gã hôn lên đôi mắt em.

"Xin lỗi vì làm em khóc."

Tay gã chạm vào gò má em, hôn vào gò má của em.

"Xin lỗi vì để nước mắt của em lăn trên má."

Tay gã chạm vào đôi môi của em, gã hôn một nụ hôn rất nhẹ nhàng, một nụ hôn phớt qua, vô cùng dịu dàng với cánh môi của em.

"Xin lỗi vì đã để bản thân say và rồi mất kiểm soát, hôn cô gái khác mà không phải em."

Gã ôm chầm lấy em vào lòng, xoa nhẹ tấm lưng của em rồi thì thào thêm mấy lời ngọt ngào, những câu nói đó như chạm khẽ vào trái tim của thiếu nữ.


"Sớm thôi chúng ta sẽ hạnh phúc. Đợi anh thêm một lúc nữa."

Bỗng dưng Jungkook gã thay đổi cách xưng hô khiến cho lỗ tai em nghe còn cảm thấy hơi ù.

"Jungkook, anh lại say rồi sao? Nói nhăng nói cuội gì vậy?"

"Anh không say, những điều nãy giờ anh nói hoàn toàn nghiêm túc."

"Chúng ta hẹn hò thôi Ami à, đến lúc để hẹn hò rồi, anh không thể nào đợi thêm được nữa cái ngày mà anh có được em."

Gã nhìn thẳng vào mắt em, như đang khẳng định lại một lần nữa những điều gã nói nãy giờ hoàn toàn là sự thật và vô cùng nghiêm túc.

Gã sẽ hôn em, ngay bây giờ. Tay gã đặt sau gáy của em và kéo sát đến gần, môi của cả hai chỉ còn cách nhau có vài milimet nữa thôi là chạm, ấy vậy mà Ami lại bất ngờ xô gã ra.

"E-em... em nghĩ mình cần suy nghĩ thêm."


Vậy... có nghĩa là gã đã bị từ chối rồi sao? Gã thật sự đã tỏ tình thất bại rồi sao?

Vậy là thất tình rồi ư?





[...]

Yuna trở về nhà với một bụng tức giận mà không biết nên trút vào đâu. Cô muốn quay lại với Jeon Jungkook chứ không phải là Tae Gyu. Dường như kế hoạch để kéo Jungkook trở về đã quá hoàn hảo rồi, thế nhưng tên dẩm ương này lại xuất hiện và khiến cho mọi thứ hoàn hảo ấy vỡ tan hết. Thậm chí bản thân cô còn đang bị đe dọa.

Nội dung trong cái USB ấy thật sự là cô không thể tin được, tay chân cô bủn rủn hoàn toàn khi xem nó, Tae Gyu đó còn có thể tồi đến mức nào nữa?

Đoạn clip cô cùng hắn quan hệ thể xác thân mật như vậy mà bị công khai thì coi như mọi thứ tiêu tan, thật sự mà nói thì Yuna đang rất sợ.

Cô còn có thể làm gì ngoài việc đồng ý điều kiện của Tae Gyu chứ?

Chỉ cần xong việc và cô có thể xóa được bản gốc thì nhất định cô sẽ tống Tae Gyu vào tù vì tội cưỡng hiếp và buôn bán chất kích thích... nhất định cô sẽ trả đủ hoặc là dư chứ không tài nào để hắn cảm thấy thiếu!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro