32. Cô sẽ không, đúng chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungKook thất thần ngồi bệt dưới sàn. Lòng không ngừng nghĩ về em, lặng lẽ cầu nguyện mong em sẽ khoẻ mạnh.

Gã biết, nếu tin này rộ ra. Cả em và gã đều sẽ không thể tồn tại một cách thoải mái được. Thậm chí còn ảnh hưởng đến nhóm của mình. Nhưng đó là tình yêu của gã, gã cũng muốn được yêu. Và người con gái gã yêu là em, gã không thể nào chọn em rồi từ bỏ sự nghiệp, cũng không thể chọn sự nghiệp để toàn tâm từ bỏ em.

Gã biết mình ích kỉ. Nhưng tại sao gã lại không thể chọn cho mình một hạnh phúc nhỉ? Vì gã là người của công chúng chăng?

Gã không thể ngừng trách móc bản thân. Gã không thể làm gì để ngưng việc mà ai đó sắp làm. Gã giờ đây chỉ có thể ngồi bất lực. Dù cho gã và em đã bước đến mối quan hệ yêu đương, nhưng họ chỉ sẽ chăm chăm vào việc gã đã loạn lạc đi tìm niềm vui. Họ sẽ dùng những lời lẽ khó nghe với cô gái gã yêu.

Nhưng gã sẽ không trốn tránh, gã vẫn sẽ đối mặt với chúng. Chỉ là hiện tại, gã chưa biết bản thân sẽ có phương hướng giải quyết nào. Nên chỉ có thể ngồi không bất lực chờ đợi.

Nhận được điện thoại từ NamJoon, gã chần chừ lúc lâu mới nhấc máy. Gã không lên tiếng, chờ đợi đầu dây bên kia nói trước. Có lẽ là vì gã đang thấy hổ thẹn nên không dám đối mặt với bất kì điều gì, đặc biệt là NamJoon.

"Anh nghe nói Ami bị thương. Anh quản lí nói xin lỗi vì đã âm thầm theo sau em. Nhưng em biết đó, anh ấy làm vậy là vì muốn tốt cho em."

- Em hiểu.

"Đừng quá lo lắng, Ami sẽ không sao đâu."

- Nếu như em ấy có sao, em sẽ không thể sống hạnh phúc được.

"Em có muốn anh đến đó cùng em không? Mọi người ai cũng đều lo lắng cho em và cả Ami."

- Em muốn ở một mình, các anh không cần cực nhọc vì em như vậy. Em xin lỗi vì những bất tiện em đã gây ra, dù em biết lời xin lỗi không thể chữa lành sai lầm của em. Em sẽ cố gắng dùng hành động để chứng minh, để có thể làm được điều đó, em nghĩ mình cần thời gian.

"Anh hiểu rồi JungKook. Nhưng nếu em cần sự giúp đỡ thì luôn có bọn anh nhé."

Vừa dập máy, gã như gục ngã. Nhớ lại khoảnh khắc gương mặt xanh xao của em. Mắt nhắm tịt, đầu thì chảy đầy máu. Hình ảnh ấy của em không ngừng hiện lên trong đầu gã, khiến cho trái tim của gã quặn thắt lại. Thật đáng tiếc cho cả hai khi phải chịu đựng hoàn cảnh này.

Gã muốn là người đầu tiên nghe kết quả phẫu thuật của em, muốn là người đầu tiên vào thăm em. Muốn là người túc trực bên em. Nhưng có lẽ là không có cơ hội đó rồi.






Sáng ngày hôm sau,

JungKook tìm đến một số lạ để gọi. Hồi chuông vang dài, mãi một lúc sau mới có người nhấc máy.

"Òh, JungKook đó hả?"

- Lúc nãy có số nào gọi đến toà soạn để bán thông tin không anh?

"Hmm, cũng có ba bốn cuộc như thế, bọn anh đều sắp xếp hết rồi."

- Anh có thể cho em xin số điện thoại của những cuộc điện thoại đó được không?

"Do chỗ anh em thân thiết, nên anh sẽ đọc những số đã gọi đến để bán thông tin. Em nhớ là giữ bí mật như mọi khi nhé."

- Vâng, em cảm ơn anh nhiều. Anh Kwon.

"Em ghi lại nhé, bây giờ anh sẽ đọc."

JungKook chăm chú ghi lại từng con số. Kết quả cho ra được bốn dãy số hoàn chỉnh. Việc của gã bây giờ là so sánh những số điện thoại này với số điện thoại của Nami mà em đã lưu, có trùng khớp hay không.

Dù gã biết, có rất nhiều toà soạn ở trong nước, nhưng gã lại chọn toà soạn XYZ để gọi và hỏi thăm. Bởi đây là toà soạn nổi tiếng, lớn mạnh nhất trong nước. Nếu gã chọn nơi để bán thông tin mà hời nhất, thì gã sẽ chọn nơi này. Với thông tin mà Nami có được trong tay, thì tiền mà toà soạn bỏ ra để mua là một con số rất khủng.

Và đúng như dự đoán. Có một dãy số trùng khớp với số mà em đã lưu. Gã không đợi lâu, nhanh chóng bấm số vào điện thoại mình và gọi.

'Alo?'

- Tôi gọi từ toà soạn XYZ, tôi muốn xếp lịch hẹn.

'Vừa rồi anh bảo phải mất chừng hai ba hôm mà nhỉ?" - Nói giữa chừng Nami để điện ra xa để xem số điện thoại, biết được đó là số khác thì tiếp tục thắc mắc.

'Thật sự là gọi từ toà soạn?'

- ...

'Alo? Rốt cuộc là ai?'

- Ngôi nhà cô đã vào, là ngôi nhà mà ở đâu cũng có camera, chỉ trừ mỗi nhà vệ sinh. Nếu đã có ý định làm hại ai đó, thì nên chọn nơi khuất camera mới phải.

'Anh là ai vậy?'

- Liệu cô có muốn gặp mặt để tiện nói chuyện hơn không?







Nami thật sự không tin vào mắt mình, người ngồi đối diện cô chính là Jeon JungKook. Là người bằng da bằng thịt chứ không phải là hình nộm hay làm từ đồ hoạ.

Hai tay cô run bần bật khi đối diện với người mà cô rất thích. Biết bao nhiêu người hâm mộ ngoài kia chỉ  mong được đi cùng đường với gã, vậy mà cô lại được gã hẹn gặp mặt như thế này, mặc dù lý do gặp mặt không mấy tích cực, nhưng cô vẫn rất thoả mãn.

Chẳng phải Ami đã quá may mắn rồi sao? Cô luôn ghen tị vì điều đó, về độ may mắn của em.

- Em... em là fan của anh.. JungKook.

Gương mặt gã đanh lại, nhìn cô ta từ trên xuống dưới ăn mặc rất hở hang, trang điểm cũng rất kĩ càng. Gã biết cô ta có ý gì, nhưng gã hoàn toàn miễn nhiễm với nhưng kiểu người như thế này, trong lòng còn đang không ngừng lo lắng cho em ở bệnh viện, tâm trí đâu mà mơ tưởng đến người con gái khác?

- Em có thể xin nắm tay anh được không?

- Em có thể xin chữ kí không ạ? - Nami thẹn thùng, cứ liên tục nói bằng giọng dễ thương và vuốt tóc không ngừng.

- Cô là kiểu người như vậy sao?

Từ đầu buổi hẹn đến giờ, đây là câu nói đầu tiên mà gã nói. Và Nami biết, gã không hề thấy thoải mái khi gặp cô. Từ lời nói cho đến cả ánh mắt, đều chứa đầy sự giận dữ và căm ghét.


- Anh.. nói gì vậy ..?

- Cô là kiểu người lợi dụng bạn bè để chuộc lợi cho bản thân nhỉ?

- Em..

- Cô nói mình là fan của tôi? Vậy mà cô lại muốn dùng bản hợp đồng đó để đe doạ tôi?

- Nhưng anh cũng đã lừa dối mọi người còn gì? Sao anh lại có thể tìm gái bao để vui vẻ chứ?

- 'Gái bao'? Xem ra năm mươi triệu của em ấy mua phải đồ dỏm rồi. - JungKook tựa lưng vào ghế, khua tay trề môi.

- Anh... em cứ nghĩ anh sẽ là người tử tế và hiểu chuyện hơn.

- Cô mong tôi sẽ là người đàn ông tử tế? Cô vừa gọi bạn gái của tôi là 'gái bao', lừa tiền bạn gái của tôi, xô ngã bạn gái của tôi và khiến cô ấy bất tỉnh, sau đó còn bỏ chạy. Tôi còn đang kiềm chế cơn giận của mình để không bóp cổ cô đến chết đây này, tôi không rộng lượng như thế đâu, đến cả bồ tát có khi còn sẽ ra tay trừng phạt loại người như cô đấy.

JungKook vứt cái USB lên bàn.

- Tôi nghĩ nhiều rồi. Cô cứ làm điều mình muốn, cùng lắm thì tôi xác nhận là mình đã có bạn gái. Nhưng tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, hình ảnh cô vào nhà người khác để lục lọi, cố ý làm hại bạn gái của tôi. Tội của cô sẽ không nhẹ nếu như tôi nhúng tay vào.

- Cô chọn bán nó cho tôi, hay là bán cho toà soạn. Tuỳ cô thôi.

Nami đứng dậy.

- Em cực kì ghét Ami, tại sao nó có những thứ mà em không có. Em rất ganh tị với nó, dù sao thì em cũng đã đóng vai ác một lần rồi. Chi bằng em sẽ bán hết tất cả và nhận một số tiền lớn, dùng số tiền ấy để thoát tội vẫn có thể khả thi. Em cũng sẽ chấp nhận đi tù một hai năm, em sẽ ở yên trong đó và nhìn nó phải khổ cực. Nếu như nó chết não thì hay biết mấy. Nhưng em nghĩ cú đập đầu đó không thể khiến nó chết não rồi.


















- Tôi là quản lý của JungKook. Chúng ta đã gặp nhau hồi ở Los Angeles, cô còn nhớ tôi chứ?

- A.. tôi nhớ anh.

Gương mặt em rất thiếu sức sống, đầu còn đang băng được quấn nhiều vòng băng y tế. Trang phục của bệnh biện lại còn góp phần khiến vẻ ngoài của em tệ lại càng tệ hơn.

- Tôi biết cô và JungKook đến với nhau từ mối quan hệ không trong sạch. Dù cả hai bây giờ đã nảy sinh tình cảm nam nữ. Nhưng cũng không thể tuỳ tiện yêu đương. Cô và JungKook khác nhau. Là vì JungKook sống trong một tập thể, tôi không thể để cậu ấy vì cô mà chọn từ bỏ tập thể.

- JungKook chắc chắn sẽ không làm vậy.. anh ấy luôn trân trọng mọi thứ mà anh ấy gây dựng.. - Em lên tiếng bênh vực JungKook. Mặt khẽ đanh lại vì cơn đau.

- Đúng vậy, cậu ấy cũng rất trân trọng cô. Vì thế mà cậu ấy đã khó xử. Tôi chỉ có thể tìm đến cô và khuyên cô đừng khiến cậu ấy khó xử nữa.

- ...

- Đừng là gánh nặng cho cậu ấy nữa. Từ khi cô xuất hiện, rất nhiều chuyện đã xảy ra với cậu ấy. Cô nên trở về đúng với vị trí ban đầu của mình, ý tôi là hãy về quê và sống cùng bố mẹ đi.

- Cậu ấy đã thức trắng đêm để tìm cách và gặp người có tên là Nami. Nhưng cô nghĩ, một người có đủ bằng chứng kéo sự nghiệp của cậu ấy đi xuống trong tay, sẽ dễ dàng bị cậu ấy đe doạ sao? Cậu ấy chỉ có thể cầm cự thôi, không thể dứt điểm được.

- Trước khi đi, cô hãy giải quyết đống lộn xộn mà cô đã làm ra đã.

- Tôi phải làm gì đây..

- Căn nhà thuộc quyền sở hữu của cô, hãy nhận mình là fan cuồng và có ý nghĩ độc lạ với idol nên đã tự mình viết ra cái hợp đồng đó là được, dù sao hợp đồng cũng không có dấu mộc của bên nào chứng, chỉ là JungKook và cô lập ra nên có thể nói dối là giả cũng không ai nghi ngờ. Trong nhà của cô có CCTV, đã quay được cảnh Nami lục tìm hợp đồng. Có thể nói bạn của cô đã hiểu nhầm cô và làm hại đến cô. Cô thấy đó, một mũi tên cô bắn ra, có thể cứu được JungKook, cũng có thể trả thù được người bạn của mình. Cô chỉ chịu thiệt một chút thôi. Bên phía công ty sẽ bảo vệ cô cho đến khi cô trở về quê an toàn.

- Nếu cô vẫn quyết ở bên cạnh cậu ấy, không chỉ khiến sự nghiệp của cậu ấy tiêu tan, mà còn cả đồng đội của cậu ấy. Xin cô hãy để cho phía chúng tôi ích kỉ một lần. Chúng tôi chỉ đang bảo vệ nghệ sĩ của mình.

- Cô sẽ không để người mình yêu phải chịu thiệt thòi đâu nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro