2. Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi vị khách lạ và nhóm người rời khỏi quán, Dunk không thể ngừng nghĩ về những lời nói đầy ẩn ý của hắn. Đêm đó, cậu quyết định tìm hiểu thêm về vị khách bí ẩn này. Thông qua một vài mối quan hệ quen biết trong giới, cậu phát hiện ra rằng người đàn ông ấy không ai khác chính là Joong Archen Aydin, một ông trùm khét tiếng trong giới mafia.

Archen hắn không chỉ nổi danh bởi quyền lực mà còn bởi sự tàn nhẫn và kín đáo. Hắn luôn giữ cho cuộc sống cá nhân và những mối làm ăn của mình tách biệt một cách tuyệt đối. Những kẻ dám đối đầu với hắn đều không có kết cục tốt đẹp. Nhận ra điều này, cậu biết rằng mình đã vô tình bước vào một cuộc chơi nguy hiểm.

Một đêm, khi cậu đang chuẩn bị đóng cửa quán, hắn bất ngờ xuất hiện một mình. Gương mặt hắn hiện lên vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như mọi khi. “Cậu có rảnh không? Tôi muốn trò chuyện một chút.” hắn đề nghị.

Cậu do dự một lúc, rồi gật đầu. Họ ngồi xuống một góc khuất trong quán. Hắn nhìn Dunk, như muốn dò xét từng cử chỉ, từng phản ứng của cậu. Sau một lúc im lặng, hắn bắt đầu nói.

“Tôi biết cậu không chỉ là một chủ quán bar bình thường. ” Hắn nói, giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyền lực. “Cậu có vẻ biết nhiều hơn những gì cậu thể hiện.”

Cậu không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ lặng lẽ nhấp một ngụm rượu. “Tôi chỉ là một người pha chế, cố gắng sống cuộc đời yên bình.”

Hắn cười khẩy. “Yên bình? Trong thế giới này, không có gì thực sự yên bình, cậu biết đấy.”

Câu nói đó khiến Dunk nhận ra rằng Archen hắn đã biết điều gì đó về cậu. Nhưng điều gì đã khiến hắn quan tâm đến cậu như vậy? Trong lòng cậu bắt đầu dấy lên những nghi ngờ.

Những ngày tiếp theo, hắn thường xuyên ghé quán bar của cậu. Lúc đầu, hắn chỉ đến một mình, nhưng dần dần, hắn bắt đầu mang theo những người trong nhóm của mình. Cậu không thể không cảm thấy căng thẳng mỗi khi Khoa và nhóm người đó xuất hiện, nhưng cậu luôn giữ vẻ bình tĩnh, không để lộ bất kỳ dấu hiệu nào.

Một đêm, sau khi quán đã đóng cửa, hắn ở lại lâu hơn bình thường. Hắn ngồi đối diện cậu, ánh mắt sắc lạnh.

“Tôi đã điều tra về cậu.” hắn nói thẳng thừng. “Cậu không chỉ là một chủ quán bar đơn thuần.”

Dunk cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng cậu vẫn giữ bình tĩnh. “Điều gì khiến anh nghĩ vậy?”

Hắn nhếch môi cười. “Gia đình cậu, dòng tộc của cậu,Boonprasert là một trong những dòng tộc mafia lâu đời nhất. Họ đã từng rất quyền lực, nhưng dường như đã biến mất khỏi thế giới ngầm. Tôi không ngờ lại gặp được một người thừa kế của dòng tộc đó ở đây.”

Cậu không thể giấu được sự bất ngờ. Sự thật là đúng như những gì hắn nói. Gia đình cậu, dòng tộc mà câuh xuất thân, từng là một trong những gia tộc mạnh nhất trong thế giới ngầm. Nhưng sau một cuộc tranh giành quyền lực tàn khốc, gia tộc của anh đã quyết định lui về ở ẩn khỏi thế giới ngầm để bảo vệ những người còn lại.

Dunk đã cố gắng sống một cuộc đời bình thường, tránh xa mọi rắc rối, nhưng dường như cậu không thể thoát khỏi quá khứ của mình. “Anh muốn gì ở tôi?” Cậu hỏi, ánh mắt lạnh lùng.

Hắn dựa người ra sau, nhìn cậu đầy thích thú. “Tôi không có ý định làm hại cậu. Thực tế, tôi muốn cậu hợp tác với tôi. Với những gì cậu biết và khả năng của gia tộc cậu, chúng ta có thể trở thành những đồng minh mạnh mẽ.”

Cậu trầm ngâm suy nghĩ. Cậu biết rằng nếu từ chối, cuộc sống của mình sẽ không còn yên bình như trước. Nhưng nếu chấp nhận, cậu sẽ bị kéo trở lại thế giới ngầm đầy nguy hiểm.

Dunk không thể ngừng suy nghĩ về lời đề nghị của hắn. Cuộc sống yên bình mà cậu đã xây dựng đang bị đe dọa, và sự trở lại của quá khứ không còn là điều có thể tránh né. Cậu biết rõ rằng thế giới ngầm không phải nơi để chơi đùa, và một khi đã bước vào, khó có thể rút lui mà không mất mát.

Hắn dường như nhận ra sự do dự của cậu. “Tôi hiểu cậu đang suy nghĩ điều gì. Nhưng hãy nhìn nhận thực tế: dòng tộc của cậu dù có mạnh đến đâu, giờ cũng chỉ còn lại mình cậu. Cậu không thể chống lại thế giới ngầm một mình. Nhưng nếu chúng ta hợp tác, cậu có thể lấy lại danh tiếng và quyền lực của gia tộc.”

Cậu im lặng, đôi mắt lặng lẽ nhìn vào ly rượu trước mặt. Lời nói của hắn có sức thuyết phục, nhưng cậu không dễ dàng bị cuốn theo. Dunk biết rõ rằng một khi đã đồng ý, cậu sẽ không còn đường lui.

“Tôi cần thời gian suy nghĩ. ” Dunk cuối cùng cũng trả lời. Anh cần phải cân nhắc kỹ lưỡng trước khi quyết định.

Hắn gật đầu. “Tôi không vội. Nhưng hãy nhớ rằng, cơ hội chỉ đến một lần. Khi cậu sẵn sàng, hãy tìm tôi.”

Cậu nhìn theo bóng hắn rời đi, cảm giác trong lòng nặng nề hơn bao giờ hết. Cậu biết rằng cuộc sống của mình sẽ không còn yên bình như trước, và những gì sắp tới sẽ là một cuộc chiến không hồi kết.

Những ngày sau đó, Dunk vẫn tiếp tục công việc của mình trong quán bar, nhưng tâm trí anh luôn bị ám ảnh bởi những lời nói của hắn. Cậu biết mình cần phải cẩn trọng, nhưng càng cố gắng giữ khoảng cách, hắn lại càng xuất hiện thường xuyên hơn.

Một tối, khi cậu đang chuẩn bị đóng cửa quán, Joong lại xuất hiện. Lần này, hắn không đến một mình mà dẫn theo một người đàn ông lạ mặt, trông có vẻ là một tay chân thân tín của hắn. Dunk cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.

“Dunk, tôi muốn cậu gặp một người.” Joong nói, ánh mắt hắn không rời khỏi Dunk.

Người đàn ông kia tiến đến, nhìn cậu từ đầu đến chân như đánh giá. “Chào cậu.” hắn nói, giọng nói lạnh lùng. “Tôi là Pond, cánh tay phải của Joong.”

Dunk gật đầu chào đáp lại, nhưng không nói gì thêm. Cậu biết rằng sự xuất hiện của Pond không phải là một điều tốt lành.

“Joong đã kể về cậu. ” Pond nói tiếp. “Cậu không giống những người khác. Tôi hy vọng cậu hiểu rõ vị trí của mình trong cuộc chơi này.”

Dunk giữ im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Pond. “Tôi không tham gia vào bất kỳ cuộc chơi nào.” cậu trả lời dứt khoát.

Pond cười khẩy. “Ai cũng nói vậy, nhưng cuối cùng, không ai có thể đứng ngoài cuộc. Cậu sớm muộn cũng sẽ nhận ra điều đó.”

Joong xen vào. “Dunk , tôi không muốn ép buộc cậu. Nhưng tôi cần cậu cân nhắc lại. Chúng tôi không thể để một người có tài năng như cậu đứng ngoài lề.”

Dunk cảm thấy áp lực đè nặng lên vai. Cậu biết rằng mình đang bị dồn vào đường cùng, và nếu từ chối, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng cậu cũng không thể dễ dàng chấp nhận bước vào thế giới ngầm một lần nữa.

“Tôi đã nói rồi, tôi cần thời gian.” Dunk trả lời, giọng nói đầy cương quyết.

Joong và Pond nhìn nhau, rồi cuối cùng hắn gật đầu. “Được, tôi sẽ cho cậu thời gian. Nhưng đừng quên rằng, thời gian không bao giờ đứng về phía chúng ta.”

Sau khi họ rời đi, Dunk ngồi lặng thinh trong quán bar, tâm trí rối bời. Cậu biết rằng mình không thể tránh né mãi. Cuộc chiến với chính mình và với thế giới ngầm đã bắt đầu, và cậu cần phải chuẩn bị cho những gì sắp tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro