Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió nhẹ thổi qua quán cà phê, mang theo hương thơm của cà phê mới pha và hương hoa dại từ những chậu cây nhỏ đặt quanh quán. Joss nhấp một ngụm cà phê nóng hổi, cảm nhận vị đắng ngọt hòa quyện trong miệng. Gawin ngồi đối diện anh, ánh mắt sáng ngời đầy sự quan tâm, làm cho không khí xung quanh càng thêm ấm áp và dễ chịu.

“Vậy, Joss, anh có thường xuyên đến những nơi như thế này không?” Gawin hỏi, đôi môi anh khẽ nhếch lên với nụ cười nhẹ nhàng.

Joss lắc đầu, ánh mắt anh lướt qua những bức tranh trên tường, những bức tranh vẽ về cuộc sống ở làng quê, một thế giới hoàn toàn khác biệt với thành phố nơi anh sống. “Thực ra, đây là lần đầu tiên tôi đến một ngôi làng như thế này. Công việc của tôi thường gắn liền với những sự kiện lớn và những cuộc họp quan trọng. Đây là một trải nghiệm mới mẻ đối với tôi.”

Gawin gật đầu, ánh mắt anh ánh lên sự đồng cảm. “Tôi hiểu. Cuộc sống ở đây đơn giản hơn nhiều so với cuộc sống trong thành phố. Mọi thứ dường như chậm lại và dễ chịu hơn. Nhưng tôi nghĩ đôi khi, những trải nghiệm như thế này có thể giúp ta nhìn nhận lại cuộc sống theo một cách khác.”

Joss ngắm nhìn Gawin, cảm giác như anh đang mở ra một cánh cửa mới, hé lộ một thế giới mà anh chưa từng khám phá. “Có lẽ bạn nói đúng. Tôi cảm thấy mình đang được sống trong một câu chuyện cổ tích, nơi mọi thứ đều thật bình yên và hạnh phúc.”

Gawin cười, đôi mắt anh lấp lánh sự hài lòng. “Đó là lý do tại sao tôi yêu nơi đây. Mỗi ngày trôi qua đều có những điều nhỏ bé đáng quý. Có thể bạn sẽ tìm thấy những điều thú vị trong chính cuộc sống đơn giản này.”

Họ trò chuyện về nhiều chủ đề khác nhau, từ những truyền thống địa phương đến những sở thích cá nhân. Joss lắng nghe với sự quan tâm chân thành, cảm nhận sự kết nối dần hình thành giữa họ. Gawin không chỉ là một người bạn mới mà còn là một người mà Joss cảm thấy có thể chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc sâu kín.

Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, không gian quán cà phê trở nên lãng mạn với ánh sáng vàng ấm áp từ những ngọn đèn. Joss và Gawin tiếp tục trò chuyện, và mỗi câu chữ đều thấm đẫm sự chân thành và gần gũi. Họ cùng nhau cười, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống và những ước mơ.

Khi Joss đứng dậy để ra về, anh cảm thấy một sự tiếc nuối nhẹ nhàng. “Tôi rất vui vì đã gặp bạn hôm nay, Gawin. Cảm ơn bạn đã dành thời gian cho tôi.”

Gawin mỉm cười, ánh mắt anh lấp lánh sự ấm áp. “Tôi cũng rất vui khi được gặp anh. Hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội trò chuyện nhiều hơn trong tương lai.”

Joss bước ra khỏi quán cà phê, cảm giác như trái tim mình đã mở ra một phần mới. Ánh trăng sáng trên bầu trời và những ánh đèn phản chiếu trên mặt hồ làm cho cảnh vật trở nên lãng mạn hơn. Anh không thể ngừng nghĩ về Gawin và sự kết nối kỳ lạ mà họ vừa khám phá. Có một cảm giác nhẹ nhàng nhưng sâu sắc trong lòng anh, như thể một chương mới của cuộc sống vừa được viết thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro