Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, ánh sáng ban mai len lỏi qua những khe cửa sổ của căn phòng khách sạn nhỏ nơi Joss đang lưu trú. Đứng bên cửa sổ, anh nhìn ra ngoài với một cảm giác bình yên mới mẻ. Mặc dù thành phố lớn vẫn luôn gọi mời, nhưng sự yên tĩnh của ngôi làng nhỏ đang tạo ra một sức hút khó tả.

Sáng hôm đó, Joss quyết định đi dạo quanh làng để khám phá thêm về cuộc sống nơi đây. Anh cảm thấy như mình đã đánh mất một phần của chính mình trong những nhịp sống nhanh và áp lực của công việc. Những con đường nhỏ, những ngôi nhà giản dị và sự thân thiện của người dân ở đây mang lại cho anh cảm giác như trở về nhà.

Khi anh đang đi dọc theo con đường chính của làng, Joss tình cờ gặp Gawin đang làm việc trên cánh đồng gần đó. Gawin đang cặm cụi trồng cây và chăm sóc vườn rau, những động tác của anh đầy sự chăm sóc và kiên nhẫn. Ánh nắng sáng sớm làm cho gương mặt anh thêm rạng rỡ, và sự tập trung của anh tạo ra một vẻ đẹp giản dị nhưng lôi cuốn.

“Chào Gawin!” Joss gọi to từ xa, nụ cười nở trên môi.

Gawin ngẩng lên, đôi mắt anh sáng lên khi thấy Joss. Anh bỏ công việc và đi về phía Joss, vẫy tay chào. “Chào Joss! Anh đến thăm cánh đồng của chúng tôi sao?”

Joss gật đầu, cảm giác mình như một người khách du lịch đang khám phá một phần đời sống của Gawin. “Tôi chỉ muốn tận hưởng một chút không khí trong lành và thấy cuộc sống nơi đây.”

Gawin mời Joss tham gia cùng mình, và họ bắt đầu làm việc cùng nhau trên cánh đồng. Joss cố gắng làm theo những gì Gawin chỉ dẫn, dù anh không quen với công việc nặng nhọc như thế. Nhưng sự chân thành và sự cởi mở của Gawin khiến công việc trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.

Khi họ nghỉ ngơi dưới bóng râm của một cây lớn, Gawin đưa ra cho Joss một chai nước mát lạnh. “Anh có thấy mệt không?” Gawin hỏi, đôi mắt anh hiện lên sự quan tâm chân thành.

Joss lắc đầu, cảm thấy một niềm vui nhẹ nhàng từ sự đồng cảm của Gawin. “Tôi cảm thấy rất thoải mái. Đây là một trải nghiệm mới mẻ và thú vị.”

Gawin cười, hài lòng với phản hồi của Joss. “Nơi đây có một cách làm cho người ta cảm thấy bình yên và hạnh phúc. Tôi hy vọng anh cũng có thể cảm nhận được điều đó.”

Khi ánh mặt trời bắt đầu lặn, Joss và Gawin cùng nhau ngồi lại và ngắm nhìn cảnh hoàng hôn buông xuống. Những sắc cam và vàng của hoàng hôn phản chiếu trên mặt hồ gần đó, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

“Gawin, tôi phải thừa nhận rằng tôi đã không nghĩ rằng cuộc sống ở đây lại có thể làm cho tôi cảm thấy như thế này,” Joss nói, giọng anh mang theo một chút ngạc nhiên và chân thành.

Gawin quay sang nhìn Joss, nụ cười của anh dịu dàng và ấm áp. “Đôi khi, những điều đơn giản nhất lại mang đến sự hài lòng lớn nhất. Tôi rất vui khi anh đã tìm thấy một chút bình yên ở đây.”

Khi trời bắt đầu tối, Joss và Gawin chia tay nhau với những lời hẹn gặp lại. Joss trở về khách sạn, cảm giác như tâm hồn mình đã được làm mới. Những trải nghiệm và cuộc trò chuyện cùng Gawin đã tạo ra một dấu ấn sâu sắc trong lòng anh, và anh cảm thấy mình đã tìm thấy một phần quan trọng trong cuộc sống của mình mà trước đây chưa bao giờ khám phá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro