[𝟭] - 𝗳𝘂𝘀𝗵𝗶𝗴𝘂𝗿𝗼 𝘁𝗼𝗷𝗶

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Writer: duskamethyst

• Character: Fushiguro Toji

• Title: Mistake

• Warning: R18, angst, rape, noncon, dark

---------------

Ngay khi bạn vừa đặt chân đến trước cổng nhà Fushiguro, cơn mưa bắt đầu nặng hạt. Mặc dù trước khi ra khỏi nhà, bạn đã nhìn thấy một mảng âm u ở phía chân trời và những tia chớp lóe lên như muốn xẻ đôi cả bầu trời nhưng bạn vẫn tin tưởng vào vận may của mình và bắt đầu chạy nước rút khi cảm nhận được những hạt mưa bắt đầu vỗ vào da thịt. Với chút may mắn ít ỏi của mình, bạn đã thoát khỏi trận mưa lớn như trút nước.

Thở phào nhẹ nhõm, bạn điều chỉnh lại nhịp thở của mình trước khi gõ cánh cổng lớn trước mặt. Bạn dùng tay chỉnh sửa lại mái tóc trong khi chờ đợi Megumi đến mở cửa.

Năm đó khi lên đại học, mỗi người chọn một con đường riêng khiến cả hai không còn liên lạc với nhau cho đến khi bạn và cậu ấy nhìn thấy cuộc sống của người kia qua điện thoại. Xui xẻo thay, bạn đã quên mang nó khi vội vã rời khỏi nhà, mang tâm trạng phấn khích đến để gây bất ngờ cho Megumi vì hôm nay là ngày cậu ấy về nhà. Bạn nhớ rõ ràng rằng đó là tin nhắn cuối cùng mà bạn đọc ở nhà ga và bạn phải tính xem cậu ấy mất bao lâu để trở về nhà thay vì hỏi thẳng.

Tuy nhiên, bạn khá bất ngờ khi mở cửa cho bạn lại là một người khác. Nhưng vì để giữ lịch sự, đôi môi của bạn vẫn cong lên thành một nụ cười ngọt ngào, bạn vẫn nhớ người trước mặt là ai nhưng đối phương có lẽ đã chẳng còn chút ấn tượng nào về bạn. Mọi thứ trở nên khó xử cho đến khi người đó mở lời trước:

"Cháu là...?" Đối phương nhìn xuống bạn với đôi mắt tò mò.

"Là cháu - L/N Y/N đây, chú Fushiguro!" Bạn nói tên của mình, quan sát kĩ lưỡng vẻ mặt của gã, trán gã nhăn lại, cố gắng lục tìm trong mớ ký ức còn sót lại. Mắt gã mở to nhìn bạn, gã nhớ ra rồi.

"A, là cháu!" Gã xoa đầu bạn cho đến khi mái tóc rối tung lên. "Lâu rồi không gặp"

Bạn bật ra một tiếng cười nhỏ, "Dạ, cháu nghĩ là lần cuối cháu gặp chú là vào năm 14 tuổi. Thật vui khi được gặp lại chú"

"À, phải rồi. Chú đã đi ra nước ngoài để tiện cho công việc" Toji giải thích, xoa xoa gáy. Gã có vẻ bối rối vì đã không nhận ra cô nhóc giờ đây đã trở thành một quý cô mặc dù cả hai đã gặp nhau rất nhiều lần khi bạn đến nhà gã để chơi cùng với Megumi lúc nhỏ.

Nhưng đâu thể trách gã được? Thời gian đã khiến bạn thay đổi rất nhiều, giờ đây bạn đã trở thành một quý cô đoan trang và... quyến rũ.

"Dạ, Megumi có nói với cháu. Nói về cậu ấy, hôm nay cậu ấy có ở nhà không ạ?" Cuối cùng bạn cũng có thể nói rõ lý do bạn đến đây.

"Sao cháu không vào nhà trước nhỉ? Bên ngoài lạnh lắm" Gã nói và đi vào ngay lập tức mà không đợi bạn trả lời. Bạn đóng cửa và theo sát gã, có chút sợ hãi khi bạn nhận ra người trước mặt mình cao lớn đến nhường nào, chiếc áo sơ mi bó sát làm nổi bật vóc dáng của gã. Cánh tay to lớn săn chắc, những đường gân xanh nổi lên. Nó thậm chí còn hơn cả trong kí ức của bạn. Bạn cũng không chắc lắm về độ tuổi của gã, nhưng bạn chắc chắn rằng mình sẽ rất ngạc nhiên khi biết.

"Cháu muốn cà phê hay trà?" Toji phá vỡ sự im lặng một cách đột ngột khi bạn bối rối đứng giữa phòng như thể đây là lần đầu tiên bạn đến đây, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt nóng bỏng của gã đang đặt lên cơ thể nuột nà của bạn, quan sát cử chỉ của một cô gái mới lớn và vẻ đẹp quyến rũ của bạn sau đó nhanh chóng quay lại để lấy hai chiếc cốc từ trong tủ.

"Gì cũng được ạ" Bạn lịch sự trả lời, sợ rằng gã sẽ coi mình là một người không biết điều khi tự ý lựa chọn sở thích của mình.

"Thôi nào, để đàn ông lựa chọn là đang làm khó anh ấy đấy" Gã đùa. "Ngồi đi"

Gã có vẻ thân thiện mặc dù nó giống như đang ra lệnh hơn, nhưng khi nhìn thấy bạn ngoan ngoãn làm theo một cách nhanh chóng, gã thấy khá là kích thích. Ít nhất gã cũng biết được rằng bạn có vẻ vâng lời và gã tự hỏi rằng gã có thể thử điều đó không. Dù sao cũng không có vấn đề gì, gã sẽ thử vậy.

"Vậy thì cho cháu cà phê ạ" Bạn mỉm cười, ngắt dòng suy nghĩ của Toji và gã rót cà phê cho bạn sau đó đưa cốc đến trước mặt bạn.

"Cháu đến không đúng lúc rồi" Gã ngồi xuống cạnh bạn. "Megumi đang không có ở nhà" Toji thổi nhẹ chiếc cốc và nhấp một ngụm cà phê. "Thằng bé vừa ra ngoài mua chút đồ nhưng chú nghĩ nó sẽ bị kẹt ở đó một thời gian" Gã nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bóng tối đang bao phủ trên bầu trời và những tiếng sấm rền rĩ.

"Ồ" Bạn lẩm bẩm, cẩn thận nhấp một ngụm cà phê nóng. Hơi thất vọng vì bạn vẫn chưa được gặp Megumi, nhưng bố cậu ấy nói đúng. Bên ngoài cứ như thể là ngày tận thế vậy nhưng bạn cũng không nghĩ rằng cậu ấy sẽ gặp chuyện gì.

"Có đắng quá không? Cháu không thích nó à?" Giọng nói của gã có chút lo lắng khi gã nhìn thấy khuôn mặt của bạn bất giác nhăn lại vì vị đắng.

Bạn nhanh chóng lắc đầu, "À không, nó ổn mà!" Bạn vội vàng phủ định, sợ rằng gã sẽ xúc phạm ly cà phê do chính tay gã pha. "Ừmm, nếu Megumi không có ở nhà, cháu..."

"Ồ, cháu ở lại đợi nó cũng được mà" Gã ngắt lời. "Megumi cũng đã lấy đi chiếc ô cuối cùng rồi" Khóe môi gã nhếch lên thành một nụ cười dịu dàng khiến bạn buông bỏ phòng bị.

Khi còn nhỏ, bạn luôn cảm thấy Toji rất đáng sợ. Gã có vẻ là một kẻ không thích cười, luôn tỏa ra một bầu không khí gắt gỏng và u ám tạo cảm giác khó gần. Cả hai không nói chuyện với nhau, ngoại trừ những lời chào ngắn ngủn và nụ cười lịch sự khi bạn bắt gặp gã trong nhà, mặc dù gã chẳng bao giờ đáp lại. Thậm chí là một nụ cười bố thí.

Nhưng hôm nay thì khác. Có thể là vì gã cảm thấy nói chuyện với một người lớn dễ hơn so với một đứa trẻ và bạn nghĩ rằng mình có thể chọc cười gã bằng một cách nào đó.

"Vậy, giữa cháu và Megumi có gì mờ ám không?" Gã đột ngột hỏi và liếc nhìn bạn trong khi đang nhấp một ngụm cà phê.

"Không, chúng cháu không phải!" Bạn đứng phắt dậy, luống cuống che mặt vì xấu hổ.

"Ồ?" Một tia thích thú và ngạc nhiên ánh trong đôi mắt màu xanh lục bảo của gã. "Cháu chắc không đấy?"

Bạn chớp mắt trước câu hỏi của gã, má nóng bừng với suy nghĩ hẹn hò với cậu bạn thân nhất của mình. "Dạ, chúng cháu chỉ là bạn. Thật đấy ạ"

"Tại sao vậy? Cháu có bạn trai rồi à?" Toji hiếu kỳ, không quan tâm đến việc mình đang xâm phạm đến đời tư của bạn, còn bạn chỉ cho rằng gã đang cố bắt chuyện với mình một cách điển hình.

Bạn chỉ lắc đầu và cười "Cũng không phải ạ"

"Hmm..." Gã chống khuỷu tay lên bàn một cách nhàn nhã, tựa đầu vào bàn tay và nhìn bạn chăm chú, như thể đang tìm kiếm một điều gì đó. "Cháu khá là khó hiểu đấy"

"Ý của chú là gì? Cháu không nghĩ mình là người như vậy" Bạn mỉm cười, đưa cốc lên che mặt để tránh khỏi cái nhìn mãnh liệt của gã nhưng gã vẫn nghĩ rằng nó khá là dễ thương và gã thấy mình đang cười một cách miễn cưỡng.

Toji nhìn thấy cách bạn luôn bẽn lẽn quay mặt đi khi bạn quá ngại ngùng trước những câu hỏi đơn giản. Bạn đang tỏa ra sự thuần khiết và ngây thơ của một thiếu nữ mới lớn. Một thứ gì đó đen tối và vặn vẹo trong gã đang khao khát chạm vào bạn.

"Vậy để chú vào thẳng vấn đề cho dễ hiểu, chú không thể tìm ra lý do tại sao cháu không có bạn trai" Gã nói, gõ đầu ngón tay lên bàn khi trong đầu gã chứa toàn những suy nghĩ tội lỗi.

"Dạ... có lẽ là vì cháu chưa tìm thấy ai thú vị" Cuối cùng bạn cũng quay đầu lại khi trả lời, vì bạn không muốn tỏ ra thô lỗ khi trả lời mà không nhìn thẳng vào gã.

"Con trai chú không đủ tốt sao?" Gã không thể không nói rằng thực ra ban đầu gã chỉ có ý định kiểm tra bạn nhưng gã bị kích thích khi biết rằng bạn chưa bao giờ chạm vào một người đàn ông nào và gã thấy mình như một con sói đang sẵn sàng vồ lấy con cừu non lạc lối là bạn.

"A, không phải vậy đâu ạ!" Tại sao bạn cứ phải trở nên đáng yêu như vậy? Gã sẽ mất khống chế và làm bạn ngay trên bàn nếu bạn không chịu dừng lại. "Chúng cháu chỉ là không nhìn nhận đối phương theo kiểu đó"

Gã chìm đắm vào những suy nghĩ và ham muốn xác thịt đến nỗi chẳng quan tâm những điều bạn đang nói.

"Vậy cháu nghĩ chú thế nào?" Gã hỏi một cách thờ ơ với một nụ cười nhếch mép treo trên miệng. Bạn chớp chớp mi mắt. "Dạ, gì ạ?"

"Sao trông chú ấy có vẻ vội vã thế nhỉ?" Bạn nghĩ.

"Cháu nghe chú hỏi rồi đó. Cháu nghĩ gì về chú?"

'Hay là mình nhìn nhầm nhỉ?'

"Ừm..." Bạn suy nghĩ một lúc, cố gắng tìm kiếm những tính từ có thể miêu tả gã mà vẫn giữ lịch sự nếu bạn nói ra. 'Tại sao chú ấy lại hỏi như thế?' 'Nhưng nó có vẻ quan trọng với chú'

Có điều là bạn thật sự không thể hình dung ra nổi, không có từ ngữ nào tốt đẹp cả, trong đầu bạn chỉ có 'đáng sợ', 'nghiêm túc' hay đại loại thế.

"Cháu nghĩ rằng chú có chút... đáng sợ?" Bạn buột miệng, muốn tát mình một cái vì dám nói thẳng như vậy với gã. Nhưng nếu gã cũng cảm thấy vậy thì bạn có thể nhẹ nhõm hơn.

Đó chính xác không phải là những gì gã muốn nghe nhưng Toji vẫn cười một cách chân thành, "Thật sao?" Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi bạn đối diện với cái nhìn của gã, một tia chán nản hiện lên trong mắt gã. "Vậy cháu còn sợ chú không?"

"Dạ không" Bạn cười. "Chú thật sự rất tốt, chú Fushiguro"

"Ồ, chú cảm thấy yên tâm hơn rồi" Đôi môi hoàn hảo được khắc lên trên đó một vết sẹo dài nở nụ cười dịu dàng khi gã hướng ánh nhìn về phía đôi bàn tay đang căng cứng của bạn và đôi chân run rẩy. Một bức tranh miêu tả hoàn hảo về một con cừu non run rẩy đang bị dồn vào ngõ cụt trước một con sói sắp chết đói.

Gã có thể làm chưa nhỉ? Bạn có đang cảm thấy sợ hãi không? Tốt thôi. "Nhưng chú nghĩ đây là thời điểm tốt nhất để làm"

Cổ họng bạn nghẹn lại và tim bạn như muốn nhảy ra ngoài, "L... Làm gì ạ?"

Chiếc ghế phát ra tiếng động và nó ngã xuống khi Toji đột ngột đứng dậy khỏi chỗ gã. Bạn cũng hoảng loạn đứng bật dậy, mắt bạn cứ liên tục đảo qua đảo lại giữa chiếc ghế và đối phương, đầu óc quay cuồng trong khi bạn cố nắm bắt tình hình.

"Chú Fushiguro...?" Bạn lẩm bẩm, bước ra xa và đi vòng qua bàn khi bạn thấy gã tiến lại gần chỗ mình một chút, cẩn thận nhưng đầy đe dọa.

"Không, không. Chú sẽ không làm đau cháu đâu" Toji (không) cố trấn an bạn khi gã tiếp tục lại gần hơn. Nhưng nụ cười nham hiểm trên môi gã đã đánh tan niềm hy vọng cuối cùng của bạn dành cho gã. Một giọng nói trong đầu bạn liên tục bảo bạn hãy chạy ra cửa và đừng bao giờ quay đầu lại. Chết tiệt, trời vẫn còn mưa.

Như thể đọc được suy nghĩ của bạn, gã cảnh báo. "Nhưng nếu cháu bỏ chạy thì chú không chắc" Nụ cười trên khuôn mặt của Toji trở nên tự mãn khi gã nhận thấy bạn dường như bị đóng băng tại chỗ trước lời cảnh báo của gã. Bị mắc kẹt trong tình huống khó xử đã kích hoạt trạng thái chiến đấu của bạn và tiếng tim đập nhanh như tiếng trống bên tai khiến bạn rơi vào trạng thái xuất thần và cơ thể trở nên run rẩy.

"Tốt lắm" Gã thì thầm, tiến thêm một bước nữa và bạn quyết định ném chiếc cốc vào gã, lao đến phía cánh cửa nhanh nhất có thể. Bạn cho rằng Toji đã hất chiếc bàn ngã xuống sàn khi bạn nghe thấy một tiếng động mạnh, tiếp đến là tiếng bước chân vội vàng của gã khi gã đuổi kịp bạn một cách nhanh chóng.

Cánh cửa đã gần như trong tầm tay của bạn lại trở thành một thứ ảo tưởng xa vời khi một đôi cánh tay mạnh mẽ nắm lấy phần eo thon thả của bạn và nhấc bổng bạn lên vai gã. Sự tương phản to lớn giữa kích thước của cơ thể bạn và của gã đã cho bạn biết rằng: cho dù bạn có cố gắng chống cự như thế nào đi chăng nữa, anh ta vẫn sẽ chẳng hề hấn gì. Tuy nhiên, bạn vẫn cố gắng khua khoắng tay chân của mình để đấm và đá gã, la hét thật to để gã có thể buông tha cho mình và bạn chỉ mong rằng ai đó có thể nghe thấy lời kêu cứu của bạn giữa cơn giông bão.

'Ai cũng được, làm ơn cứu tôi với!'

"Ah, cháu sẽ không muốn làm vậy đâu" Câu nói của gã chứa đầy chế giễu và thích thú khi gã khuyên bạn. "Cháu nên tiết kiệm năng lượng đi. Bởi vì chỉ một lát nữa thôi..."

"Chú Fushiguro. Dừng lại đi!" Bạn nức nở, nhìn lối thoát duy nhất của mình dần biến mất khi gã rẽ vào một góc đến một căn phòng tối tăm. Gã ném bạn lên một tấm nệm trước khi thân hình to lớn, chằng chịt vết sẹo của Toji lờ mờ hiện lên phía trên bạn, gã trói hai tay bạn lại bằng một chiếc thắt lưng và đặt lên đầu giường. Lúc này, ánh sáng chiếu qua khung cửa sổ là thứ duy nhất khiến bạn có thể lờ mờ nhìn thấy mọi thứ, chính vì thế các giác quan của bạn hoạt động mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

"Suỵt" Gã đặt ngón trỏ lên đôi môi đang run rẩy của bạn. "Những người hàng xóm sẽ nghe thấy chúng ta đấy, và chú cũng khá mong chờ rằng họ sẽ qua đây và nhìn thấy cháu rên rỉ. Nếu cháu không muốn mọi thứ xảy ra như vậy... Hãy ngoan ngoãn nhé, bé cưng?"

Không biết là kinh hãi hay sợ sệt, bạn thấy mình đang co rúm người lại trước biệt danh mà gã đặt cho mình. Hy vọng rằng gã cũng không yêu cầu mình gọi gã như vậy. "Chú Fushiguro! Cháu... đừng làm thế. C... Cháu sẽ không nói với ai cả"

Toji tặc lưỡi, không thèm để tâm đến lời bạn nói mà chỉ chiêm ngưỡng cơ thể nhỏ nhắn của bạn từ trên cao. Làn da mềm mại lộ ra đang chờ đợi những vết hôn, bộ ngực phập phồng khi bạn thở dốc, và đôi chân ép vào nhau để ngừng run rẩy; mặc dù nó cũng không giúp ích được nhiều.

"Cháu sẽ không làm thế đâu" Ngón cái của gã khẽ sượt qua đôi môi mềm mại của bạn, bị mê hoặc bởi sự gợi cảm của nó khi gã tưởng tượng nó quấn quanh chỗ đó của gã một cách hoàn hảo. "Cháu còn trinh không?"

Bạn chỉ gật đầu, đôi mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào những mảng tối trong mắt gã trước khi nó lóe lên những tia sáng thích thú.

"Chưa từng có thứ gì bên trong cháu ư?" Gã hỏi lại, dùng ngón tay ấn vào nơi đó qua lớp vải quần mỏng tang. Căn phòng quá tối nên bạn không thể nhìn rõ, nhưng bạn chắc chắn má mình đang đỏ lên vì nhục nhã và bạn quay mặt qua chỗ khác trước khi lắc đầu.

"Chắc không?" Ngón cái của Toji ấn mạnh xuống và khiến cơ thể của bạn rùng mình vì sợ hãi.

"C... Chỉ có ngón tay của cháu thôi ạ" Bạn thì thầm, thầm cầu mong cơn mưa bên ngoài sẽ át nó đi.

'Ồ, thật phấn khích làm sao. Mình đoán rằng những người trông có vẻ ngây thơ cũng có thể có một chút dâm đãng. Có lẽ con bé không biết rằng một thứ khác sẽ khiến nó tốt hơn? Và của mình chắc chắn là thứ nó cần. Chỉ một ngón tay sẽ không đủ để thỏa mãn. Thật đáng thương làm sao!'

"Vậy thì hãy để chú dạy cho cháu vài điều. Sau này chúng sẽ hữu ích đấy. Lũ con trai thích những cô gái có nhiều kinh nghiệm mà" Gã nhanh chóng lột quần bạn ra, ném đại nó xuống đất và quỳ giữa hai chân bạn, tách rộng nó ra và cố định.

"Cháu có muốn được chạm vào đây không?" Ngón tay gã lần mò xuống dưới, ma sát cô bé của bạn qua lớp qua vải, quan sát bạn với đôi mắt đầy thèm khát. Bạn quay đầu đi, né tránh cái nhìn của gã và vẫn không phản ứng. "Daddy khá là thiếu kiên nhẫn, vì vậy con nên trả lời nhanh đi".

Toji véo mạnh, bạn đau đớn phát ra một tiếng rên kích thích. Bạn chỉ có thể đoán (và hy vọng) rằng gã không ám chỉ nơi gã chạm vào là chỗ đó nhưng dù sao thì bạn vẫn phải trả lời, "V... Vâng"

Gã ngâm nga tỏ vẻ hài lòng, di chuyển dần xuống phía dưới cho đến khi đầu gã dừng lại ở trước hai đùi của bạn. Toji nắm lấy đùi của bạn và tách chúng ra trước khi lướt chiếc lưỡi ấm áp lên hạt châu của bạn khiến bạn rùng mình ưỡn người về phía trước, càng thuận tiện cho gã.

Khuôn mặt bạn đỏ bừng vì xấu hổ khi thấy đầu Toji gần như muốn chìm đắm vào nơi đó của bạn, nhưng gã chỉ bình tĩnh và trêu chọc bạn khi ngước đôi ngươi màu lục bích lên, nhìn chằm chằm vào mắt bạn để tìm phản ứng.

"Cháu cũng chưa được trải nghiệm chuyện này à?" Gã chế nhạo, vẽ vòng tròn lên đó bằng ngón cái và bạn thầm mắng chửi bản thân trong đầu vì đã có một chút khoái cảm khi gã phục vụ.

"L... Làm ơn. Thả cháu ra" Bạn cố gắng khép chân lại, nhưng điều đó là vô ích khi bàn tay to thô ráp của gã lại tách chúng ra.

"Cháu biết đấy, nếu cháu vẫn còn đưa ra những yêu cầu vô lý" Toji cúi đầu, gã nắm chặt cặp đùi mềm mại của bạn, móng tay cứa vào da bạn một cách mạnh bạo. "Chú sẽ phải sử dụng bạo lực đối với cháu. Nhưng cháu là một cô gái thông minh nên cháu sẽ không tái phạm nữa, đúng chứ?"

"V... Vâng" Bạn nghẹn ngào và cảm thấy khó chịu, bứt rứt trong người.

"Ngoan lắm. Vì chú chỉ muốn cháu cảm thấy tuyệt vời" Gã nở một nụ cười nhẹ nhàng và hôn lên vết bầm trên đùi bạn. "Vậy, hãy trả lời lại đi. Cháu đã lảng tránh câu hỏi vừa nãy"

Bạn lưỡng lự cắn môi và nhìn khắp nơi ngoại trừ gã, "Chưa từng"

"Thấy chưa? Thêm một lý do nữa để chú cho cháu thấy cháu đã bỏ lỡ điều gì" Gã cười khúc khích, mất kiên nhẫn kéo quần lót của bạn sang một bên.

"Chết tiệt. Chỗ đó của cháu tuyệt thật" Gã gầm gừ khi nhìn thẳng vào nơi tư mật của bạn.

'Vẫn chưa ướt lắm, nhưng không sao cả, mình sẽ giúp con bé. Đó là mục đích của toàn bộ trò chơi này, phải không?'

Cơ thể bạn run lên theo phản xạ khi bạn được trải nghiệm những cảm giác mới lạ. Cơ lưỡi ẩm ướt, ấm áp kích thích những nếp gấp và tiến dần lên nơi đó của bạn, đảo đầu lưỡi khi gã dùng ánh mắt trêu chọc nhìn bạn từ bên dưới.

Đôi mắt của bạn nhắm nghiền và cắn chặt môi khi bạn cố gắng kiềm chế những tiếng rên rỉ của mình, nhưng bạn không thể phủ nhận cảm giác sung sướng đang trào dâng nơi cuống họng và gã vẫn chưa dừng lại. Những nỗ lực thảm hại và vô ích của bạn để cưỡng lại cám dỗ của gã chỉ càng khiến gã cảm thấy phấn khích hơn.

Với một cú mút thô bạo, gã đã khiến bạn rên lên và bạn có thể cảm nhận được gã đang nhếch mép cười ở bên dưới. Toji le lưỡi và liếm hết nước nhờn của bạn trước khi gã đột ngột đưa một ngón tay vào bên trong âm hộ ướt át, chặt chẽ của bạn.

"Suỵt. Một lát nữa sẽ tốt hơn thôi" Gã an ủi khi thấy bạn khóc nức nở vì đau đớn và đúng như gã nói, mọi thứ trở nên dễ chịu hơn. Trước đây bạn cũng đã thử sử dụng ngón tay của chính mình nhưng cảm giác khác hẳn khi gã làm. Ngón tay của gã thô ráp và dài đến mức chạm sâu hơn cả của bạn.

Toji thấy bạn bắt đầu trở nên im lặng hơn nên gã tăng số lượng ngón tay lên, thành công khiến bạn nức nở. Xúc cảm ấm áp và ẩm ướt khiến gã làm bên dưới gã co giật dữ dội và gã thấy vô cùng háo hức. Bạn cong người lên mỗi khi Toji uốn cong các ngón tay của gã để chạm vào điểm G của bạn.

"Thấy thế nào? Có phải là rất tuyệt không?" Gã cười ngạo nghễ khi chân bạn bắt đầu run rẩy vì bị gã kìm lại. Bạn bắt đầu thở dốc và những ngón chân co quắp lại, miệng bạn phát ra những tiếng rên rỉ kìm nén sự sung sướng đứt quãng. Qua tai gã chỉ như một bản nhạc chứa đựng đầy dục vọng.

"Trả lời đi, bé cưng à" Gã xoa nhẹ lên nơi đó như để cảnh báo rằng gã không muốn bị phớt lờ một cách vô lý.

"R... Rất tuyệt..." Bạn thở hổn hển và xấu hổ. Mặc dù bạn có vẻ ngập ngừng khi trả lời, nhưng cơ thể của bạn đã bán đứng chính mình. Chỗ đó ướt đẫm và phát ra những tiếng động dâm đãng. Điều đó khiến gã hài lòng.

Bạn cảm thấy mình sắp ngất đến nơi khi đầu bạn bị đập mạnh về phía sau nhưng bạn vẫn nhất quyết không cầu xin Toji.

"Hah... Chết tiệt!" Bạn lớn tiếng rên rỉ khi Toji rất 'hào phóng' liếm nơi đó cho bạn một lần nữa, các ngón tay chuyển động nhanh hơn lúc trước, khiến cho bạn trở nên căng thẳng hơn với những hành động kích thích quá mức. Cuối cùng không thể chịu nổi nữa, bạn vỡ òa trong một tiếng hét im lặng.

Toji chạm vào cơ thể bạn trước khi gã đưa ngón tay vào miệng và liếm sạch.

"Ngoan lắm. Sao cháu không tự mình nếm thử nhỉ?" Gã trèo lên người bạn trong khi bạn vẫn chưa định thần lại vì cơn cực khoái mãnh liệt vừa nãy, gã dễ dàng hôn bạn một cách cuồng nhiệt, vội vàng. Bạn có thể cảm nhận được mùi vị của mình khi lưỡi hai người đan xen vào nhau.

Căm phẫn và tức giận, bạn lấy hết dũng khí cắn mạnh vào lưỡi gã, Toji lập tức đẩy bạn ra. Đôi mắt tối sầm thể hiện sự kinh ngạc và kích động.

"Mẹ nó!" Gã chửi thề, nheo mắt nhìn bạn một cách khó chịu trước khi gã cởi quần và quần lót của mình để giải phóng nơi đó khỏi lồng giam. Bạn có thể cảm thấy nó đang cương lên và đau nhói, một giọt nước nhờn trên đỉnh đầu. Bạn sụp đổ, cảm giác hối hận và lo lắng bao trùm lấy bạn.

"Đừng lo, nó sẽ vừa thôi" Gã tự mãn nói khi thấy vẻ mặt lo lắng và dáng ngồi co rúm của bạn. "Nhưng vì cháu muốn nó nhẹ nhàng, nên chú nghĩ cháu nên làm quen trước"

"Không. Cháu xin lỗi!" Bạn lắc đầu nhưng Toji chỉ bật ra một tiếng cười chế nhạo, gã không quan tâm đến lời cầu xin của bạn mà chỉ đặt thứ đó lên đầu gối, kê sát miệng bạn.

Toji cạ đầu thứ đó vào miệng bạn, ra hiệu cho bạn mở miệng nhưng bạn tỏ vẻ từ chối khi mím môi thành một đường mỏng.

"Há ra. Đó là một kĩ năng cháu cần phải học" Gã đột ngột ép chặt hai má bạn. "Chú sẽ thô lỗ hơn nếu cháu không nghe lời"

"K... Không m... muốn" Bạn thút thít, Toji phát ra một tiếng thở dài thườn thượt trước khi thả tay ra.

"Chú không muốn lặp lại" Giọng nói của gã tràn ngập ác ý, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng bạn khi gã nhìn bạn một cách khinh bỉ, bạn từ từ mở miệng ra và đợi gã ra lệnh.

"Không cắn sao? Chú nghĩ là cháu đã được học nhiều thứ rồi" Gã chế nhạo trước khi đút thứ đó và sâu trong miệng bạn, gã rên rỉ khi cảm nhận được hơi ấm đang bao trùm thằng nhỏ đang nhói lên của gã. "Đúng rồi đó. Bây giờ thì mút nó đi"

Bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phục tùng gã. Bạn hơi ngẩng đầu lên để ngậm sâu hết mức có thể trước khi đưa lưỡi chạy dọc theo những đường gân xanh, tím nổi rõ.

"Tao đã bảo là mút nó rồi mà" Gã nghiến răng, ra lệnh. Bạn hóp má lại, mút chặt lấy thứ đó khi bạn cử động đầu lên xuống.

"Fuuuck, cứ tiếp tục vậy đi" Toji rên rỉ, tay gã chạm lên đỉnh đầu của bạn, dịu dàng xoa nhẹ. Bạn bắt đầu tăng tốc, ngấu nghiến thứ đó, nước bọt tiết ra nhiều đến nỗi nó bắt đầu chảy ra từ khóe miệng của bạn. Cảnh tượng vô cùng dâm dục - đúng thứ gã muốn.

"Cháu thành thạo đến nỗi chú không nghĩ đây là lần đầu tiên của cháu" Toji ngả đầu ra sau, hông bắt đầu giật, đầu nhọn chọc thẳng vào cổ họng của bạn, buộc bạn phải cố ngậm nhiều hơn. Bạn nghẹn ngào, nước mắt bắt đầu trào ra khỏi hốc mắt, đầu giường rung lắc dữ dội khi cổ tay bạn trở nên run rẩy.

"Sao thế? Không thể ngậm hết à?" Gã chế giễu một cách ngạo mạn.

Đôi môi mềm mại của bạn run rẩy, chạm vào thứ đó khiến Toji sung sướng rên rỉ, vô thức cử động hông mình. Tầm nhìn của bạn nhòe đi, hơi thở trở nên khó khăn hơn, cổ họng và hàm bạn đau nhức khi gã đột ngột rút ra. Bạn thở hổn hển, cố hít những ngụm không khí quý giá.

"Nhìn cháu kìa" Thứ đó của Toji co giật mãnh liệt vì phấn khích khi gã nhìn thấy những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má bạn, gã nhẹ nhàng dùng ngón tay cái lau đi khiến bạn có chút rùng mình, "Cháu có định xin lỗi vì đã làm chú nổi điên không đấy?"

Toji cố gắng nói rõ từng từ một cách nhẹ nhàng, nhưng gã vẫn khiến bạn rùng mình vì bạn có thể cảm nhận được một chút đe dọa đang len lỏi trong giọng nói của gã.

Bạn không chắc gã đang nói thật hay đấy chỉ là một câu hỏi chế giễu, nhưng thành thật mà nói thì tốt hơn hết là nên trả lời hắn. Vì cổ họng bị đau nên bạn chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu đáp lại. "Tốt lắm. Giờ thì mở miệng ra nào"

Miệng của bạn đã hé mở vừa đủ để gã có thể nhét thứ đó vào một lần nữa. Làm theo một cách phục tùng và đầy sợ hãi, bạn chờ đợi hành động tiếp theo của gã nhưng khác với tưởng tượng, gã ra ngay trong miệng bạn.

Nó ấm nóng và tanh tưởi, bạn chỉ còn cách há miệng và lùi về phía sau. Bạn muốn nhổ nó ra nhưng Toji đã nhanh hơn một bước, gã bóp chặt lấy má bạn.

"Nuốt" Gã ra lệnh. Bạn nhắm mắt, cơ thể trở nên căng thẳng và cố nuốt thứ chất lỏng trong miệng. Toji thả ra sau khi xác định là bạn đã nuốt hết.

"Chú có thể làm cho cháu phục tùng mọi mệnh lệnh nhưng chú vẫn cảm thấy không vui chút nào" Gã cười mỉa mai. "Cháu biết mình phải nói gì đúng không?"

"C... Cảm ơn" Bạn thì thầm, đầu óc trở nên mơ hồ.

"Tốt" Toji hôn lên môi bạn, nhưng gã vẫn nhìn chằm chằm vào bạn trong một giây ngắn ngủi để chắc chắn rằng bạn không phản kháng giống lần trước nữa.

Rõ ràng là cho dù là tuân theo hay phản kháng đều không có lợi đối với bạn, nhưng bạn cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi mọi suy nghĩ bỏ trốn đều đã biến mất.

Toji rời khỏi môi bạn và di chuyển dần xuống phía dưới, lướt qua làn da mềm mại trắng nõn của bạn và để lại trên đó những vết bầm. Gã vén áo qua đầu bạn và vội vàng cởi bỏ áo ngực, khiến bạn có chút rùng mình khi hơi lạnh phả vào bầu ngực.

Bàn tay to, thô ráp bóp mạnh đôi gò bồng đào, miệng gã vui vẻ ngậm chặt lấy một bên ngực còn lại. Chiếc lưỡi dày dặn kinh nghiệm bắt đầu xoa tròn, mút mạnh như đang trừng phạt. Đầu giường bắt đầu rung khi bạn cảm nhận được sự kích thích của gã, đôi mắt của bạn mở to khi bạn cảm thấy có thứ gì đó cương cứng đang chạm vào nơi đó của bạn.

Gã di chuyển xuống thấp hơn, bôi trơn nơi đó của bạn sau đó gã khuỵu gối để cởi chiếc áo sơ mi bó sát trên người. Nhờ vào chút ánh sáng ít ỏi, bạn có thể nhìn thấy cơ bụng săn chắc và bộ ngực nở nang của gã khi cơ thể to lớn ấy bao trùm lên bạn, ngay cả khi bước chân của gã có chút loạng choạng.

"Nghe này. Chú sẽ cởi trói cho cháu, nhưng không được chạy" Gã đe dọa.

"V... Vâng ạ" Bạn sợ hãi nhưng bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải phối hợp với gã. Toji nghiêng người qua để cởi trói cho bạn sau đó gã quan sát bạn, nghĩ rằng bạn sẽ phản kháng lần nữa nhưng thay vào đó, bạn chỉ ngồi yên một chỗ.

Gã cười tỏ vẻ hài lòng, nhận ra rằng bạn đã biết chấp nhận số phận là phục tùng gã. Quay về vị trí cũ, gã mở hai chân bạn ra và mơn trớn nơi đó của bạn. Cảm giác chiến thắng bùng lên trong gã khi nhận ra rằng mình chính là Người được chọn để lấy đi sự trong trắng của bạn.

"Dừng lại! Đau quá!" Bạn rên rỉ, tay siết chặt tấm ga trải giường khi bạn cảm thấy thứ to lớn đó đang từ từ tiến vào bên trong bạn. Nhưng gã phớt lờ bạn, rên rỉ vì hơi ấm bao trùm và cảm nhận được bên trong bạn đang siết chặt lấy gã.

Nó nóng quá. Bạn cảm thấy thật tệ. Lồng ngực của bạn phập phồng, đôi mắt nhắm nghiền. Bạn nhăn mặt biểu lộ sự đau đớn và khó chịu. "Làm ơn d... dừng lại! C... Cháu không t..."

"Được mà, được mà" Gã lạnh lùng nói, ấn chặt cơ thể bạn xuống nệm vì bạn không ngừng ngọ nguậy. Lúc sau, gã hài lòng nhìn một khối đang phồng lên trong bụng bạn.

"Chết tiệt. Mình chẳng nhớ lần cuối cùng mình làm tình là khi nào nữa rồi" Gã thì thầm với chính mình. "Thôi nào, chú biết nó rất đau nhưng cháu sẽ thích nó ngay thôi. Nó khá tệ khi lần đầu tiên lại là với một thứ lớn như vậy đúng không?" Gã cười khẩy, cúi xuống để áp sát mặt bạn, khiến bạn giật mình khi cảm thấy thứ đó đang nhích sâu hơn.

"Nếu cháu cảm thấy tốt hơn. Cháu đang siết chặt quá đó" Toji thì thầm vào tai bạn, cả người bạn dường như đông cứng vì sợ hãi và đau đớn.

Toji bao trùm lấy bạn, giữ chặt hai tay bạn ở đầu giường và bắt đầu di chuyển hông đẩy vào và rút ra khỏi nơi đó của bạn.

Bạn siết chặt tấm ga trải giường hơn, một tiếng kêu lớn phát ra như muốn xé toạc cổ họng của bạn, "Không! Đau quá! Dừng lại đi!"

Nhưng Toji không quan tâm, đôi đồng tử màu lục của gã nhìn chằm chằm vào bạn một cách lạnh lùng và tập trung, gã cảm thấy phấn khích khi cảm nhận được nơi đó đang siết chặt lấy gã.

"Dừng lại! Làm ơn. Không... không muốn!" Bạn liên tục rên rỉ, quằn quại trong đau khổ. Gã đột ngột dừng lại, thay vào đó gã vòng tay qua cổ bạn và siết chặt khiến bạn giật mình.

"Có vẻ cháu muốn trở thành một con bitch nóng nảy, có cần chú giúp một tay không?" Gã nghiến răng đe dọa, rõ ràng là gã đang vô cùng tức giận trước những tiếng rên rỉ thách thức của bạn.

"Cháu muốn nó. Cháu sẽ thích nó ngay thôi" Những lời nói của gã như một thần chú thôi miên để ép bạn hoàn toàn nghe lời.

Nhưng bạn có thể làm gì khác? Bàn tay của Toji lớn đến nỗi giữa ngón cái và ngón giữa dường như không có khoảng cách khi bàn tay đó bóp lấy chiếc cổ yếu ớt của bạn, bạn biết gã có thể dễ dàng bóp nát khí quản của bạn nếu muốn.

"Nói mau. Cháu - muốn - nó" Máu gã như muốn sôi sục.

"Cháu muốn nó" Đầu óc bạn dần trở nên mơ hồ, từng chữ từng chữ dần xâm chiếm tâm trí bạn. Gã thả tay ra, bạn xoa phần cổ họng bầm tím để làm dịu cơn đau.

"Chết tiệt. Đừng tưởng rằng chú không biết cháu đang siết chặt chú" Gã khinh thường nhìn xuống bạn và tiếp tục một cách tàn nhẫn.

Bạn chỉ có thể nhắm mắt và cắn chặt môi để ngừng nức nở, tự thôi miên bản thân rằng hãy cứ tận hưởng thôi: 'Mình sẽ thích nghi với nó sớm thôi, nó đang dần trở nên dễ chịu hơn, mình sẽ thích nó, mình sẽ muốn nó'

Toji nhanh chóng nhận ra rằng các cơ của bạn đã bắt đầu thả lỏng, cuối cùng bạn cũng bắt đầu tận hưởng nó khi khoái cảm dần lấn át tâm trí bạn. Gã bắt đầu di chuyển nhanh hơn, khuỵu xuống và bạn có thể cảm nhận những sợi tóc mái của gã đang chạm vào khuôn mặt bạn.

"Đúng rồi đó, cứ tiếp tục đi cưng à" Gã khen ngợi, bạn có thể cảm thấy thứ đó đang trở nên to hơn và đúng như gã nói, nó thật tuyệt.

Bạn vòng tay qua cổ gã một cách lỏng lẻo và hai chân siết chặt lấy eo gã khiến Toji càng mạnh bạo như một con thú hoang.

"Có thích nó không? Có muốn nó không?"

Bạn mơ hồ rên rỉ đáp trả "Dạ có" khi bạn cảm thấy một chút nhộn nhạo ở vùng bụng dưới của mình, móng tay của bạn cắm sâu vào lưng gã khi khoái cảm xâm chiếm toàn bộ tâm trí bạn.

Một âm thanh trầm thấp phát ra từ cổ họng của Toji khi gã cảm thấy kích thích khi bạn cào gã như một con mèo hoang, gã tăng tốc khiến bạn cong người lên và bạn có thể cảm thấy đỉnh đầu của thứ đó đang chạm vào cổ tử cung của bạn.

"Cháu... cháu sắp..." Cơ thể bạn run lên vì khoái cảm và nơi đó của bạn siết chặt lại.

"Mẹ nó chứ" Toji thầm chửi và nhẹ nhàng vuốt ve vùng nhạy cảm ở cổ bạn để khiến bạn lên đỉnh, bạn nhắm chặt mắt khi đạt đến cơn cực khoái. Mặc dù đây đã là lần thứ hai trong ngày nhưng đây lại là lần đầu tiên cảm giác hưng phấn tràn ngập khắp cơ thể bạn. Có phải làm tình sẽ có cảm giác như thế này không? Bạn không biết, bạn chưa từng thử (ít nhất là không phải với một thứ to như vậy).

"Hah. Chết tiệt, tốt lắm"

Toji vẫn tiếp tục mặc dù bạn vẫn còn đang choáng váng vì cơn cực khoái, Toji có thể cảm thấy thứ đó của gã đang trướng đau lên khi gã cũng sắp lên đỉnh. Những tiếng rên rỉ và những lời lảm nhảm vô nghĩa của bạn bị nhấn chìm khi cảm giác sung sướng đang bao trùm lấy gã và gã thậm chí còn chẳng thể nghe nổi bạn đang nói gì khi nơi đó của bạn đang siết chặt lấy gã như không muốn nhả ra, hiện giờ gã chỉ muốn lấp đầy bạn.

Và sau tất cả, gã là người biết rõ nhất.

"Chết tiệt. Chú không thể cầm cự lâu hơn nữa. Nói rằng cháu muốn chú ra bên trong đi" Gã ra lệnh.

Bạn đã dần tỉnh táo lại khi nghe thấy giọng nói của gã và mặt dù không nhìn thấy vẻ mặt của gã vì gã đang vùi mặt của mình xuống lớp nệm bên cạnh bạn, nhưng bạn cảm thấy nghẹt thở và chóng mặt khi nghe gã nói vậy.

"K... Không. Làm ơn đừng..." Bạn nức nở cầu xin, cổ họng trở nên khô rát vì khóc quá nhiều.

Nhưng Toji không quan tâm, bạn biết rằng nếu mình làm vậy thì chỉ chọc tức gã và nó gây ra cho bạn nhiều bất lợi hơn. Nhưng bạn sợ, vì nó vô cùng đau đớn và bạn không muốn trải qua thêm lần nào nữa.

"Câm miệng. Cháu sẽ thích nó thôi" Gã đút hai ngón tay vào miệng bạn khiến bạn nghẹt thở.

"Chú sẽ xuất ra trong đây và cháu phải 'nuốt' trọn nó"

Toji rên rỉ bên tai bạn và bạn có thể cảm thấy thứ đó của gã đang co giật mãnh liệt bên trong bạn trước khi gã bắn ra thứ chất lỏng nóng hổi đặc sệt lấp đầy tử cung bạn.

"C... Chú đã ra ở bên trong..." Gã rút nó ra, bạn thì thầm một cách vô nghĩa, tâm trí hoàn toàn vụn vỡ.

"Ừ" Gã mặc quần, đứng dậy và rút thứ đó ra khỏi người bạn để cho tinh dịch rỉ ra ngoài. Đáng lẽ bạn sẽ nhăn mặt nhưng tâm trí của bạn đã hoàn toàn tê liệt và cơ thể bạn đau đớn đến mức bạn không thể làm gì khác ngoài việc nhìn chằm chằm lên trần nhà.

"Đừng buồn thế chứ" Tiếng cười khúc khích của gã vang khắp căn phòng, lọt vào tai bạn như một lời giễu cợt. Gã bước xuống và đi đến chiếc tủ ở đầu giường, lấy từ trong đó ra một bao thuốc và hút một điếu. Bạn có thể nghe thấy âm thanh từ chiếc bật lửa khi gã châm điếu thuốc.

"Có thể những người khác sẽ nhẹ nhàng hơn chú nhưng chắc chắn một điều là..." Gã rít vào một hơi, "Đây sẽ là cuộc tình tuyệt vời nhất trong đời cháu"

Những giọt nước mắt lăn dài trên má bạn, bạn cuộn tròn người lại để bảo vệ cơ thể tàn tạ của mình. Bạn cố đè nén tiếng khóc của mình, bạn nhớ lại cách mọi thứ bắt đầu và kết thúc - điều đó càng khiến bạn khóc nhiều hơn.

Toji thở dài bực bội. Gã chộp lấy chiếc áo sơ mi của mình trên sàn nhà và khoác nó lên vai, đi đến trước cánh cửa, gã chợt dừng lại.

"Hôm nay Megumi sẽ không về nhà. Thằng bé nói các chuyến tàu đã dừng hoạt động vì thời tiết đang dần chuyển biến xấu, cháu có đủ thời gian để ra về. Hãy lựa chọn một cách khôn ngoan"

Bạn nghe thấy tiếng cánh cửa đóng sầm lại và bỏ mặc bạn một mình trong bóng tối, không còn cảm nhận được gì ngoài mùi thuốc lá của gã và âm thanh não nề của cơn mưa phùn khi bạn chìm trong những dòng suy nghĩ tiêu cực.

Hôm nay bạn đã mắc phải bao nhiêu sai lầm rồi? Bốn? Năm? Hay nhiều hơn?

Bạn đã quên mất và lại hỏi bản thân một lần nữa cho đến khi bạn không thể quan tâm nó nữa.

Cái gì đã qua thì hãy cứ để cho nó qua.

---------------

Lâu rồi không gặp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro