Chương 14 : Quà Tặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi mới đi làm nhiệm vụ về nên mệt lắm. Thầy đừng làm trò nữa được không?". Asumi đang nằm ườn ra trên người hắn thở dài.

"Vừa mới hồi phục đã đi làm nhiệm vụ hả?". Gojo Satoru hơi nhíu mày. Hắn vốn dĩ muốn đợi tới tuần sau rồi đi làm nhiệm vụ với con bé.

"Biết sao được, tôi bị chỉ đích danh mà". Asumi nhún vai.

"Ai bảo lúc nào cũng thiếu nhân lực". Asumi tặc lưỡi.

"Cũng may có Kirara đi cùng".

"Em có sử dụng thuật thức lúc chiến đấu không?". Một tay Gojo Satoru đặt ngang thắc lưng con bé còn tay còn lại hắn vòng qua đầu của mình.

"Tôi dùng nó theo bản năng thôi".

"Cảm giác khá là...lạ?".

"Đừng lạm dụng nó quá nhé, em có từng nói rằng nếu sử dụng nhiều quá em cũng sẽ bị ăn mòn". Hắn nói trong lúc đưa tay từ thắt lưng nó lên nghịch một vài sợi tóc vàng kim.

"Biết rồi". Asumi đáp cụt ngủn.

Hắn đầy cưng nựng mà xoa đầu còn bé, sau đó lại thọt tay vào túi lấy ra một cái kẹp tóc.

Một chiếc kẹp tóc nhỏ màu vàng được tạo hình giống như một bông hoa hướng dương được chế tác tinh xảo, mỗi cánh hoa đều lấp lánh có thể phản chiếu ánh sáng bên ngoài khiến nó càng thêm rực rỡ.

Hắn nhẹ nhàng cài chiếc kẹp tóc vào mái tóc vàng mà hắn vẫn luôn yêu thích của nó.

Nở một nụ cười thỏa mãn, hắn ngắm nhìn vẻ đẹp của Asumi.

"Vừa vặn hoàn hảo, như thể nó được làm ra để dành riêng cho em".

"Hả? Đây là cái gì thế?". Asumi gượng dậy hỏi hắn.

"Quà cho em, thầy thấy trên đường đi làm nhiệm vụ nên mua luôn".

"Hoa hướng dương biểu trưng cho sự mạnh mẽ, chung thủy và khát khao".

"Nó là một loài hoa đẹp đẽ, và cũng hiếm thấy một cô gái nào xinh đẹp như chính nó".

"Giống như là em vậy~". Hắn vuốt vài lọn tóc nó ra sau vành tai.

"Có thích không?". Hắn hỏi.

"Ừm...".

"Rất thích...". Con bé lại nằm trên bụng hắn.

"Dùng nó mỗi ngày đi, trông em xinh hơn khi có nó".

"Em cảm ơn thầy...". Nó toe toét khi chạm vào chiếc kẹp tóc trên đầu.

Đây là lần đầu tiên nó được hắn tặng quà nên vui lắm. Hắn nhìn thấy biểu cảm của nó thì cũng cười lây. Quả không hổ danh là học trò 'yêu thích' của hắn.

"Xưng thầy-em vậy có dễ nghe hơn không?". Hắn véo má nó.

Asumi để yên cho hắn thích làm gì thì làm. Nhưng sau đó con bé bỗng nhiên bật dậy chồm lên cái tủ đầu giường.

Nó lục tìm trong ngăn kéo ra một cái hộp màu đen.

"E hèm". Asumi gằn giọng.

"Cho thầy". Nó đưa cái hộp cho hắn.

Hắn đón lấy cái hộp với niềm vui sướng trong lòng.

"Chu đáo quá nha~. Thầy cũng có quà hả".

Asumi gật gật đầu trong lúc hắn tò mò mở cái hộp ra. Bên trong là chiếc kính đen mà lúc con bé cùng Kirara đi mua sắm đã mua.

Hắn cầm chiếc kính trên tay, nghía qua nghía lại nó. Hắn thắc mắc tại sao con bé lại chọn thứ này.

"Tôi thầy thầy cứ quấn băng quanh mặt như xác ướp ấy".

"Nên tôi mua cái kính này cho thầy". Nó hơi căng thẳng chọt 2 ngón tay vào nhau.

Hắn cười khẽ, một nụ cười thoáng hiện trên môi.

"Em để ý hả?".

"Thật ra không cần quà cáp gì đâu vì em đã là món quà tuyệt vời nhất của thầy rồi". Hắn nói.

Asumi nghe vậy mặt liền đỏ như cà chua chín thúc giục hắn thử kính nhanh nhanh đi

Hắn đeo cặp kính đen lên mặt, thay lớp băng gạc.

"Hmm, cũng không tệ à nha~ .Trong quá khứ thầy cũng từng đeo kính ấy".

Hắn lại quay qua nhìn nó một lần nữa.

"Trông thầy thế nào?". Hắn hỏi.

"Đẹp trai lắm...". Asumi nói thật lòng. Nhan sắc của hắn mấy ai có thể so bì được cơ chứ ?

Gò má của hắn ta hơi ửng đỏ khi nghe vậy. Nhưng hắn cố gắng giấu đi bằng cách tỏ ra kiêu ngạo.

"Ừm em rất giỏi trong việc khen ngợi nha. Nếu em cứ tiếp tục như vậy, em sẽ dễ dàng khiến một người đàn ông phải lòng em đó~".

"Người đàn ông đó là thầy nè ~".

"Thì ngoài thầy ra thì ai yêu nổi tôi". Asumi đáp tỉnh bơ.

"...". Gojo Satoru chính thức cứng họng.

Cơ mà Asumi nói đúng.

Đến hắn còn phải tự khâm phục cái tình yêu hắn dành cho Asumi kia mà.

...

Mấy ngày hôm sau, Asumi nghe bảo tụi năm nhất đang tập trung huấn luyện cho học sinh mới tên là Okkotsu Yuuta gì gì đó.

Nên hôm nay, nó quyết định đến ngồi trên bậc thang tại sân tập từ sớm để xem mặt mũi Okkotsu Yuuta ra sao.

Vừa mới đặt mông ngồi xuống thì nó đã nghe thấy tiếng đàn em từ xa.

"Hôm nay nhất định phải tập cho ra hồn đấy". Maki nói.

"T-tớ biết rồi". Okkotsu Yuuta.

Thấy cả đám đang nói chuyện rôm rả nên Asumi cũng chạy lại nhập hội.

"Chào buổi sáng mấy em". Asumi nói.

"Chào buổi sáng Inoue-senpai". Maki cười lịch sự đáp.

"Konbu". Toge vẫy tay.

"Chào chị". Panda.

Asumi gật đầu sau đó lia mắt về phía người lạ mắt nhất trong cả đám.

"Chắc em là Okkotsu Yuuta nhỉ?".

"Hân hạnh được làm quen, chị là Inoue Asumi, học sinh năm hai". Nó chìa tay ra.

"Hân hạnh ạ". Yuuta bắt tay với nó.

"Senpai làm gì ở đây vậy?". Panda hỏi.

"Tạm thời chị chưa có nhiệm vụ nhiều nên ghé qua đây chơi với mấy đứa". Nó gãi đầu.

"Trí nhớ chị vẫn chưa hồi phục sao?". Maki chen vào.

"Hết cứu rồi". Asumi lắc đầu ngao ngán.

"Okaka".

"Chị ấy bị mất trí nhớ sao?". Yuuta quay qua nói nhỏ với Maki.

"Ừm, trước đây chị ấy sống bó buộc lắm, tính cách thì có chút nhu nhược".

Maki chơi thân với Asumi nhất trong đám học sinh năm hai gồm 3 người : Hakari, Kirara và Asumi.

Hai người làm thân vì Asumi thường hay hỏi chuyện về Zenin Tatsuya.

Kể ra cũng buồn cười thật, người tuyệt vời như Asumi mà lại đi thích tên Tatsuya. Maki chướng mắt với hắn vô cùng.

Xét về mặt tính nết thì Naoya và Tatsuya chẳng khác nhau mấy. Chỉ có điều Tatsuya dễ tính hơn Naoya đôi chút. Suy cho cùng họ vẫn là anh em ruột thịt.

"Cậu biết không? dạo này tôi thấy chị ấy càng ngày càng cứng rắn và chính kiến".

"Chẳng biết sao nhưng tôi thích một Inoue-senpai của bây giờ hơn".

"Mất trí nhớ có khi lại là chuyện tốt, chị ấy có thể quên đi những chuyện buồn trong quá khứ và sống theo cách chị ấy muốn". Maki nói.

Bên này, Asumi, Panda, Toge cũng đang nói chuyện sôi nổi.

Bỗng nhiên một cái bóng cao lớn chiếu xuống bao trùm lấy cả bóng của Asumi.

Cao thế này chắc chỉ có thể là Gojo Satoru. Asumi cười cười quay đầu lại định hỏi thăm vài tiếng yêu thương thì...

"Một ngày tốt lành, Inoue-san". Chủ nhân của giọng nói nở nụ cười.

Nụ cười trên mội Asumi vụt tắt. Nó còn lạ lẫm gì nữa với cái giọng trầm trầm cùng điệu bộ khó ưa này chứ.

"Zenin Tatsuya, mày làm cái quái gì ở đây?". Asumi rất không hài lòng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro