Chương 3 : Đơn Phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thầy đùa tôi đấy à ?". Asumi nói.

"Không hề nha ~". Gojo Satoru lại trưng ra bản mặt nhởn nhơ thường ngày.

"Asumi ấy, nên cảm thấy may mắn vì có được người yêu vừa đẹp trai lại tài giỏi như thầy đi". Gojo Satoru tự vuốt tóc mình.

"Người này có bình thường không vậy?"

Asumi nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.

Nhưng mà...suy nghĩ kĩ lại thì từ lúc con bé tỉnh dậy hắn là người đầu tiên gặp con bé, lại còn xưng hô tiếp xúc thân mật nữa chứ.

Asumi tin rằng quan hệ giữa hai người không đơn giản chỉ là thầy trò. Nhưng là người yêu thì có hơi quá không? Con bé bắt đầu vắt óc ra suy nghĩ.

"Asumi, em lại mất tập trung rồi". Giọng nói của Gojo kéo con bé về thực tại.

"Đang nghĩ gì thế?"

"Thử hỏi một người không quen không biết tự nhận là người yêu của mình thì thầy có sốc hay không?". Asumi nói như thể đang mỉa mai Gojo.

"Em không tin thầy hả, thầy có thể chứng minh tình mình bằng một nụ hôn nồng cháy đó nha~". Gojo Satoru nắm lấy tay con bé áp vào lồng ngực nơi trái tim hắn đập liên hồi.

"Em cảm nhận được không, trái tim của thầy cứ nhốn nháo lên vì em đó".

"V-vô sỉ". Hai vành tai Asumi đỏ lên, con bé giật tay về.

"Hahaha, nhìn kìa, đỏ mặt rồi~". Gojo Satoru chọc chọc vào má con bé.

Nghe thấy thế Asumi càng thêm đỏ mặt, người này rốt cuộc có tí liêm sỉ nào không vậy ?

Thẹn quá hóa giận Asumi trùm chăn qua đầu và đuổi lão Gojo ra khỏi phòng cho con bé nghỉ ngơi.

Đứng trước cửa phòng của con bé, Gojo Satoru còn không quên trêu vài câu rồi mới quay người bước đi.

Hắn bước dọc hành lang không một bóng người. Đi được một đoạn sắc mặt hắn thay đổi từ thong thả, sảng khoái sang u ám, ảm đạm.

"..."

"Mày là thằng cặn bã Satoru".

"Đi lừa một cô bé trắng trợn như vậy, mày có vui không?". Gojo Satoru tự trách.

Quay ngược về một tuần trước vào cái ngày đó.

Cái ngày mà tình cảm của hắn bị con bé từ chối.

Đêm ấy là một đêm trăng tròn giữa bầu trời đêm mùa thu.

Gojo Satoru vừa mới đi làm nhiệm vụ về.

Hắn vừa định mở cửa vào kí túc xá nghỉ ngơi thì đôi lục nhãn của hắn cảm nhận thấy sự hiện diện của con bé, của người mà hắn thương thầm.

"Em làm gì ở đây vào lúc nửa đêm vậy? Asumi?". Gojo Satoru cười cười khi thấy học trò cưng của mình.

"Em đang đợi thầy". Con bé Asumi mạnh dạng tiến lại gần Gojo Satoru hơn.

Gojo Satoru có chút vui khi nghe thấy những lời này, hắn đưa tay xoa xoa đầu con bé đầy dịu dàng.

"Ai da, thầy mới đi làm nhiệm vụ một chút mà em đã nhớ thầy vậy sao~". Hắn lại bày ra giọng điệu bỡn cợt.

"Chúng ta cần nói chuyện". Asumi ngước mặt lên nhìn Satoru vô cùng nghiêm túc.

Gojo Satoru hơi khựng lại rồi dừng hẳn động tác xoa đầu con bé.

"Thầy nghe đây". Gojo Satoru nói, hắn có một linh cảm không lành về thái độ của con bé.

"Em có một câu hỏi, Gojo-sensei thầy..."

"Thầy thích em sao?".

"..."

Gojo Satoru cười nhẹ, hắn biết sớm muộn cũng có ngày này, đôi mắt xanh xâu thẳm của hắn nhìn thẳng vào mắt con bé sau chiếc bịt mắt. Hắn vén một vài sợi tóc trên mặt con bé trước khi nói.

"Có lẽ là hơn cả thích...".

Inoue Asumi biết trước hắn sẽ thốt ra những lời này mà. Dạo gần đây con bé để ý hắn làm ra những hành động thân mật nhiều hơn nên trong lòng cũng đã nghi ngờ.

"Đừng thích em". Inoue Asumi nắm chặt góc áo cố gắng nói rõ ràng từng chữ.

Gojo Satoru lại cười, thật khó để con bé có thể đoán được cảm xúc thật sự của hắn.

Một chút vui vẻ xuất hiện trong giọng điệu của hắn khi hắn cúi xuống để nói nhẹ nhàng vào tai con bé.

"Và tại sao thầy phải nghe lời em, Asumi?". Giọng hắn trầm trầm, nó khiến cho con bé lạnh sống lưng.

"E-em đã thích một người khác và em không muốn làm tổn thương thầy...".

Asumi thốt ra từng lời trong sự khó xử, đúng, con bé có thích Gojo Satoru nhưng chỉ dừng lại ở mức tình cảm thầy trò đơn giản.

Con bé hay để ý đến thái độ của người xung quanh nên đâm ra phát hiện ra cái tình cảm đang nảy nở trong lòng Gojo Satoru.

Nhưng biết làm sao đây, trái tim con bé lỡ nở rộ vì người khác mất rồi.

Gojo bước gần hơn với con bé, tay hắn ôm nhẹ lấy khuôn mặt của con bé khi hắn tiếp tục nói. Giọng hắn êm đềm và có hơi căng thẳng.

"Nghe này... Thầy hiểu rằng em lo lắng về việc làm tổn thương trái tim thầy hoặc làm hỏng mối quan hệ giữa giáo viên và học sinh của chúng ta."

"Nhưng thầy là một người đàn ông trưởng thành. Thầy có thể tự quyết định và đối mặt với hậu quả của chúng một mình."

Inoue Asumi im lặng một lát rồi lại cất tiếng.

"Nhưng mà em không có yêu thầy, thầy....thầy là giáo viên của em và em-".

"Em không muốn làm thầy phiền lòng..."

Biểu cảm của Gojo trở nên khó coi hơn một chút khi con bé nói những lời đó. Hắn thở ra một hơi căng thẳng trước khi đáp lại bằng một giọng hơi cay đắng.

"Thầy biết em không yêu thầy. Nhưng em không thể tự quyết định ai thầy nên yêu và không nên yêu!"

"Và đúng, thầy là giáo viên của em! Nhưng điều đó không có nghĩa là tình cảm của thầy dành cho em sẽ biến mất chỉ vì em ra lệnh cho chúng biến mất."

"Ngay cả khi nó không được đáp lại thì tôi vẫn sẽ yêu em nhưng nguyện đem đi cất giữ trong lòng".

"Em xin lỗi thầy...". Asumi cúi mặt xuống.

"Đừng xin lỗi, em không thể ngăn chặn cảm xúc của mình, thầy hiểu điều đó.

"Chỉ là... đừng mong thầy đột ngột ngừng có cảm xúc với em như vậy."

Thời gian trôi qua kể từ ngày con bé và hắn có cuộc đối thoại đó. Mặc cho nỗi đau và sự buồn bã khi con bé không đáp lại tình cảm của hắn, hắn vẫn phải che giấu sự thật về tình cảm đó. Xem như chưa có chuyện gì xảy rư giữa hai người.

Gojo vẫn tiếp tục hỗ trợ con bé với tư cách một người thầy và người hướng dẫn mặc cho sự tuyệt vọng khi con bé giữ khoảng cách với hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro