1. Tôi yêu ngài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn.

Nếu hỏi ai phù hợp với danh xưng đó nhất, hẳn tôi sẽ trả lời đó là Ryomen Sukuna. Gã là một tên phản diện đúng nghĩa, độc ác, tàn bạo, điên khùng. Nhưng gã có cái khí chất không trộn lẫn, khí chất của kẻ đứng đầu. Gã cao ngạo, không coi ai ra gì nhưng lại là người có học thức, một tên khốn lãng mạn si tình. Gã mạnh, mạnh đúng nghĩa. Gã đẹp, đẹp một cách hoang dại. Gã giàu, giàu hiếu kì với nhân gian. Gã yêu, yêu cái đẹp của tạo hóa.

Gã là Ryomen Sukuna, không hiền từ như đức phật, cũng không hẳn là một tên ác nhân vô đạo đức. Gã là kẻ xấu nhưng gã có tâm hồn thi nhân. Người yêu thiên nhiên vạn vật và có tâm hồn lãng mạn chẳng phải đều là người tốt, là người có tâm hồn đẹp hay sao. Tuy nhiên người chém giết bừa bãi lại là kẻ suy đồi về đạo đức, là kẻ xấu. Vậy Sukuna là gì?

Gã giết hàng ngàn người, điều đó không thể phủ nhận, vậy gã là kẻ xấu? Gã có tâm hồn lãng mạn tách biệt với thế gian, gã làm thơ đối chữ, thưởng trăng, vậy gã là người tốt? Không, Sukuna chẳng là ai, gã đơn giản chỉ là Ryomen Sukuna. Gã là kẻ độc cô cầu bại. Là "Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn". Gã là độc nhất vô nhị. Nói không ngoa, Sukuna là Vua.

Vua. Một âm thanh trầm lặng ngắn ngủi nhưng kiêu hãnh, ngang tàng, ngạo nghễ.

Sukuna là Vua, là vua của thế giới này, thế giới gã là độc nhất. Và tôi quyết tôn thờ gã đến cùng

"Ryomen Sukuna"

Tôi muốn gọi tên ngài. Gọi trăm lần, ngàn lần, kể cả khi đã chết. Tôi không chắc đó có phải tên thật của ngài hay không, và tôi hiếu kì về điều đó. Mạn phép vậy thôi nhưng tôi sẽ không hỏi. Ngài là người tôi nguyện trung thành, nào dám lên tiếng trái lời.

"Tôi yêu ngài"

Tôi muốn nói với ngài điều đó. Tôi tự hứa rằng sẽ nói, rằng nên nói, rằng phải nói ngay bây giờ. Nhưng tôi vẫn chưa nói. Tôi yêu ngài, yêu cái tôi ngạo nghễ, yêu cái nhìn thấu trời, yêu lời nói oanh liệt, yêu nụ cười nhếch môi, yêu đôi tay chai sần to lớn, yêu mái tóc ngắn cũn xơ xác, yêu cả đôi mắt không sức sống của ngài. Tôi yêu từng lời ngài nói, từng lời ngài dặn, từng lời ngài trêu đùa và từng lời ngài chửi mắng.

"Tôi nhớ ngài"

Tôi luôn thì thầm câu đấy với lòng mình. Và nhắc nhở bản thân đừng bao giờ nói vậy với ngài. Đó là sự yếu đuối, sự hổ thẹn, sự nhục nhã, là cái tôi nhỏ bé thê lương đến đau lòng. Ngài chắc chắn sẽ nói vậy và vứt tôi đi. Nên tôi sẽ không nói. Nhưng ngài biết không, 'nhớ' của tôi dành cho ngài là niềm yêu thương, là sự tôn trọng, là niềm tự hào, là sự ngưỡng mộ, là nỗi nhung nhớ, là niềm đau, là niềm thương, là một trái tim trong trẻo tinh túy dạt dào nhựa sống hướng đến ngài. Ngài luôn là mặt trời, là ánh trăng, là vì sao sáng mà tôi muốn với lấy, nắm chặt, níu kéo không rời.

"Tôi muốn nhìn thấy ngài"

Ngài bận lắm, bận làm việc của ngài, bận suy tư về lẽ đời, bận trêu đùa. Ngài thản nhiên với mọi thứ, vì ngài mạnh, rất mạnh. Ngài là nguồn sống, là dòng nước chảy cuồn cuộn trong trái tim tôi, là ánh sáng muôn đời bất diệt đang tỏa sáng rực rỡ. Tôi muốn nhìn thấy ngài, bất cứ khi nào tôi muốn. Kể cả khi tôi vừa chào đời hay khi sắp lìa đời, kể cả khi tôi ở trên trời, dưới đất hay chìm dưới đáy đại dương. Tôi vẫn luôn nguyện cầu, rằng có thể nhìn thấy ngài, dù chỉ một khắc.

"Tôi muốn chạm vào ngài"

Đây là điều tôi muốn làm nhất, cũng là điều tôi không muốn nhất. Tôi khao khát được ôm ngài, được áp tay ngài lên trán, được vuốt ve mái tóc của ngài, được nhìn đối diện với ngài. Tôi luôn chất chứa trong đầu những tham vọng ấy. Muốn ôm, hôn và làm mọi thứ ngài cho phép. Hãy để tôi được nắm lấy tay ngài và hôn lên đó, hãy để tôi được nâng bàn chân của người lên trán tôi. Đó là sự trung thành, là lời nguyện cầu duy nhất tôi mãi danh cho ngài. Chỉ một chút thôi, làm ơn để tôi ôm lấy ngài, để tôi có thể vơi đi chút lo lắng không đáng có, để tôi có thể vơi đi nỗi nhớ, để tôi lại càng thêm yêu ngài hơn. Chỉ một khắc thôi, làm ơn ôm lấy tôi, để tôi biết ngài đang sống, để tôi cảm nhận được hơi ấm từ ngài, để tôi biết rằng ngài vẫn nhận ra sự hiện diện của tôi.

"Đừng để tôi khóc"

Rất ít khi tôi khóc vì ngài. Vì chẳng có gì đáng khóc. Ngài yên phận, bình tĩnh, tự tin, mạnh mẽ sống cuộc đời của mình. Không đao to búa lớn, không ồn ào phô trương, chỉ cần ngài đứng yên một chỗ vẫn toát ra vẻ uy nghi làm lay động lòng người. Tôi nói đừng làm tôi khóc sở dĩ vì tôi lo lắng, lo rằng một ngày ngài biến mất khỏi tầm mắt của tôi. Chắc chắn khi đó tôi sẽ khóc rất to, khóc đến khi khàn cả họng, đến khi khô cạn nước mắt. Vì tôi yêu ngài, nhớ ngài và khát khao có ích cho ngài. Nếu đến một ngày ngài quên mất tôi, tôi cũng sẽ khóc, khóc to hết mức để ngài có thể nghe thấy, khóc đến khi nào ngài nhớ lại tôi. Nếu ngài vẫn lững lờ nhìn tôi bằng nửa con mắt, chắc tôi sẽ chỉ thút thít và lặng lẽ đi sau lưng ngài. Vì tôi yêu ngài. Ngài biết không, có lẽ đau đớn nhất là khi tôi thấy ngài bị thương, tôi có thể khóc không ngừng luôn, khóc đến khi ngài phát cáu lên mới thôi. Còn nếu ngài biến mất khỏi cuộc sống của tôi mãi mãi, tôi chỉ sợ khi đó vì quá đau lòng, tôi chẳng thế khóc được nữa. Tôi sợ rằng ngay cả việc gọi tên ngài tôi cũng không thể làm. Khi đó tôi chẳng dám nghĩ đến. Vì tôi muốn ngài luôn sống, luôn cười, luôn ngạo nghễ, vì tôi yêu ngài.

"Hãy làm tôi cười"

Tôi muốn ngài làm tôi cười, dù nó rất phiền đến ngài. Chỉ cần ngài cười với tôi, tôi cũng đủ vui rồi. Nếu ngài khen tôi, tôi nghĩ mình sẽ cười không ngừng mức. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên ngài xoa đầu tôi, tôi đã suýt nhảy cẫng lên ôm lấy ngài, suýt chút đã bị ngài giết mất. Nhưng đó là vì tôi yêu ngài, tôi sẵn sàng trao đi tất cả mọi thứ, nếu là vì ngài. Dù đang giữa mùa đông của đất trời và mùa đông của cuộc đời thì tôi vẫn sẽ dùng một trái tim vẹn nguyên tình cảm và dâng lên ngài mùa xuân đẹp nhất. Chỉ cần ngài chấp nhận những gì tôi làm, những gì tôi nói, những gì tôi muốn. Như vậy đã khiến tôi hạnh phúc không nói lên lời rồi. Đó cũng chính là lúc tôi vừa muốn cười, vừa muốn khóc. Tôi yêu ngài, vì tất cả những gì ngài làm.

"Hãy để em yêu ngài"

Em yêu ngài được không?

Ryomen Sukuna, em yêu ngài nhé!

Ngài sẽ không phiền chứ, hay là ngài sẽ đánh vào đầu em? Đừng cười với ai ngoài em được không? Cũng đừng xoa đầu ai ngoài em nha ngài. Làm ơn, hãy chỉ nhìn em, hãy chỉ cười với em, hãy chỉ nói với em và hãy chỉ yêu em, ôm em, hôn em.

Em xin ngài Ryomen Sukuna. Từ tận đáy lòng, tình cảm em dành cho ngài sẽ chẳng bao giờ đổi thay.

Hãy để em yêu ngài, được không? Đừng bắt em dừng lại, cũng đừng đập tan hi vọng của em. Em sẽ chỉ làm những gì ngài cho phép.

Nên hãy để em yêu ngài nhé, Sukuna?

Em yêu ngài, Ryomen Sukuna. Dù có tan xương nát thịt hay đến khi tâm hồn em bị rút cạn, em xin thề. Em sẽ chỉ yêu duy nhất một mình ngài.

[Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn]

Ryomen Sukuna.

Em yêu ngài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sukuna