Chương 4: Kết thúc có hậu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gojo kéo Megumi đi. Bàn tay to lớn của anh nắm lấy cổ tay cậu không rời trong suốt quãng đường. Giống như sợ Megumi sẽ bỏ chạy nếu anh nới lỏng tay dù chỉ một chút.

Nhìn bóng lưng của chú thuật sư mạnh nhất, Megumi cảm thấy bối rối.

“Tất nhiên là thầy sẽ cho Megumi một câu trả lời rõ ràng.”

Câu nói cuối cùng của Gojo vang vọng trong tâm trí cậu. 'Một câu trả lời rõ ràng.' Cậu đã tỏ tình và bị từ chối, liệu còn câu trả lời nào rõ ràng hơn thế? Nhưng cậu không bao giờ có thể chiến thắng người này, vì vậy Megumi chỉ thở dài và để người này muốn làm gì thì làm. Cậu không nghĩ mình còn có thể bị tổn thương nhiều hơn nữa.

Hai người dừng chân ở căn hộ của Gojo gần trường Cao chuyên. Gojo không nói một lời nào, chỉ nắm chặt tay cậu, chặt đến nỗi Megumi nghĩ rằng nó sẽ để lại vết hằn. Thầy ấy đang cố gắng làm gì đây? Dù đã nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần trong đầu, nhưng dường như cậu vẫn không thể hiểu nổi ý định thực sự của Gojo.

Vậy nên những gì Gojo làm tiếp theo khiến Megumi hoàn toàn bị bất ngờ. Bờ môi mềm mại đè lên môi cậu. Bàn tay to chai sần đặt lên gáy và giữ chặt đầu cậu. Toàn thân Megumi cứng đờ. Đôi mắt ngọc lục bảo mở to vì kinh ngạc. Bộ não của cậu không thể xử lí nổi những gì đang xảy ra hiên tại. Không, cậu biết, cậu chỉ không hiểu tại sao. Ngay cả trong những giấc mơ, cậu cũng không dám nghĩ đến.

Gojo đang hôn Megumi. Nó không giống như một nụ hôn thuần khiết là chỉ dừng lại ở cái chạm nhẹ vào môi. Nó hung hãn hơn nhiều, giống như anh đang cố gắng ăn thịt cậu. Đúng vậy, ăn muốn ăn thịt cậu nhóc này, muốn nuốt chửng nó vào xương tủy, đánh dấu em ấy là của anh cho cả thế giới nhìn thấy. Anh gợi tình liếm môi thiếu niên, cố gắng cạy cái miệng nhỏ bé đó ra. "Nhanh lên và trao tất cả cho tôi, Megumi."

Megumi cuối cùng cũng thoát khỏi bàng hoàng. Cậu hoảng sợ cố gắng đẩy Gojo ra nhưng vô ích. Bàn tay đè chặt lấy gáy cậu, vòng tay còn lại mạnh mẽ ôm lấy eo cậu, kéo cơ thể nhỏ bé của cậu về phía khuôn ngực săn chắc đó cho đến khi không còn khoảng trống giữa hai người nữa. “T-thầy Gojo…” Cậu gọi, cố gắng ngăn tên thợ săn đói bụng ăn thịt mình.

Nhưng Gojo phớt lờ sự phản đối của Megumi, anh không lãng phí cơ hội, xâm nhập vào miệng cậu. Lưỡi hai người cuốn lấy nhau, nhịp thở nóng hổi hòa quyện. Tiếng môi lưỡi dây dưa vang vọng khắp hành lang.

Megumi đã hoàn toàn từ bỏ việc chống lại. Đôi tay của cậu, cách đây vài phút vốn đang tuyệt vọng đẩy Gojo ra, giờ chỉ nhẹ nhàng đặt lên vai người đàn ông đó. Đầu Megumi là một mớ bòng bong. Cậu không thể suy nghĩ nổi. Lưỡi của Gojo khéo léo xâm nhập vào khoang miệng cậu, ấn vào những chỗ quái dị khiến cả người cậu rùng mình. Cậu có thể cảm thấy người đàn ông đó đang nhếch mép khi không ngừng tấn công vào điểm nhạy cảm của cậu. Đầu gối cậu nhũn ra, cơ thể hoàn toàn dựa vào Gojo. Cậu cảm thấy khó thở, 'Làm gì đây? Cứ đà này thì tôi chết mất.'

“Haha…” Gojo cười lớn. Có vẻ như anh đã quyết định tha cho Megumi vào phút cuối. "Em thật dễ thương, Megumi." Khuôn mặt của cậu hoàn toàn hỗn độn. Má cậu đỏ ửng lên vì thiếu hơi. Đôi môi sưng phồng hé mở cố gắng hết sức để hít thở không khí, nước bọt chảy xuống cằm,đến chiếc cổ thanh tú. Đôi mắt ngọc lục bảo của cậu, vốn thường sắc sảo, giờ đã mờ nước không còn tiêu cự. Nhìn đôi mắt cậu, Gojo càng muốn phá hủy hoàn toàn đứa trẻ này, để lại dấu vết của mình trên khắp cơ thể mảnh mai này. Anh hôn nhẹ lên má Megumi, rồi bế kiểu công chúa. “Nhẹ quá Megumi. Em nên ăn nhiều hơn." Anh thì thầm vào tai cậu bé.

Hành động này dường như đưa Megumi thoát khỏi trạng thái mơ màng. “T- Thầy Gojo… Khoan đã…” Mặt em đỏ bừng vì xấu hổ. Chưa kể đến những chuyện không thể diễn tả được vừa xảy ra, một cậu bé mười lăm tuổi mà được bế công chúa chỉ là…

“Ừ. Ừ. Megumi. ” Gojo hôn má em một lần nữa. "Thầy đây. Đừng lo lắng.”

'Không phải vậy! Và thầy chính xác là lý do  khiến em phải lo lắng!'

Nhưng trước khi Megumi có thể phản đối, cậu đã nằm trên chiếc giường cỡ lớn của Gojo. Tấm nệm mềm và mịn, chắc chắn là chất lượng cao nhất. Megumi nhìn lên Gojo đang chống tay trên người em. Đôi mắt xanh lam sáng lấp lánh như ngọc giờ đã tối sầm lại và nhìn cậu vô cùng mãnh liệt. Khoảng cách giữa hai người rút ngắn theo từng giây.

'Chuyện này phải dừng lại.'  Âm thanh báo động vang lên trong đầu Megumi. “Thầy Gojo! Làm ơn đợi đã!” Cậu vội vàng nói.

“Ừ. Ừ. ” Gojo trả lời. Nhưng dù trả lời cậu, anh ta vẫn tiếp tục tấn công lên cổ cậu bé, hai tay chu du khắp cơ thể cậu.

'Ông thầy ngốc nghếch này!'

“Hãy lắng nghe những gì người khác đang nói. Em đã nói là đợi! ” Megumi tập trung toàn bộ sức lực để đẩy Gojo ra.

"Tại sao? Megumi thích thầy mà phải không? Như vậy không ổn sao?” Gojo nhíu mày, miệng hơi méo, thể hiện rõ sự không hài lòng.

'Và bây giờ thầy lại đang hờn dỗi??'  Megumi vừa ngạc nhiên rồi lại tức giận. “Vậy còn thầy thì sao? Thầy có thích em không?" Cậu hỏi, giọng hơi lớn và bùng lên một cách giận dữ. 'Đây không phải là điều thầy nên làm với người thầy vừa từ chối.'

Im lặng.

'Haa. Xem. Cái ông thầy khốn kiếp chết tiệt này! Chơi đùa với cảm giác của người khác như vậy! Mình chắc chắn sẽ đấm thầy ấy lần này. '

"Thầy không biết." Gojo nhìn chú mèo con giận dữ dưới thân và mỉm cười: “Đối với thầy, mọi thứ về Megumi đều đáng yêu. Đúng vậy, ngay cả khuôn mặt giận dữ của em lúc này.” Anh đưa tay chạm vào mặt Megumi, ngón tay cái vuốt ve làn da trắng như sứ của cậu. “Thầy nhớ Megumi như điên mỗi khi chúng ta xa nhau. Thầy muốn nghe giọng nói của em, nhìn thấy em, chạm vào em, cảm nhận em trong vòng tay của thầy.” Anh cười khúc khích khi thấy khuôn mặt đỏ bừng của Megumi.

“Thầy muốn em tận hưởng tuổi thanh xuân của mình. Nhưng mà, thầy vẫn đầy ghen tị với Yuuji. Hai người rất thân thiết và quá phụ thuộc vào nhau. Điều đó làm thầy lo sợ. Thầy sợ mất đi vị trí đặc biệt nhất của mình trong trái tim Megumi. Thầy muốn em hạnh phúc, nhưng thầy cũng muốn độc chiếm nụ cười của em, nụ cười của em, tất cả đều dành riêng cho thầy, chỉ mình thầy được nhìn thấy nó.” Cậu rời mắt khỏi Gojo, màu đỏ tươi đã lan đến tai cậu.

“Em luôn làm chai sạn cảm xúc của mình, và cả xu hướng luôn hy sinh bản thân vì người khác của em. Cả hai khiến thầy thực sự tức giận. Cậu nhóc ngốc nghếch, đúng vậy, thật ngốc nghếch... nhưng lại được yêu mến đến mức thầy không thể cưỡng lại được. Em có vẻ ngoài lạnh lùng và lãnh đạm, nhưng sâu bên trong chỉ là một người mềm yếu. Ưu điểm của em là vô tận, nhưng sẽ tốt hơn nếu chỉ mình thầy biết đến chúng. Đó là lý do tại sao khi đôi mắt thèm thuồng đó rình mò Megumi, cố gắng lấy Megumi ra khỏi thầy, thầy đã sôi lên vì cơn thịnh nộ. Sát khí xông đến tận óc thầy, biết không? Nhưng thầy đã kìm lại, thầy không phải rất tuyệt sao? Megumi lẽ ra là của thầy, của thầy và của riêng thầy, không phải của một người xa lạ nào đó… ”

“Đủ... E-em đã hiểu rồi... Vì vậy...” Megumi vội vàng dùng tay che miệng Gojo lại. Cậu vẫn không nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông được và xấu hổ đến mức cổ đỏ bừng cả lên. Tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực. Cậu không biết cảm giác của Gojo là như thế...

Chụt!

Gojo hôn vào lòng bàn tay Megumi, thậm chí còn trêu chọc liếm lấy nó. Cậu giật mình và cố giật tay mình lại, nhưng Gojo đã giữ chặt chúng. “Vậy, Megumi… Em có nghĩ rằng những cảm xúc đó có thể được mô tả bằng một từ "thích" đơn giản không? Chết tiệt, ngay cả "yêu" cũng không đủ." Anh nhếch mép, “Nói cho thầy biết, Megumi. Câu trả lời của thầy có đủ rõ ràng không? Hay thầy cần phải nói rõ hơn nữa? ”

"Tính cách của thầy tệ thật!" Megumi trừng mắt nhìn Gojo, khuôn mặt vẫn nhuộm màu đỏ son. Tim cậu đập như muốn nổ tung rồi, nhưng người đàn ông này vẫn trêu chọc cậu như vậy.

“Haha… Đúng vậy. Tính thầy tệ thật.” Gojo chỉ cười toe toét, thẳng thắn thừa nhận điều đó. Anh nhìn cậu nhóc đáng yêu dưới thân mình, quyết định trêu chọc cậu thêm một chút. “Nhưng... Nó ổn mà, phải không? Megumi cứ yên tâm~~ hãy điên cuồng trong tình yêu với xấu-xấu tôi đi."

'Ông thầy kiêu ngạo này!'

"Này Megumi, phải không?" Gojo thì thầm vào tai cậu bé, hài lòng khi em rùng mình. "Hãy cho thầy một câu trả lời rõ ràng, này, Megumi?" Anh liếm láp vành tai cậu, không ngừng kích thích nơi nhạy cảm.

Megumi ôm lấy má của Gojo, buộc thầy ấy ngừng trêu chọc cậu. Mắt hai người chạm nhau, trán gần như chạm vào nhau. "Đúng vậy. Em yêu thầy, bất chấp cái tính cách kinh khủng này của thầy." Cậu thừa nhận, thẳng thắn đến mức khiến Gojo hơi bất ngờ.

“Megumi lẽ ra là của thầy, của thầy và của riêng thầy...”

“Em sẽ là của thầy, thầy Gojo. Nhưng điều đó có nghĩa là thầy cũng sẽ là của em. Em sẽ không buông tay dù sau này thầy có hối hận. Vì vậy, đây là cơ hội cuối cùng để thầy rút lại…”

"Đó là lời thoại của thầy, Megumi." Gojo ngắt lời trước khi Megumi kịp nói hết. Anh hôn lên môi cậu thật dịu dàng. 'Tên nhóc tiêu cực này! Hối tiếc? Lùi lại? Anh đã không còn cơ hội lựa chọn kể từ 9 năm trước rồi.'  Những cảm xúc dành cho Megumi trong trái tim Gojo Satoru ngày càng lớn. Anh thậm chí còn không thể nghĩ đến tương lai khi cả hai chia tay nhau. 'Vậy nên đừng lo lắng, Megumi. Thầy sẽ không bao giờ để em đi, trong suốt quãng đời còn lại của thầy.'

"Vậy chúng ta sẽ tiếp tục chứ?"

"Tiếp tục?"

"Ừ." Những ngón tay dài nhẹ nhàng lần theo ngực Megumi, xuống bụng cậu, rồi tinh nghịch chạm vào tính khí của cậu. “Tiếp tục biến Megumi của thầy và tất nhiên là biến thầy thành của Megumi.”

"Ah!"

"Hể... Thật nhạy cảm." Gojo cười khúc khích, đầu ngón tay véo nhẹ đóa hoa nhỏ xinh xắn ấy trên làn da trắng tinh của người yêu nhỏ. Anh đưa mặt lại gần, hơi thở nóng hổi phả vào đầu vú của cậu khiến nó khẽ run lên. Gojo mở miệng, từ từ thưởng thức trái cherry ngon lành trước mặt này. Thật ngọt ngào, ngon hơn bất kỳ món tráng miệng ngon nào mà anh đã thử trước đây, khiến anh thèm ăn hơn.

“Ừm! T-Thầy Gojo... Khoan đã... Dừng lại... ”Megumi đỏ bừng mặt, hai tay nắm lấy đầu Gojo và cố đẩy người đàn ông này ra. Mặc dù trước đó em đã đồng ý sẽ làm với Gojo, nhưng cảnh tượng thầy ấy đang mút ngực mình một cách mãnh liệt như vậy vẫn khiến trái tim cậu không chịu được.

Gojo phớt lờ sự phản đối của Megumi, tiếp tục ăn hết núm vú bên trái của cậu nhóc. Tất nhiên, bên phải cũng không bị bỏ qua. Ngón tay anh xoa nắn một cách thô bạo, móng tay đào chính xác vào đầu núm vú khiến cậu rên lên.

“Hehe… Thật dâm đãng, Megumi.” Hai núm vú của Megumi vểnh lên, một bên chảy nước miếng ướt đẫm. Và vẻ ngoài gợi cảm này càng khiến Gojo phấn khích hơn. Anh tách rộng hai chân cậu, cách lớp quần ấn vào nơi phồng giữa hai chân, "Nơi này ở đây cũng có vẻ sinh động."

Megumi đỏ mặt khi Gojo. Theo bản năng, cậu muốn khép gối lại, cố gắng che giấu bộ dạng đáng xấu hổ của mình. Nhưng tất nhiên là vô ích.

“Haha… Đừng ngại, đừng ngại. ” Trước khi Megumi kịp nhận ra, quần áo trên người cậu từng cái một đã bị Gojo lột sạch. Nơi tư mật lộ ra trước mặt Gojo.

“Đừng… nhìn…”
“Không. Thầy muốn nhìn." Gojo nắm lấy đầu gối của Megumi, đảm bảo rằng chân cậu vẫn mở rộng. Anh không muốn bỏ lỡ dù chỉ một chút cơ thể xinh đẹp của Megumi.

Megumi từ bỏ việc chống cự, chỉ tuyệt vọng giấu mặt đi, dù sao thì cậu cũng không thể thắng được Gojo. 'Thật xấu hổ!'  Dưới ánh đèn huỳnh quang, cậu hoàn toàn khỏa thân nhưng Gojo vẫn mặc quần áo hoàn chỉnh. Nếu ai đó nhìn thấy tình huống này, họ nhất định sẽ nghĩ cậu là một tên nhóc không biết xấu hổ, đi dụ dỗ chính thầy của mình. (Nhưng Gojo sẽ không để họ thấy đâu). Ý nghĩ tiêu cực nở rộ trong đầu cậu. Cậu không phải là con gái, ngực cậu không lớn và đàn hồi, cơ thể cậu cũng không mềm mại và mịn màng. Cơ thể cậu thô kệch và cứng nhắc, chưa kể đến những vết sẹo trên khắp cơ thể từ nhiệm vụ gần đây. 'Làm sao cơ thể xấu xí này có thể khiến thầy Gojo hài lòng chứ?'  Hơn nữa, cơ thể không biết xấu hổ của cậu quá bẩn, rỉ tinh dịch khắp nơi chỉ bởi đầu vú của cậu bị chơi đùa.

“Ồ…”

“Không tốt đâu, Megumi.” Bàn tay Gojo luồn vào giữa mông Megumi, trêu chọc di chuyển những ngón tay của anh quanh lối vào đang co giật. "Em lại đang nghĩ những điều không cần thiết rồi." Anh nhét ngón trỏ vào bên trong, cảm nhận những bức tường ấm áp và chặt chẽ đang bao lấy ngón tay. "Chỉ cần tập trung vào thầy thôi."

'Đau...'  Megumi cắn chặt môi khi vật lạ di chuyển ra vào hậu huyệt, nơi mà dị vật không được phép đi vào.

Gojo âu yếm hôn lên trán Megumi, anh biết cậu đang rất đau, nhưng chuyển động vẫn không dừng lại. Ngón tay anh không ngừng ra vào, cọ xát vào vách tường nóng bỏng bên trong. Khi lối vào chặt chẽ giãn ra một chút, anh liền đưa ngón giữa vào.

“A-A… K-Không… Thầy Gojo...” Megumi bám lấy anh, đôi tay nhỏ bé nắm chặt lấy áo của Gojo.

“Suỵt… Không sao đâu. Không sao đâu. ” Anh giữ chặt lấy Megumi để cậu trấn tĩnh lại, tay vẫn tiếp tục tăng tốc, đâm vào rút ra không thương tiếc vào bên trong người yêu. Vách huyệt bắt đầu quen với sự xâm nhập ngày càng ẩm ướt và nới lỏng hơn. Gojo không lãng phí chút thời gian nào, anh đưa ngón tay thứ ba vào. Anh xỏ xuyên mọi góc độ trong vách huyệt như tìm kiếm thứ gì đó. Và khi ngón tay của anh chạm vào điểm nhô lên…

“A… A…” Toàn thân Megumi co giật không ngừng, lưng cong lên, cố gắng thoát khỏi những đợt khoái cảm bất ngờ. Đầu Megumi quay mòng mòng, cậu như nhìn thấy những ngôi sao lấp lánh trước mặt.

'Tim thấy nó rôi! Tuyến tiền liệt của Megumi. ' Gojo cười toe toét. Những ngón tay của anh đâm một cách tàn nhẫn vào nơi nhay cảm đó khiến Megumi càng rên rỉ không kiểm soát được.

“Không… A-A… D-Dừng lại…thầy Gojo...” Megumi thở hổn hển, cậu tuyệt vọng nắm lấy tay Gojo, cố gắng ngăn chặn hành động tàn nhẫn của anh. “Có cái gì đó… K-Không… A… Em... cảm thấy kỳ quá… A…” Cứ thế này thì cậu sẽ phát điên mất!

“Không sao đâu, Megumi. Hãy kỳ lạ. Phát điên lên vì thầy!” Gojo thở vào tai cậu.

Megumi cảm thấy làn sóng khoái cảm lan tràn khắp cơ thể mình. Cậu không còn nghĩ được gì nữa. Có cảm giác như dung nham nóng chảy đang chảy dưới bụng mình, tính khí cậu co giật rỉ dịch ra khắp bụng. Đầu óc cậu trở nên trống rỗng, đầu ngón chân co quắp, không tự chủ được xuất ra, tinh dịch bắn lên khắp khuôn ngực trắng nõn.

“Haha… thật gợi cảm…” Gojo cười một tiếng, rút ​​ngón tay ra khỏi tiểu huyệt của Megumi. Anh có thể cảm nhận được vách huyệt bên trong siết chặt không muốn buông ngón tay ra. Anh không biết rằng đứa nhóc luôn ở bên cạnh mình suốt chính năm lại có thể trở nên vô cùng gợi cảm như thế này. Tính khí của anh hiện tại vừa cứng vừa đau, chỉ muốn nhanh chóng đâm vào bên trong Megumi, được bao bọc trong vách huyệt nóng cháy đó và biến cậu hoàn toàn là của anh.

“Megumi, thầy có thể đưa nó vào không? ” Anh ở giữa hai chân Megumi, đặt tính khí của mình ngay lối vào chật hẹp.

Câu hỏi Gojo khiến Megumi không khỏi bàng hoàng. Cơ thể cậu lúc này rất nhạy cảm, dù chỉ một chút động chạm nhẹ cũng có thể khiến cậu rùng mình khoái cảm. Nếu Gojo nhét nó vào trong ngay bây giờ, Megumi không dám nghĩ đến điều gì sẽ đến với cậu nữa. Cậu muốn yêu cầu Gojo đợi một chút, nhưng khi nhìn vào đôi mắt sẫm lại của kẻ săn mồi, cậu liền mềm lòng gật đầu.

Nhận được câu trả lời nhú ý muốn, Gojo đâm mạnh vào trong, cảm nhận vách huyệt nóng ấm siết chặt lại, cố gắng nuốt lấy tính khi của mình.  

“Ư… A-a…” Megumi rên rỉ. Gojo to đến nỗi cậu cảm thấy như bị xé rách. Cậu rất đau nhưng đồng thời cũng cảm thấy sướng. Cậu hít sâu cố gắng ổn định hơi thở. Nhưng ngay khi cảm thấy Gojo định cử động, cậu liền hoảng sợ, “Khoan…thầy Gojo… thầy… to quá... từ từ… xin thầy… a…” đợi một chút.

Gojo thúc sâu vào trong trước khi cậu có thể nói hết câu, “Megumi. Đừng quyến rũ thầy nữa.” Gojo thở dốc không ngừng. Bên trong Megumi thật chặt chẽ và nóng bỏng. Bộ dạng rối rắm siêu quyến rũ kia của cậu càng kích thích Gojo. Sợi dây lí trí mỏng mang còn sót lại đứt đoạn. Anh đâm vào Megumi không thương tiếc, hôn lên cơ thể mẫn cảm khiến làn da trắng nõn và mịn màng đầy dấu hôn, thèm khát cắn lên cái cổ đầy cám dỗ đó.

Khi cơ thể dần quen với nhịp điệu của Gojo, Megumi cảm thấy bản thân như chìm trong cơn khoái cảm và choáng ngợp. Cậu chỉ muốn thoát khỏi nó thôi. Nhưng đó chỉ là mong muốn của cậu, làm sao Gojo có thể buông tha cho con mồi hấp dẫn mà cuối cùng anh đã tóm được? Megumi cảm nhận quanh eo cậu nóng lên, hai tay Gojo giữ chặt lấy cậu, thô bạo đâm vào cậu. Những cú thúc mạnh bạo của anh nhắm chính xác vào nơi nhạy cảm nhất của Megumi, khiến cậu ngập tràn sung sướng. Không chỉ là thể xác mà còn là trái tim cậu. Thầy Gojo bình thường lạnh lùng và điềm tĩnh, giờ đây chẳng còn lí trí, đôi mắt sẫm lại vì tình dục, gọi đi gọi lại tên cậu, “Megumi… Megumi…”

'A... Người này cũng khao khát mình... nhiều như mình khao khát thầy ấy...'

Trái tim Megumi đập thình thịch, những cảm xúc yêu thích mãnh liệt dâng trào trong lồng ngực. Cậu khẽ mở miệng, vươn lưỡi muốn một nụ hôn. Và Gojo ngay lập tức đáp lại cậu. Môi hai người chạm vào nhau, lưỡi quấn lấy nhau một cách thô bạo. Tiếng mút, tiếng chạm da thịt của cả hai vang khắp căn phòng rộng lớn. Nơi có hai con người đang chìm đắm trong tình yêu và khao khát dành cho nhau.

“Thầy Gojo… A… Chậm… ưm… Em-em sắp ra…”

“Không sao đâu… Megumi. Hãy cùng nhau đi. ”

Megumi có thể cảm nhận được dị vật bên trong cậu càng ngày càng lớn, tốc độ của nó cũng tăng nhanh gấp bội, kích thích cậu không ngừng. Như để đáp lại nó, vách huyệt trong cậu căng lên, khiến Gojo càng đổ mồ hôi nhiều hơn. Và rồi, hai đạt đến cao trào.

“A… ưm...A… Aa…” Megumi lên đỉnh, đầu óc cậu trở nên trống rỗng, toàn thân co giật. Tinh dịch bắn khắp cơ thể, hậu huyệt vô cùng hăng hái mút chặt lấy tính khí của Gojo, cảm giác tinh dịch nóng bỏng lấp đầy khoang bụng bụng cậu.

Gojo thở hổn hển, rút cậu nhỏ mềm xuống của mình khỏi cái miệng bỏng rát đó. Nhưng chỉ cần một cái liếc nhìn Megumi thôi cũng đủ khiến anh cương lên. Chàng trai đôi mắt đờ đẫn đẫm nước mắt, hai má đỏ bừng, nước miếng chưa kịp nuốt rơi xuống khóe miệng. Chiếc cổ trắng ngần và bộ ngực đầy những dấu hôn và vết cắn, hạt đậu nhỏ sưng tấy trông vô cùng quyến rũ. Bụng của anh ta được bao phủ bởi cái mông của chính mình. Những dấu tay rõ ràng hằn quanh vòng eo mảnh mai của cậu. Sau cơn khoái cảm mãnh liệt, hai chân mất hết sức lực mở rộng ra, tinh dịch từ tiểu huyệt rỉ ra dâm đãng. Gojo hoàn toàn bị mê hoặc bởi dáng vẻ này của cậu. Mặt tàn bạo của kẻ mạnh nhất đã bị đánh thức. Anh muốn bắt nạt cậu cho đến khi cậu cầu xin tha thứ. Gojo có thể cảm nhận được dưới bụng nóng ran và sẵn sàng cho hiệp hai.

“Ừm… Đầy… Bên trong…” Megumi lẩm bẩm, tay nhẹ nhàng đặt lên bụng mình. Cậu hoàn toàn không hay như vậy càng kích thích Gojo hơn.

'Giữ lại đi, tôi ơi! Đây là lần đầu tiên của Megumi! Vậy nên bây giờ chúng ta nên nghỉ ngơi ngay...'

“Thầy Gojo…” Bàn tay mềm mại chạm vào Gojo, đôi mắt xanh xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Gojo, "Thầy có cảm thấy tuyệt không?" Anh gật đầu ngoan ngoãn như bị mê hoặc. Tất nhiên nó rất tuyệt.

“Haha… Vậy thì tốt rồi…” Megumi mỉm cười, nhẹ nhõm. Những cơn buồn ngủ ập đến cậu, thật mệt mỏi…

Nhưng…

"Đợi tí!? T-thầy Gojo… !? ” Megumi hoảng sợ khi cảm nhận được thứ cứng rắn cọ xát trước tiểu huyệt mình. 'Không đời nào! Làm thế nào thầy có thể tiếp tục!? '

“Chỉ một lần nữa thôi, Megumi.” Nụ cười ngây thơ dễ thương cộng với vẻ ngoài gợi tình thế này thì làm sao Gojo cưỡng lại được?

“Đ-đợi đã! Dừng lại!? Thầy Gojo…A! ”

“Hừm…” Megumi thức dậy lúc sáu giờ ba mươi sáng. Đêm qua cậu 'hoạt động' vô cùng cật lực, không, nói chính xác hơn thì nó kéo dài đến chỉ khoảng hai giờ trước. Cơ thể cậu ít nhiều cũng ảnh hưởng. Cổ họng cậu đau rát vì rên rỉ và thở hổn hển, mắt cậu sưng húp vì khóc. Tay chân cậu không còn chút sức lực nào, Megumi đã chẳng cảm nhận được nửa người dưới của mình.

Cậu đưa mắt sang người đàn ông bên cạnh vẫn còn say ngủ. Có một sự thật không thể phủ nhận rằng trên thế giới này không có ai  có thể xinh đẹp hơn thầy ấy. Vầng trán cao, chiếc mũi cao thẳng, đôi mắt sáng hơn bầu trời xanh và ngay cả đường viền hàm rõ ràng của thầy ấy, tất cả đều hoàn hảo đến mức khó tin. Và người đàn ông này là người yêu của cậu kể từ hôm qua. Nhưng…

“Chỉ một lần nữa thôi, Megumi.”

'Cái ông thầy nói dối này!'  Megumi đưa tay nhéo mũi anh, có chút hài lòng khi thấy lông mày anh nhíu lại. Cậu thậm chí không thể đếm được có bao nhiêu 'một lần nữa'  thầy ấy hứa hẹn đêm qua. Chuyện này có dừng lại sau khi cậu ngất đi không? Hay ông thầy điên này vẫn tiếp tục hành hạ cậu ngay cả sau đó?

“Thật tệ nha Megumi. Trêu ghẹo một người đang ngủ như vậy.” Mí mắt Gojo run run, sau đó viên đá xanh trong xinh đẹp mở ra. Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo Megumi kéo cậu lại gần anh hơn.

"Thầy xứng đáng bị vậy." Cậu trả lời thẳng thừng, hơi khó chịu khi nụ cười toe toét đầy tự mãn trên khuôn mặt người yêu. "Thầy cười gì đó?"

"Hehe ... Không có gì." Gojo cười khúc khích. Anh âu yếm hôn lên má Megumi rồi kéo cậu vào lòng. “Chỉ nghĩ rằng tất cả những thứ đầu tiên của Megumi đều là của thầy.”

"Mối tình đầu trong ngần ấy năm."

"Nụ hôn đầu tiên ở hành lang ngày hôm qua." Ngón tay cái sượt qua đôi môi mỏng của cậu.

“Lần ân ái đầu tiên vào đêm qua.” Đôi bàn tay to lớn đó vuốt ve eo Megumi.

“Và lần đầu tiên tinh dịch lấp đầy một cách mãnh liệt cái bụng nhỏ của Megumi.” Đầu ngón tay lần theo sống lưng đến hậu huyệt vẫn còn rỉ ra chất lỏng trắng đục của người đàn ông kia. “Đúng không~? Me~ gu~ mi~! ”

Megumi đỏ mặt. 'Ông thầy giả tạo này!' Anh cố ý dùng những lời lẽ dâm đãng đó để trêu chọc cậu. Chỉ cần nhìn vào nụ cười tự mãn đó thì biết.

“Vâng. Vâng. Đúng vậy." Megumi thở dài khó chịu. Cậu biết mình không thể thắng, "À. Nhưng thông tin cho thầy, nụ hôn ngày hôm qua không phải là lần đầu tiên của em đâu.” Cậu nói một cách thờ ơ, như đang nhớ lại lần đó.

“Hả~? Là vậy sao?"

"A ... Nước đi này đi lộn rồi." Megumi đã quên mất đặc điểm của Gojo mà cậu mới phát hiện ngày hôm qua. Người yêu của cậu cực kỳ ghen tuông và chiếm hữu quá mức. Cậu có thể cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm vài độ, bầu không khí căng thẳng khiến Megumi hơi sợ không dám nói thêm gì nữa. Nhưng đối với Megumi, được để ý như thế thật tốt. 

"Đó là ai? Chuyện xảy ra khi nào? Nói cho thầy biết, Megumi? ” Giọng anh trầm hơn một chút, nhưng ánh mắt giận dữ đã lộ hết ý định thực sự của anh.
“Haha.” Megumi cười một tiếng nhưng cố gắng kìm chế khi Gojo đang nhìn mình đầy giận dữ. "Thầy sẽ làm gì nếu thầy biết?" Cậu dò hỏi.

“Hử… Thầy chỉ muốn biết. Hoặc nếu cần… thì gặp gỡ họ một chút. Thầy sẽ không làm điều gì khó coi nên em không cần lo lắng đâu.”  Sao cậu lại cảm thấy lời này có chút đáng ngờ?

"Có thật không? Em nghĩ rằng ít nhất thầy sẽ đánh họ ”.

"Hở!? Thầy có thể làm điều đó sao? Megumi !? ”

'Vậy là thầy đang định làm điều gì đó khó coi đúng không? Và tại sao thâyg trông có vẻ hạnh phúc thế? '

"Dĩ nhiên là không!" Megumi nghiêm nghị nói. Ông thầy này thực sự có thể làm điều như vậy. Ngay cả khi Megumi ổn với nó không có nghĩa là những người khác sẽ như vậy. “Thực sự… Tại sao bạn lại dày đặc như thế này vào thời điểm này?” Anh thở dài. “Em đã nói rồi, phải không? Em luôn luôn, luôn thích thầy. Vậy nên từ đầu đến cuối, em chỉ có một người và duy nhất.”

"…Thầy!?" Thấy Megumi gật đầu, tâm trạng nặng nề biến mất hoàn toàn, "Mồ… Đừng làm tôi sợ như vậy! Megumi!” Anh bĩu môi. “Nhưng vào khi nào? Sao tôi không nhớ gì cả? ”

“Tất nhiên là thầy sẽ không nhớ. Lúc đó thầy đang ngủ rất say.” Cậu dừng lại một chút rồi nói thêm, "Em đã nghĩ đó là một nụ hôn để kết thúc tình yêu không có kết quả của mình." Tuy nhiên mọi nỗ lực đều thất bại. "Em nhớ là vào năm ba cấp hai."

Bầu không khí lại trở nên chua chát, nhưng có một chút khác biệt so với lúc trước. Gojo lật mình đè lên trên Megumi, dịu dàng hôn lên trán cậu, “Đó là quá khứ, thầy không thể làm được điều gì về nó. Nhưng bây giờ… ” Anh nắm lấy tay Megumi đặt lên ngực mình, ngay nơi trái tim anh. Megumi có thể cảm nhận rõ ràng từng tiếng đập thình thịch của trái tim Gojo. “Bây giờ thầy đã trao trái tim cho em rồi. Và tất nhiên trái tim Megumi cũng là của thầy.” Đôi mắt xanh sáng lấp lánh nghiêm túc lạ thường, “Cả đời này thầy nhất định sẽkhông buông tay em. Vậy nên Megumi không được nghĩ đến những điều ngu ngốc đó nữa, hiểu chưa? ”

"Vâng." Cậu ngoan ngoãn gật đầu. Chắc chắn Megumi cũng không buông tay thầy ấy cho đến cuối đời.

"Mọi chuyện đã được giải quyết." Giọng của Gojo vui vẻ trở lại. “Bây giờ là…” Đôi mắt anh lấp lánh tinh quái. Megumi bỗng có dự cảm xấu.

"Đã đến lúc trừng phạt Megumi vì đã trêu chọc thầy!"

'Thật không đó!?' Bàn tay của Gojo nắm lấy đùi Megumi.

“Đ-đợi đã! Thầy Gojo! D-Dừng lại! A!”

                -------- Còn tiếp ---------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro