''Jung Ho Seok'' là đồ tồi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoseok và bạn thường đến thư viện của trường vào buổi tối để làm bài. Thực ra những học sinh khác cũng vậy, vì ở đây tiện cho việc tìm tư liệu và sách tham khảo. Tối nay, như mọi khi, bạn vào trong thư viện sau khi đi ăn với Jisoo và đinh ninh rằng Hoseok đã đợi mình trong đấy.

Bạn dáo dác nhìn xung quanh tìm anh, dáng người quen thuộc kia đang ngồi cạnh cửa sổ, nhưng không một mình , bên cạnh là cô gái nào thế kia?

Lặng lẽ núp sau tủ sách, bạn quan sát cả 2 người họ. Hoseok chỉ trỏ gì vào cuốn vở và luôn miệng nói liên tục, điều này làm bạn thấy khó chịu là anh cứ nhìn cô ta mãi thôi. Kiểu như giữa họ có chemistry, trông thân mật và vui vẻ vô cùng.

Xem kìa có chuyện gì mà họ cười thích thú như thế chứ !? Ghét nhất là thấy người yêu của mình ân cần và dịu dàng với người khác.

Lần đầu tiền bạn hiểu được cảm giác '' ghen'' là như thế nào! Máu nóng trong bạn như dồn lên não nhưng phải ráng kìm lại. Có muốn bạn cũng không thể làm ầm lên ở đây được. Và rồi bạn quyết định tìm một góc lặng lẽ làm bài tập, nếu cắt ngang giữa anh và cô gái kia thì kì chết đi được.

Khoảng 9h, bạn nhận được cuộc gọi của anh.

- ''T/b hả? Hôm nay không đến thư viện sao?''

- '' Em ở đây nãy h rồi...''

- '' Vậy mà không báo cho anh 1 tiếng, thật là...''

- '' Xuống trước lấy xe trở em về đi.''

- '' Được rồi.''

Bạn cúp máy thu dọn sách vở vào cặp rồi bước ra ngoài. Anh đứng đợi sẵn trước cổng trường, vẫn là nụ cười tỏa nắng quen thuộc kia.

- '' Đây này!'' - Hoseok vẫy tay.

Bạn gật đầu rồi ngồi sau yên xe đạp của anh. Chiếc xe lăn bánh đều đều theo sức đạp của Hoseok, mái tóc của anh và bạn đều phất phơ trong gió. Lẽ ra đây là một buổi tối yên bình như bao hôm khác, riêng hôm nay, trong lòng có bão...

- '' Có muốn đi ăn khuya không?''

Hoseok vui vẻ hỏi.

- '' ...''

- '' E no rồi sao?''

- '' ...''

- '' Anh thì đang đói này.''

Miệng của bạn như bị ai khóa chặt lại,tuyệt nhiên không thèm nói nói một lời nào.

- '' Anh giải được bài toán Hóa sáng nay rồi, nếu chịu suy nghĩ thì cũng dễ lắm..''

- '' ...''

- '' Có muốn anh chỉ cho không?''

Suốt quãng đường, Hoseok dường như chỉ độc thoại một mình. Bạn muốn tỏ thái độ rằng : Phải, đang giận đấy!

Đến nhà , bạn leo xuống, không ôm anh chào tạm biệt như mọi khi. Dĩ nhiên anh sẽ phát hiện được gì đó kì lạ. Hoseok níu tay trước khi bạn kịp bước vào nhà.

- '' Em làm sao vậy? dỗi gì anh sao?"

- '' ...''

- " Ya! Đừng im lặng như thế nữa! E phải nói cho anh biết chứ!"

- '' E thấy cả rồi, tối nay anh và con nhỏ nào đó ngồi cạnh nhau..."

- '' À, Hyerin đó sao? Đang nghĩ gì trong đầu vậy hả cô nương? Tụi anh chỉ là bạn bè thôi mà."

Hoseok cười xuề xòa, dĩ nhiên bạn không dễ dàng tha thứ khi nghe câu nói này.

- '' Bạn mà mặt gần mặt , cử chỉ thân mật như thế à?''

- '' Hyerin chỉ bài Hóa cho anh thôi, thân mật gì?"

- '' ...''

- '' Này! Em ghen sao?''

- '' Phải! Em ghen đấy! Em rất ghét nhìn anh gần gũi với đauws con gái khác ngoài em.!''

Hoseok cau mày, thái độ bất mãn nhìn bạn.

- '' Từ bao giờ mà em lại ích kỷ như thế ? Chẵng lẽ em cấm anh giao du với phụ nữ luôn sao?''

- '' ...'''

- '' T/b,lần này thì em hơi quá rồi đấy ! Thật vô lý!''

                                                        ...CÒN TIẾP...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro