# 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 năm sau...

---Jeon JungKook---

Tôi dừng bước khi nghe tiếng đàn piano bập bẹ ở nơi công trường này. Ai đó đốt đèn dầu và tôi nghe được tiếng " tách tách" từ ngọn lửa. 

Dù đoạn nhạc ai đó đang chơi là bản nhạc tôi từng chơi trước kia nhưng khỉ thật...chơi kiểu gì vậy không biết. Tôi nghĩ, bước đi xiêu vẹo vì đã hơi say rồi. Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng huýt sáo. Ánh đèn pha ô tô chói sáng và cơn gió lạnh buốt ập vào chiếc xe đi lướt qua sườn tôi. Tiếng tài xế la hét...Tôi dừng lại và nhận ra tiếng piano đã ngừng. 

Tại sao lại ngừng ??? 

Là ai đang chơi thế ???

Giây tiếp theo, tôi chạy đến cửa hàng nhạc cụ. Không hiểu sao nhưng cảnh này cứ như lặp lại nhiều lần lắm rồi. Trong cửa hàng nhạc cụ bị bể cửa sổ. Ai đó đang ngồi trước cây piano. Dù đã vài năm nhưng tôi vẫn khóc và siết chặt nắm tay mỗi khi nghĩ về nó.

Ami ngẩng đầu và nhìn thấy tôi...

" Hyung"

Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp lại nhau kể từ khi tôi bỏ học.

---Kim Ami---

JungKook hyung vẫn vậy...vẫn luôn như vậy, cố gắng đẩy tôi ra xa...càng xa càng tốt. Kể cả sau khi gặp lại, anh ấy vẫn không muốn liên lạc với tôi nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro