6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm xúc của tôi thật khó có thể kiểm soát, nhất là khi ở trước mặt Jungkook, tôi hoàn toàn bị cái ánh mắt cong đó mê hoặc dụ dỗ. Jungkook làm gì cũng thật rạng ngời. Chỉ với một bộ đồ bóng rổ cùng vài động tác cơ bản đã khiến nhiều cô em ở dưới khán đài reo hò rầm rĩ, bao gồm cả tôi.

Huýt!!!

Tiếng còi trên cổ huấn luyện viên vang lên một tiếng, báo hiệu đã đến giờ kết thúc buổi tập ngày hôm nay. Thật vất vả, người Jungkook lấm tấm mồ hôi, cả gương mặt cho đến tóc tai đều như dội một cơn mưa rào xuống mặt anh ấy.

Tôi thấy anh đi dần về phía chỗ tôi ngồi, liền nhanh tay mở một chai nước suối và một chiếc khăn lau mặt ra sẵn cho Jungkook, nhưng mà không ngờ Han Suri đã nhanh hơn tôi một bước.

Người từ đâu bước đến chắn ngang tầm nhìn của Jungkook đang hướng về phía tôi, rồi tung tăng trong chiếc váy tennis ngắn đưa chai nước suối cho anh ấy. Jungkook không từ chối, hơn nữa còn rất vui vẻ nhận lấy.

Tôi ở dưới này tức đến đỏ mắt, chưa bao giờ tôi cảm nhận được mình nóng nảy đến thế, mặc dù thời tiết thì đã vào thu mát mẻ.

Bởi vì không muốn để anh một mình nói chuyện với Han Suri, tôi cũng nhanh chân chạy đến gần Jeon Jungkook. Chỉ là, chưa kịp hỏi han thì Han Suri đã kéo tay anh ấy đi ra ngoài cửa, tôi còn nghe được loáng thoáng mấy người phía sau truyền tai bảo: "Trông họ cứ như một cặp!". Trong một khoảnh khắc cỏn con nào đấy, tôi còn nghĩ rằng lời họ nói cũng có lí...cho dù không cam tâm tôi cũng đành phải công nhận, Han Suri có một nhan sắc trời ban, hotgirl như tôi mà còn phải ghen tị nữa là. Nhưng mà, còn lâu tôi mới chịu thua chị ấy.

...

Han Suri hôm nay trợ giảng cho môn tâm lí học của tôi. Mà cũng thật trùng hợp, Jeon Jungkook cũng học môn này, thế là cái quái gì lại khiến chúng tôi ở chung một lớp như thế. 

Tôi kéo Jungkook vào ngồi với mình, còn Han Suri thì cứ nhướn mắt về chỗ của tôi, dường như chị ta đang rất khó chịu khi thấy tôi nắm cánh tay Jungkook. Biết sao được, tôi cố tình làm thế mà!

"E hèm, Jungkook, Ami, hai em đến trễ!"

Giảng viên đã vào lớp mười phút thì chúng tôi mới lật đật đi vào vào chỗ ngồi, nhưng mà cái quá đáng là, Han Suri chỉ muốn nói đỡ cho Jungkook.

"Thưa thầy, Jungkook nằm trong đội tuyển bóng rổ của trường, dạo này nhiều cuộc thi đấu nên em ấy có đến hơn muộn một phút, mong thầy bỏ qua cho em ấy ạ."

Lời của Han Suri nhẹ nhàng như tựa lông hồng, khiến tụi con trai ở dưới cũng phải trầm trồ khi được bóng hồng nói giúp. Tưởng chừng như đã xong xuôi cả rồi, người ta lại cố ý nhắm tiếp về phía tôi.

"Nhưng mà Ami thì sao nhỉ? Jungkook đi luyện tập, nhưng theo chị nhớ thì Ami không nằm trong đội tuyển thì phải?"

Tôi bặm môi, tức chết đi được, rõ ràng lúc ấy thầy đã quay đi bắt đầu giảng bài, thế mà Han Suri vẫn muốn chọt vài câu vô nói mới được.

Tôi luống cuống nghĩ ra câu trả lời, trong khi mọi ánh mắt bắt đầu dồn về phía chúng tôi. Mọi người đều biết chúng tôi là bạn thân, cho nên chẳng có ai ý khiến gì nếu thấy tôi đi trễ cùng Jungkook, chỉ là Han Suri thì mới chuyển tới, nghĩ rằng ai cũng có thể bị mình bắt nạt.

Một trong những đứa bạn của tôi, Anna Jung lên tiếng:

"Ami, mau mau lên đưa bài luận thầy chỉ đi, chúng tớ tò mò cách cậu làm quá. Làm thế nào để một người khác giới có ấn tượng tốt kể cả khi đã có hiềm khích từ lâu nhỉ?"

Bởi vì tôi là học sinh cũng được gọi là có thành tích tốt trong lớp, thế cho nên chuyện tôi đến trễ đối với thầy, thực ra cũng chẳng có gì to tát. Hơn cả, cũng bởi vì Han Suri không biết thầy quý tôi ra sao, cho nên lợi dụng thái độ "không đúng giờ học" để chỉ trích tôi. Người ta hay bảo thái độ hơn trình độ, nhưng câu này thực không thể áp dụng với tôi được đâu!

Anna nói như vậy để giải vây, sau đó mọi người đều lắng nghe chú tâm câu hỏi khó mà thầy đã đặt ra, mà chỉ có tôi và Jungkook là nghiêm túc giải quyết vấn đề này khi về nhà mà thôi.

Sau đó, cũng nhờ có chuyện giải đề mà tất cả mọi người đều quên mất đi sự việc Han Suri bắt bẻ tôi khi nãy. Sau khi lên đưa bài luận cho thầy, tôi lại đi về chỗ mình ngồi, trong lồng ngực đập liên tục vì hồi hộp. Bài luận nhỏ này tôi làm rất nhanh chỉ trong một đêm, là Jungkook đã giúp tôi một phần để hoàn thành nó, cho nên sau khi lên nộp, tôi liền quay sang nhìn anh.

Jungkook mỉm cười nhìn tôi, còn Han Suri chẳng biết chị ta đang nghĩ gì mà mặt đằng đằng sát khí. Nhỏ Anna Jung ngồi đằng sau bọn tôi còn phải khều vai tôi mà nói: "Chị ta có lẽ đang cay!"

Tôi ngớ ngẩn nhướn mày: "Tớ có làm gì đâu?"

Anna cười khà khà ra vẻ thoả mãn, bên cạnh là Park Suho gõ vào đầu nó một cái. "Cậu không ngồi im đi, kẻo ra về người ta lại giao riêng bài tập cho mà làm! 'Trợ giảng nước ngoài' đấy chứ đùa!"

Hai đứa đó giống tôi và Jungkook, thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lên đại học. Chỉ khác là chúng nó đã trở thành một đôi rồi, còn chúng tôi thì vẫn chưa.

Tiếng thầy giáo vang lên khiến cả đám chúng tôi đột nhiên im bặt.

"Khá tốt! Bài làm của Kim Ami, thầy sẽ cho thêm hai điểm cộng trong quá trình của em."

Tôi khoái chí cười, ai cũng tò mò rốt cuộc tôi đã viết gì trong đó mà chỉ chưa đầy 3 trang giấy đã khiến người thầy khó tính khen ngợi thế kia. Tôi chỉ biết gãi đầu, bởi vì những gì tôi làm dường như chẳng nhớ nổi một chữ.

Ra về, Han Suri lại tiếp tục giở trò cũ hòng ngăn cách tôi và Jungkook.

Chị ta thậm chí còn kéo tay Jungkook trước sự ngỡ ngàng của tôi và đám bạn chí cốt của mình. Anna Jung chống nạnh, trông nhỏ còn bực bội hơn cả tôi.

"Cậu cứ để như thế hoài à? Tớ để ý mấy bữa nay rồi đấy! Cứ như thế cậu sẽ mất bạn trai cho coi!"

Tôi liền xua tay: "Bạn trai gì chứ? Cậu nói nhỏ thôi khéo người ta lại nghe được bây giờ!"

"Không cần phải giấu giấu diếm diếm, trong trường ai chả biết chuyện của cậu và Jungkook!" Anna Jung như cố ý nói to từ phía sau lưng, còn tôi thì chỉ lặng lẽ quan sát hai người đó nói chuyện với nhau. Thậm chí cho dù cô bạn có nói khan đến cổ họng thì dường như bọn họ cũng chả nghe thấy nổi.

Jungkook dựa lưng vào tường, lắng nghe Han Suri một lúc anh chợt nhìn về phía tôi. Cũng chẳng biết hai người đó nói gì đến tận mười phút mà trông có vẻ say đắm. Ngay khi bắt gặp cái anh mắt của anh tôi giật mình liền quay ngoắt sang chỗ khác tránh né. Trời ạ, tôi tự nghĩ tại sao mình phải nhìn lén anh ấy cơ chứ!

Tôi giả vờ ngó lơ, sau đó bỏ hai đứa Anna và Suho đi về, thậm chí còn cố tình đi ngược lại với hướng của Jeon Jungkook.

Có vẻ anh cũng thấy tôi, cho nên chẳng bao lâu sau khi đi bộ ra cổng, tôi đã nghe tiếng thắng xe đạp rít lên một tiếng.

Jungkook chặn ngang chiếc xe trước mặt tôi, anh nói:

"Không chờ anh à? Sao lại đi bộ vậy?"

Tôi hơi khó chịu nhăn mặt nhưng vẫn ráng xem như chẳng có gì. "Hôm nay anh Taehyung có việc nhờ em nên phải về sớm. Em tưởng anh bận nên đi về trước thôi. Không có gì cả!"

Đúng là biết nói dối có khác, Jungkook nghe vậy mà tin mới hay.

"Anh đâu có nói là mình bận?"

Tôi ấp úng, hai ngón tay cái cứ chà vào nhau, thật lòng muốn nói ra tâm sự hiện tại của chính mình, là vì tôi tưởng rằng Han Suri lại chèo kéo anh ấy nên mới tự mình đi về trước.

Jungkook khéo nắm lấy cổ tay tôi ngồi lên xe. Anh dịu dàng nói tiếp:

"Thôi bỏ đi, bây giờ đi bộ còn lâu mới tới nhà, chẳng phải bảo Taehyung có việc nhờ em sao, lên xe anh chở đi cho lẹ."

Cứ thế, tôi lại ngoan ngoãn ngồi lên yên, mà lòng thì cứ liên tục thấp thỏm khôn nguôi.

Đi được nửa đoạn, cảm thấy có lẽ không thể giữ kín được nữa, tôi liền hỏi anh:

"Han Suri không đi cùng anh nữa sao?"

Jungkook 'à' lên một tiếng, xong liền đáp:

"Có, lát nữa."

Tôi mở to mắt, có phải nghe nhầm cái gì đó phải không?

"Vâng? Lát nữa anh đi với Suri?"

Jungkook 'ừ' vô cùng nhẹ nhàng, càng làm cho tôi trở nên rối rít hơn bao giờ hết. "Nhưng mà đi đâu?"

"Tối nay là sinh nhật chị ấy, Suri muốn mời anh đến ăn cơm cùng gia đình thôi ấy mà."

Ăn cơm cùng gia đình, cái đó chẳng khác gì dắt anh đi ra mắt họ hàng cả. Tôi lặng người nhìn Jungkook, chẳng lẽ anh còn không biết điều đó có nghĩa là gì hay sao?

"Sao em không nói gì vậy Ami?"

"Jungkook, em có thể đi cùng anh không?"

Tôi biết có chút vô lí khi dự sinh nhật mà không được mời, nhưng đối với tôi, chuyện để Jungkook ngang nhiên đi về nhà một cô gái khác thật sự nghiêm trọng hơn rất nhiều. Điều đó đồng nghĩa với việc, tôi sẽ mất anh bất cứ lúc nào.

"Được chứ!"

"Thật sao?"

Jungkook tít cả mắt: "Suri chị ấy dễ tính lắm, chẳng sao đâu!"
...

Mình mới đổi lại tên bạn trai của Anna Jung á =)) Jimin bị trùng với anh chủ tiệm cafe mất tiêu!! Trời ơi truyện tui mà tui còn không nhớ nữa là 🥹🥹🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro