Chap 23.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 23.

Yo Seob ôm sấp dự án ngồi trong phòng họp một mình. Gina vừa thành lập công ty đã nhanh nhảu dành riêng một dự án lớn cho cậu: Caffeine. Cậu đã muốn vứt luôn bản dự án khi nhìn phần tóm tắt sơ lược, nhưng thiếu dại dột để làm thế. Toàn bộ đều bọc bởi một không khí rất-không-phải-cậu: si tình, hoài niệm, trĩu nặng những xúc cảm u buồn. Đó tuyệt đối không phải thế mạnh của cậu. Cậu là con người thích bay nhảy, thích những thứ sáng màu và đầy năng lượng như bản Look at me now với nhịp điệu sôi nổi vui tươi kia, chứ không phải ngồi trong một căn phòng âm u thiếu ánh đèn và lờn vờn hương vị của thứ nước đắng nghét cậu không biết uống.

-Xin chào. Anh là Yo Seob phải không ạ? – Rối tinh suy nghĩ khiến cậu không để ý có người bước vào.

Trước mặt là một anh chàng điển trai, đường nét khuôn mặt không đặc biệt nhưng hài hòa tươi trẻ, rực rỡ trong áo thun họa tiết nhiệt đới và quần skinny trắng. Buổi thành lập công ty có thấy cậu ta, trong bản dự án của cậu cũng có đề cập đến. Yo Seob niềm nở đứng lên bắt tay.

-Chào. Cậu là Lim Hyun Sik?

- Vâng. Từ hôm nay em sẽ là trợ lí của hyung. Mong được hyung chỉ bảo thêm. – Cậu ta nở một nụ cười sáng chói, cúi thấp đầu lịch sự.

Cuộc bàn thảo sôi nổi kéo dài gần hai tiếng đồng hồ. HyunSik rất thông cảm với thái độ chống đối cua Yo Seob, mặt khác khâm phục sự chuyên nghiệp khi cậu không nản lòng bàn luận chi tiết lịch trình làm việc với chàng. Ấn tượng đầu tiên trong HyunSik về Yo Seob: chuyên nghiệp, có trách nhiệm và tài năng. Chàng cảm thấy may mắn khi mình dự tuyển sớm và được làm trợ lí cho nhân tài như Yo Seob.

HyunSik ngồi ngoài phòng thu, há mồm kinh ngạc trước chất giọng mật ong ngọt lịm thần thánh của Yo Seob. Bản thu âm chính thức được thực hiện rất chóng vánh trong vòng ba ngày, hầu như không thông qua bất kì hiệu ứng chỉnh sửa âm thanh nào. Từ giọng hát của Yo Seob phát ra mãnh lực mị hoặc khiến người nghe không muốn rời tai, cộng hưởng với âm điệu thủ thỉ như cuốn lấy tâm tư người nghe của Caffeine, HyunSik gần như bị hút vào chất giọng của Yo Seob, bị cuốn vào mê lực tự nhiên mà phi thường của cậu.

-Yo Seob hyung, quả thật rất hay – HyunSik vỗ vỗ tay, điệu bộ kinh ngạc đưa chai nước ấm cho Yo Seob khi cậu bước ra.

- Bài hát không tệ. Hát mãi cũng thấy buồn là một cảm xúc thú vị - Yo Seob cười mỉm, từ tốn nhấp một ngụm nước trong khi HyunSik bật cười sảng khoái trước mặt.

Phòng ăn trưa cho nhân viên. Yo Seob ngồi một góc bấm bấm điện thoại, thi thoảng bật một nụ cười nhẹ trước tin tức hay mẩu chuyện vui nào đó. IU và HyunSik về bàn cùng lúc với hai khay thức ăn, giọng nói IU vút cao tận quãng tám,  nửa mỉa mai nửa quan tâm:

-Không ăn trưa à? Giữ dáng sao? Cậu còn dáng để mà giữ à? Tẩm bổ một chút đi chứ xanh ngắt như tàu lá chuối thế này thì ăn ảnh thế nào được? Cậu không chuyên nghiệp gì cả.

- Thưa bà cô, tôi tự biết cách làm thế nào để mình tỏa sáng trước ống kính máy quay ạ - Yo Seob lạnh lùng ném đôi ngươi hình viên đạn về phía cô gái duyên dáng chớp mắt vô tội trước mặt.

- Đùa chút thôi. – IU há mồm, xúc một muỗng cơm to vào miệng – Chúc mừng cậu sắp được ra album. Nổi tiếng nhớ chia quà fan tặng đấy.

- Nhà cậu chất mấy kho quà còn cần đồ của tôi sao? – Yo Seob không giấu ảo não, mắt long lanh nhìn cô nàng đỏng đảnh đang chuyên tâm đánh chén.

- Phải. Cậu phải có trách nhiệm hậu tạ tiền bối.

Yo Seob không phục nhưng cũng nín nhịn. Lòng cậu hờn dỗi vô biên: ai là tiền bối của ai chứ? Đồng ý là IU chuyên nghiệp hơn cậu ở lĩnh vực này đi, nhưng cũng không cần lên mặt bóc lột như thế. Cậu càng nhân đôi hậm hực khi thấy sắc mặt HyunSik đã đến tím tái vì nhịn cười.

-Có gì đáng cười chứ?

- Không ạ. – HyunSik vội ngồi thẳng người, cảm thấy dáng vẻ dỗi hờn như trẻ con của hyung mình đáng yêu không thể tả. – Em chỉ cảm thấy… sau này hyung sẽ nhiều quà đến nỗi cầu xin IU nuna giữ bớt giùm.

- Bỏ cái trò nịnh nọt cùn ấy đi. – Yo Seob cười đến sặc, IU cùng đồng thanh, tay đánh nhẹ vai HyunSik.

Đó là những tháng ngày bình yên nhất của đoạn đường khởi đầu sự nghiệp mà Yo Seob mãi không muốn quên. Chỉ tiếc đến một ngày nào đó, cậu chỉ có thể nâng niu chúng trong trí tưởng tượng như một kỉ niệm đẹp giữa những người bạn đồng nghiệp với nhau.

HyunA nhấm nháp ly cacao đá pha cà phê mát lạnh, vị ngọt đắng hòa nhau thấm đậm vị giác nàng. Đôi mắt mèo của nàng bám vào đám mây trời lững lờ trôi, tay chống cằm. Min Hyuk thả điện thoại xuống sau nửa tiếng vùi mắt vào những bài báo tâng bốc Yo Seob lên tận trời, tâm trạng anh xoắn xuýt như vỏ ốc nhiều màu: ghen tuông cùng buồn bực hòa làm một. Anh phiêu ánh mắt mình về phía nàng, đắm đuối như thưởng lãm một bức hình nghệ thuật. Đôi mắt anh ve vuốt dáng hình nàng, xa xa gần gần, bí ẩn như một miêu nữ khó nắm bắt.

-Em hình như có quen biết với JunHyung? – Anh nhẹ nhàng gợi chuyện, kéo sự chú ý nàng về phía mình.

- Em có biết. Chúng em vừa ăn tối cùng. – Nàng lấp lửng, có ý muốn chấm dứt cuộc nói chuyện.

- Còn Yo Seob? – Min Hyuk lơ đi thái độ nàng.

- Vừa đủ quan tâm như một đồng nghiệp và một hậu bối tài năng. Tính cách cũng tốt, không tồi như anh. – Nàng bí ẩn che miệng giấu cái nhếch mép.

- Em chưa từng nghĩ anh tốt sao? Anh nghĩ mình tốt hơn thế. – Min Hyuk hơi nhíu mày không hài lòng, chọi hẳn nụ cười gian xảo vương trên môi.

HyunA mỉm cười cúi đầu. Yo Seob là một con người ngây thơ nhưng mạnh mẽ, tương lai trở thành anh một nhà, nàng cảm thấy rất thích thú. Nàng đổi ghế sang ngồi cạnh anh, dụi đầu vào hõm cổ anh làm nũng, bỏ qua câu chuyện với chàng trai chỉ biết chứ không quen về chàng trai “sắp” đóng vai trò quan trọng trong nhà. MinHyuk vòng tay ôm mỹ nhân, đầu óc rong ruổi về những tháng ngày trong vắt như nước nguồn cùng Jun Hyung, phút chốc lại lùng bùng trong mớ ghen tị khi những hình ảnh JunSeob như hình với bóng kề cận nhau.

Đáy mắt anh bất chợt rất tối, nhưng qua đi mau mắn khi HyunA ngồi dậy nũng nịu đòi ăn kem. Nụ cười anh ngọt như mật, che đi tâm tư đắng chát sâu tận đáy lòng. Anh tự mỉa mai mình: Yo Seob, ngoài JunHyung ra, còn thứ gì để cậu mãi ghen tuông không dứt?

Ba tháng sau. Caffeine ngay ngày đầu tung MV đã được liệt vào hạng hot debut, tên tuổi Yo Seob nhanh chóng được khuếch trương lên ngàn lần trong cộng đồng fan Kbiz. Sân khấu debut thu hút hơn trăm fan hâm mộ, khẩu hiệu cùng đèn quang rực sáng trong nền đen khắc họa hoàn hảo khung hình bầu trời rực rỡ. Yo Seob định thần một chút, hít hơi lấy tinh thần.

-Yang Yo Seob thiên tài, hwaitingggg!!! – IU nhảy chồm lên vai cậu, phấn khích hét ở một âm vực cực  chói tai rồi chuyển sang giọng nghiêm nghị. – Khởi đầu của cậu cũng là khởi đầu cho Leo. Tôi tin con người đầy trách nhiệm như cậu sẽ làm tốt. Đừng khiến cuộc đời chúng tôi trở nên tăm tối.

- Không biết tớ hiểu cậu đến mức nào nhưng câu ấy nghe đi nghe lại đều giống di ngôn – Yo Seob nín cười, trưng vẻ mặt bình thản nhất.

- Cười cho hết đi Yo Seob hyung. Bài hát buồn mà hyung bật cười giữa chừng thì IU nuna quả thực phải sống trong bóng tối đó, cả em nữa. – HyunSik bước lại, giọng nói nghiêm nghị bao che cho ánh mắt rung rinh vì trận cười xoắn chặt lấy ruột. – Bọn em mà chết đói thành ma thì người bị ám đầu tiên là hyung đấy.

- Phải phải. Ra đi và chiến thắng oanh liệt trở về nhé. – IU vẫy vẫy tay, tinh nghịch nháy mắt.

Yo Seob thấy luồng run rẩy bò dọc sống lưng. Khung cảnh này không phải khắc họa hoàn hảo cảnh Jerry rút khăn lau nước mắt, vẫy vẫy chào tạm biệt Tom đang ngồi trên tàu chở sư tử ra biển vào buổi hoàng hôn đẹp say mê lòng người sao?

Sân khấy tối đèn. Fan kích động hét lớn khi những nốt nhạc đầu vang lên. Yo Seob lặng lẽ đứng giữa sân khấu, một tay ôm mic, một tay che nửa mặt. Tiếng nhạc lạnh lẽo như tiếng thìa chạm cốc cà phê, ngỡ là ấm nhưng lại u uất như lòng chàng trai vừa thất tình.

Giọng Yo Seob nồng nàn cất lên, tựa như thủ thỉ cùng chính mình, với tâm tư vỡ nát trong nhung nhớ hoài niệm.

Neujeonne jaya doeneunde meorissoge yangeun beolsseo da sesseo

Eotteokedeun jamdeureo boryeo haetdeon syawodo tto dasi haesseo

Cheonjange ni eolguri jakku geuryeojigo nungameumyeon

Kkeutn abeorin uri storyga damgin chaegi pyeolchyeojigo

Sân khấu lập lờ khói dường như còn một mình Yo Seob. Cậu thả ánh mắt lấp lửng ý tình, đôi tay nồng nàn ôm mic như ve vuốt một thân thể ngọc ngà. Những bước nhảy sắp đặt trước lại tựa như ngẫu hứng, nhuần nhuyễn nhịp nhàng trong dòng chảy của Caffeine.

Neon tteonagan huedo nal ireoke goerophyeo

Eojjeodag a naega ireokekkaji goerowo

Hage doen geonji naega mwol jalmotan geonji

Uriga wae ibyeoringeonjido moreuneunde

Cause ur like caffeine, nan bamsae jam mot deulgo

Simjangeun gyesok ttwigo geureodaga tto niga neomu mipgo

Like caffeine meolliharyeogo haedo

Ijeoboryeogo haedo geureol suga eojjeol suga eobtjanha

Cậu di chuyển nhẹ như mèo trên sân khấu, với ánh mắt long lanh tình, đong đầy một nỗi buồn man mác. Mỗi động tác của cậu, bất kể hát, đứng yên, nhảy, vuốt tóc,… đều tạo được những làn sóng gào thét cùng hàng loạt cơn vỡ tim.

You’re bad to me, so bad to me, oh girl you’re like caffeine

You’re bad to me, so bad to me, oh girl you’re like caffeine

You’re bad to me, so bad to me, oh girl you’re like caffeine

You’re bad to me, so bad to me, so bad to me, yeah

Sumeul swil ttaemada niga geuripda gateun haneul arae itda

Saenggakhanikka deo michinda ireomyeonseodo nan neol mot noha

Jeogi changmun bakk datuneun yeonindeuri boyeo jinan uri moseup gata nunmul goyeo

Ibwayo geureoji malgo geunyeol gamssajwoyo nal bwayo ireon naega eottae boinayo

Ireoke neol miwohadagado nan

Hamkkeyeotdeon sigan dorabomyeon useumi nawa

Eojjeomyeon itgi sirheun geonjido molla

Ani itgi sirheunga bwa ganjikhago sipeun geonga bwa

Cause ur like caffeine, nan bamsae jam mot deulgo

Simjangeun gyesok ttwigo geureodaga tto niga neomu mipgo

Like caffeine meolliharyeogo haedo

Ijeoboryeogo haedo geureol suga eojjeol suga eobtjanha

Không gian tan chảy theo Caffeine. Hiệu ứng ánh sáng tuyệt hảo cùng dàn loa âm thanh chất lượng cao. Giọng hát Yo Seob như có ma lực điều khiển đám đông, điêu luyện và ma mị. Từ cậu như tỏa ra vầng sáng chói dịu dàng, hướng người ngoài càng nhìn càng bị thu hút nhưng không cách nào chạm đến, giọng hát cậu đa cung bậc như một dòng suối cảm xúc xiết mạnh.

Bài hát kết thúc bằng màn vũ đạo nhỏ cùng cú lộn nhào mạnh mẽ, rồi lại trở về dáng đứng tĩnh lặng của chàng trai si tình ban đầu. Đèn tối dần trong tràng la hét không dứt của fan, từ dưới sân khấu cho đến hai bên cánh gà.

Trong góc khuất cùng của khán đài hạng Vip trên tầng hai, Jun Hyung nhếch môi thành nụ cười yêu chiều. Bên cạnh, người nhà họ Yang đang xúc động vỗ tay, Ilhoon phấn khích la hét không khác fan cuồng. Bóng dáng bé nhỏ khuất sau sân khấu, nụ cười vương trên môi cậu gửi đến anh ngay giây trước dấy lên trong anh nhiều niềm yêu thương phức tạp: công việc của cậu có thể nói là đã ổn thỏa, liệu anh đã nên cho cậu biết bí mật? Cậu biết sớm chừng nào có lợi chừng ấy, càng để lâu e chỉ càng thêm hỏng việc.

U sầu lại trùm kín tâm tư anh. Khẽ lách mình qua hàng ghế, giấu đau thương tận sâu trong tim, anh hướng thẳng xuống bãi xe, về nhà.

_To be continue_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#junseob