Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc hồi tưởng.Baekhyun bước ra khỏi phòng tắm,một bóng người đang ngồi trên giường làm cậu giật mình, định thần lại,cậu cất tiếng:

-có chuyện gì ư thưa bố? 

_Ta có hai chuyện muốn thông báo trong bữa tối nay,con thay đồ nhanh rồi xuống ngay nhé. 

Nói rồi ông bước thẳng ra ngoài bỏ lại Baekhyun với những thắc mắc trong đầu:”kiểu này chắc cũng chẳng có gì tốt đẹp rồi,còn đích thân ông ta lên đây nữa chứ”.Nghĩ vậy nhưng cậu vẫn làm theo lời ông.Mở tủ quần áo, mặt cậu nhăn lại đến lần thứ ba trong ngày:”Toàn hồng,khỉ thật”,vừa cố lục lọi tìm cho mình một cái áo ít mảng hồng nhất,Baekhyun vừa đưa tay lên cào cào mái tóc của mình:”nó hơi dài rồi”-cậu thầm nghĩ. 

Bước từng bước xuống phòng ăn,cậu ngán ngẩm nghĩ đến bản mặt của bố cậu.Phòng ăn có thể coi là căn phòng bình thường duy nhất trong toà nhà này.Nó bình thường vì nó mang đậm phong cách Tây âu với những tấm rèm lớn sẫm màu,bộ khăn trải bàn màu trắng và trên hết là hổng có chút phương Đông nào lọt vào đây.

Bố cậu đã ngồi vào bàn từ lúc nào 

.-Chẳng phải ta đã nói là con nhanh lên sao,mà thôi mau ngồi vào bàn đi. 

Baekhyun kéo ghế ngồi xuống,cao giọng: 

-Có chuyện gì,bố nói luôn đi. 

-Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện. 

Thức ăn ngay lập tức được mang lên.Baekhyun ko muốn đụng đũa chút nào,miệng cậu nhạt thếch nhưng cũng miễn cưỡng cầm đũa lên bỏ vài miến vào miệng. 

Bữa ăn gần xong ông bố mới lên tiếng: 

-Bố đã hoàn thành xong thủ tục chuyển trường cho con.bắt đầu từ học kỳ hai lớp 11 này con sẽ học ở trường Seinan. Đây là trường tốt nhất hàn Quốc và cũng là trường quý tộc trong thành phố.con hãy cố gắng hoà nhập…và đừng để thua kém bất cứ ai. 

Baekhyun im lặng không nói gì.Học tập ư-chuyện học tập của cậu xưa nay không có gì phải phàn nàn,liên tục dẫn đầu trong các kỳ thi,và thậm chí dù không thường xuyên luyện tập thành tích thể thao của cậu cũng chẳng kém cạnh gì những kẻ phải sớm khuya tập tành.Món ruột của cậu là bóng rổ,thân hình gọn nhẹ của cậu là vũ khí của những cú Dunk cực đẹp trên sân bóng.Bạn bè ư-ở trường cậu là công tử hào hoa vì cậu chẳng từ chối bất kỳ cô gái nào,hoa ,quà ,hay cả những bức thư tình cậu nhận hết.có điều chúng đều đc đem vào lò thiêu rác trong trường ngay sau những giờ tan học.Chẳng ai biết điều này vì khuôn mặt thiên sứ kia đánh lừa đc tất cả.Ngày cậu chuyển trường không biết bao chàng trai cô gái phải rơi lệ rồi. 

Và bây giờ cậu đang phải ngồi đây và nghe ông già nhắc nhở mình về chuyện đó.Thật nực cười.Cậu buột miêng: 

-đó là việc thứ nhất sao còn việc thứ hai 

-Tuần sau bố sẽ đi Trung Quốc. 

-Bao lâu?

- Hai tháng hoặc hơn nữa,bố mới mở một chi nhánh ở bên đó.cạnh tranh thị trường khốc liệt hơn bố tưởng .bố phải sang chỉ đạo trực tiếp. 

-vậy ư? cậu đáp hờ hững. 

-vì vậy bố nghĩ cần tìm người hướng dẫn cho con trong thời gian này. 

-điều đó hoàn toàn không cần thiết. 

-có thậm chí là rất .( ông Byun lớn giọng)bây giờ con chính là bộ mặt của bố ở Seul này…(im lặng trong giây lát) bố đã tìm đc một quản gia. 
-cái gì?
-một quản gia (ông Byun nhắc lại) người đó sẽ thay bố quản lý mọi việc trong nhà.Tất nhiên trong đó có cả con .

-tuỳ bố thôi nhưng con không đảm bảo là hắn có thể ở đây quá ba ngày đâu .Baekhyun tức giận đứng dậy và bước ra. Ông Byun trầm giọng: 

-ngày mai ,8h sáng nhớ đừng đến trường muộn đấy. 

Cậu hừ một tiếng, không đáp lại bỏ ngay lên phòng:” ông ta nghĩ mình là trẻ con lên ba cần bảo mẫu chắc,hay là một ngôi sao cần quản lý nhỉ,mình sẽ nhanh chóng đá hắn ra khỏi nhà ,lão già đừng hòng quản lý mình…. 

Còn bây giờ xem nào ,trường Seinan…”những ngón tay của cậu lướt trên bàn phím của cái laptop đen bóng,những dòng chữ,những hình ảnh lần lượt hiên lển trên màn hình ,“không tệ”cậu kết luận” để coi ngày mai ra sao .” đóng laptop lại cậu lăn lên giường : 

- Aaaaaaaaaa thèm bánh ngọt quá,Hồi nãy chẳng nuốt đc miếng nào.Nhưng mà bây giờ chắc ông già vẫn đang ở trong bếp ăn tráng miệng,hừ,nhịn vậy,giờ mà nhìn mặt ổng chắc hết muốn ăn luôn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro