Ốm [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bảo Khánh thực là một tên đại lưu manh

(¨'•HAPPY 8-3•'¨)
(¨'•.•'¨).¸VUI VẺ - HẠNH PHÚC.(¨'•.•'¨)
(¨'•.•''•. ¸.•'***'•.¸.•''•.•'¨)
( '•.¸.•'*!-I LOVE YOU-!*'•.¸.•')
(¨'•.•'¨) (¨'•.•'¨)
'•.¸(¨'•.•'¨)..•'
Forever *'•.¸.•'*Forever

Sau khi ngủ thiếp đi, Phương Tuấn không rõ Mẹ Hà đã về từ khi nào? Hay bằng cách thần kì nào mà mình đã ngủ ngon trên giường nhưng anh biết khi mơ màng tỉnh dậy, trên cơ thể anh hoàn toàn không có quần áo và có một vật gì đó đang đè nặng lên anh, dùng toàn lực nặng nề mà ép anh xuống giường

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời rực rỡ, tiếng người nô nức ồn ào, hôm nay Bảo Khánh và anh không có show nên hai người khá thoải mái và chắc chắn cậu sẽ không bỏ phí ngày nghỉ này. Mặc kệ bên ngoài có ra sao trong phòng ngủ rộng rãi lại sớm bị tình dục bao phủ. Rèm cửa dày nặng ngăn cản toàn bộ ánh sáng bên ngoài, không hề mảy may tiết lộ cảnh "xuân" trong phòng.

Phương Tuấn vì hôm qua ngâm nước quá lâu nên cơ thể có chút nóng, đêm qua cũng ho khan đến cuối cùng sáng nay bị sốt, trán nóng như hòn than, khó chịu rên rỉ rúc đầu vào tay Bảo Khánh thì cậu mới phát hiện. Dù anh ốm sốt như vậy nhưng với một tên lưu manh như Bảo Khánh chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này mà khám phá thêm nhiều điều mới mẻ và chỉ cần một cái cớ hợp lý để đưa Phương Tuấn ngây thơ vào bẫy

-Ừm... Đừng... Chỗ đó... Đừng...

Hai chân thon dài của Phương Tuấn mở lớn, lỗ huyệt đỏ hồng gợi dục bị cậu thoải mái ra vào, trên mặt ửng hồng, cũng không chịu nổi quá nhiều khoái cảm. Bảo Khánh đã sớm nghĩ ra lý do không thể phi lý hơn nhưng không ngờ lại dễ dàng dụ dỗ Phương Tuấn, hiện tại cây nhiệt kế vẫn được Bảo Khánh điên cuồng khuấy đảo trong hậu huyệt nóng đỏ không có ý muốn rút ra, liên tục chà sát lên điểm nhạy cảm của anh khiến anh bất lực cầu xin

Người đang xâm chiếm anh cúi xuống, nhẹ nhàng cắn mút làn da mỏng manh trên tai, tham lam lè lưỡi liếm láp, giọng nói bị tình dục tiêm nhiễm hơi khàn khàn làm anh khẽ run, càng ngày càng luân động mạnh hơn đến nỗi Phương Tuấn cứ thế rên rỉ cầu xin mất kiểm soát. Xung quanh anh, trên người anh, tất cả đều mang một mùi đặc trưng của Bảo Khánh. Hôm qua khi bế anh lên giường vốn dĩ không mặc quần áo, nhưng sáng nay thấy anh hơi sốt như vậy rất chu đáo mặc cho anh chiếc sweater rộng thùng thình của cậu nhưng vẫn vô sỉ không buông tha cho anh

-Xin em... A...chịu không nổi...

Phương Tuấn nói còn chưa dứt lời lại bị nhiệt kế trên tay Bảo Khánh đâm sâu một cái liền rên rỉ kêu lên thất thanh.

-Sai rồi... Tối qua có dạy anh thế nào?

Bảo Khánh dùng sức ấn sâu một cái, để dị vật lạ bất động trong nơi mới vừa điên cuồng ra vào của Phương Tuấn.

Cậu đứng trên mặt đất, hai chân Phương Tuấn mở lớn bị cậu áp ở bên giường, lúc này cậu khom lưng ôm nửa người mềm nhũn của Phương Tuấn lên, bản thân cũng rướn người lên cọ cọ chóp mũi hai người với nhau, thấp giọng dụ dỗ mèo nhỏ ủy khuất mà rấm rứt

-Meo meo ngoan, em dạy anh thế nào... hửm? Anh nói đi, em vui sẽ tạm tha cho anh

Trong lúc nói chuyện, Bảo Khánh không chậm trễ rút cây nhiệt kế ra, đưa hai ngón tay thô ráp vào trong anh, ngay lập tức hai ngón tay bị bao bọc bởi nội bích mềm mềm như có như không cọ xát, thân thể trắng nõn của Phương Tuấn run không ra hình thù gì, khóe mắt sớm hồng hồng vì bị bắt nạt, hai mắt phủ một tầng nước mắt, nghe xong lời xấu hổ này gần như muốn khóc lên.

Bảo Khánh uy hiếp tăng thêm chút sức lực ma sát thịt mềm, Phương Tuấn mơ màng nghĩ tới điều gì đó, hai cánh tay tinh tế không chống đỡ trên giường nữa mà ôm lấy cổ Bảo Khánh, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai cậu nỉ non câu dẫn

-Khánh à... xin em...anh... muốn em làm đến khóc...

Bảo Khánh nghe xong toàn thân căng thẳng, máu trong người chảy loạn. Không đợi Phương Tuấn nói xong, đã không thể nhịn được nữa, hôn lên cổ Phương Tuấn để lại nhiều dấu vết xanh đỏ, hạ thân nhanh chóng vung ra khỏi quần nhỏ điên cuồng đâm chọc. Phương Tuấn bị từng làn sóng khoái cảm cùng những lời nói bẩn thỉu đầy tình dục của Bảo Khánh làm cho xấu hổ, cuối cùng nức nở khóc lớn. Người trong ngực khóc thút thít, huyệt nhỏ lại quấn chặt quấn lấy em trai thô to của Bảo Khánh, liều mạng đâm chọc mút vào, lúc đi ra thì quấn lấy giữ lại.Phương Tuấn bị Bảo Khánh thúc mạnh đến nỗi lên đỉnh lần thứ hai liền khóc lóc bắn ra, vươn tay muốn ôm Bảo Khánh một cái, muốn được cậu cưng chiều

Hạ thân Bảo Khánh vẫn cứng rắn dù đã làm lâu như vậy vẫn chưa xuất nổi, lơ đễnh không để ý tới hành động của Phương Tuấn. Cậu dừng lại, các múi cơ trên cơ thể di chuyển do hô hấp bên trong mà trở nên quyến rũ, Bảo Khánh vuốt mái tóc ẩm ướt mồ hôi của Phương Tuấn lên, xoa tấm lưng bóng loáng của anh điều chỉnh nhịp thở, nhẹ nhàng liếm láp khóe miệng, trấn an người vừa mới bắn ra. Nhìn người trong ngực dần ổn định lại tâm trạng, mới ôm anh lên giường ngay ngắn chỉnh tư thế

Em trai Bảo Khánh lúc này vẫn chôn trong cơ thể Phương Tuấn, bây giờ Phương Tuấn mới phát hiện được hạ thân của Bảo Khánh vẫn chưa đi ra, sắc mặt mới vừa bình thường chợt lặng lẽ đỏ ửng. Phương Tuấn hơi run rẩy co lại, Bảo Khánh thấy vậy liền kéo áo chỉnh tề lại cho anh dù cậu còn muốn ngắm nhìn hai nhũ hoa bắt mắt kia thêm nữa, trong cậu chăm chú chỉnh trang phục và tư thế cho anh, Phương Tuấn mơ màng ngây thơ như mèo nhỏ, mở to đôi mắt long lanh nước nhìn Bảo Khánh

Tóc của Bảo Khánh rủ xuống đầy bụi bặm nhưng lại rất thu hút, bên dưới đôi lông mày sắc bén là đôi mắt đen tỏa sáng cùng đôi môi quyến rũ nhưng không kém phần nam tính. Phương Tuấn vươn tay sờ mắt Bảo Khánh cảm nhận những chiếc lông mi vừa dàu vừa cong rất đặc trưng, Bảo Khánh hơi bất ngờ nhưng cũng phối hợp nhắm mắt cho anh sờ còn trưng ra vẻ mặt hết sức thỏa mãn

Phương Tuấn sờ được mắt rồi, ngón tay lại trượt xuống dưới xoa xoa môi của cậu thèm khát mà nuốt nước bọt. Bảo Khánh mở mắt, hé miệng cắn chặt ngón tay Phương Tuấn, đầu lưỡi tràn ngập ám chỉ mà liếm láp, hạ thân cũng nhẹ nhàng đâm rút ở bên trong. Phương Tuấn vì kích thích bất ngờ cùng với việc vừa mới bắn ra, cơ thể cực kỳ mẫn cảm, kích tình. Ngay lập tức, anh xấu hổ, giãy giụa chỉ muốn rút tay về, lại bị Bảo Khánh nắm tay giữ lại liếm láp tỉ mỉ. Phương Tuấn phụng phịu hờn dỗi chống cự, giọng nói đem theo chút khó chịu, không hài lòng

- Đồ nói dối.....em...nói tha...anh nếu anh cầ....u xin em... mà

Bảo Khánh khẽ cười một tiếng, khuôn mặt không có chút hối lỗi hơn nữa còn thúc mạnh một cái, cợt nhả

- Thì sao?

Phương Tuấn đỏ ửng mặt không biết rõ là do kích thích quá độ hay do tức giận vì câu trả lời của Bảo Khánh nữa, nhưng không ngoan ngoãn mà dùng sức lực chống cự

Tuy rằng Bảo Khánh ở ngoài là người nổi tiếng giữ chữ tín, nói là làm, nhưng trên giường thì cậu đúng là một tên lật mặt nhanh hơn lật bánh luôn để Phương Tuấn cáu giận vì hứa suông, căn bản vì cậu biết Phương Tuấn dù ở ngoài mạnh mẽ nhưng tính tình thực sự lại quá mềm yếu, lúc ở trên giường luôn xấu hổ, trốn tránh đủ đường nên Bảo Khánh mới bất đắc dĩ lừa anh để có thể nhìn mèo nhỏ ủy khuất một chút


Bình thường lúc làm tình, Bảo Khánh luôn nói những từ bẩn thỉu đầy tình dục để dậy dỗ anh nhưng Phương Tuấn lại luôn xấu hổ bịt hai tai lại, thậm chí nhiều lần bị cậu bắt nạt còn không kiểm soát nổi mà khóc nức nở, khiến hai mắt đỏ ửng ứ nước, cơ thể chịu nhiều nhục dục mà câu dẫn hơn người, nếu cậu còn nhịn được nữa thì chắc hẳn không phải là đàn ông

Hạ thân Bảo Khánh nằm bên trong huyệt nhỏ của Phương Tuấn vẫn không có dấu hiệu muốn rút ra, hơn nữa huyệt nhỏ vừa trải qua cao trào vô cùng nhạy cảm, hơn nữa vì bị ốm nên bên trong vô cùng nóng như muốn nung hỏng hạ thân của cậu

Phương Tuấn thấy cậu không động bên trong lại vô cùng ngứa ngáy, hai chân liền quấn lấy hông Bảo Khánh, cái mông lên xuống cọ xát. Bảo Khánh bị anh khiêu khích khó có thể nhịn nổi, lại tiếp tục hôn lên môi anh, phục tùng mà cử động hạ thân. Cửa huyệt bị làm hoàn toàn mở ra, mềm mềm xốp xốp, Bảo Khánh như bị hôn mê điên cuồng đâm rút tùy ý bắt nạt anh

Phương Tuấn lại có cảm giác, phía trước bắt đầu nhiệt tình phun ra chất lỏng, trong miệng không ngừng thốt ra từng tiếng rên rỉ đứt quãng, hổn hển cố lấy oxi

-Ừm... A... Không muốn...

Từ cằm của Bảo Khánh rơi một giọt mồ hôi xuống bên miệng Phương Tuấn, anh mơ màng không rõ vươn đầu lưỡi hồng ra liếm vào. Thấy cảnh này, Bảo Khánh hoàn toàn mất tự chủ không kiềm chế, hạ thân liên tục thúc vào như máy khoét, cửa huyệt Phương Tuấn cũng hơi tê tê, cuối cùng Bảo Khánh tiến sâu vào đến lút cán trong cơ thể Phương Tuấn mới bắn ra. Mệt mỏi gục xuống nằm đè lên anh.

Có vẻ Phương Tuấn đã hạ sốt rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro