1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Năm 6 tuổi.

Bên đường, một cô bé tóc vàng khoảng chừng 5, 6 tuổi đang khóc nức nở. Bộ váy màu trắng xinh xắn bị lấm bẩn. Khuôn mặt búp bê giàn giụa nước mắt. Cách đó không xa, một bó hoa hồng đỏ thắm nằm lăn lông lốc trên đường, cánh hoa bị dập nát rơi lả tả xung quanh.

- Này, bị sao vậy?

Một cậu nhóc tóc vàng buộc một chỏm phía trạc tuổi ngồi xổm trước mặt cô bé, chìa ra một cái khăn màu trắng in hình quả chuối đáng yêu.

- Huhu, đau quá!

Cô nhóc chỉ vào đầu gối, nơi có một vết xước đang rỉ máu. Cậu nhóc như hiểu ra vấn đề, mỉm cười " à " lên một tiếng.

- Cậu nhắm mắt lại đi, nhắm lại thì sẽ hết đau! - cậu bé yêu cầu

- Thật chứ?

- Ừ!

Cậu nhóc cúi xuống đầu gối cô nhóc, phồng má lấy hết hơi thổi phù phù vào vết xước. Cô nhóc nín khóc, chỉ còn lại tiếng nấc nho nhỏ vang lên khe khẽ. Hé mắt ra nhìn, cô bé muốn biết nguồn gốc của cơn gió man mát nơi đầu gối bị thương. Chỉ nhìn thấy một khuôn mặt nho nhỏ trắng trắng đang phồng má thổi phù phù vào đầu gối mình.

- Xong, vết thương đã biến mất!

- Ừ!

- Vậy cậu về nhà đi nha, tớ cũng phải về đây.

Cậu nhóc nhoẻn miệng cười rõ tươi, bỗng sực nhớ ra điều gì đó bèn thọc tay vào túi quần lấy ra một thanh sô - cô - la được bọc giấy rất đẹp.

- Cho cậu nè, mẹ tớ bảo, hôm nay là ngày chia sẻ tình cảm với những người xung quanh. Từ hôm nay tớ với cậu là bạn nhé!

Hôm đó có một đứa con nít tóc vàng đeo băng đô trắng chạy nhanh như sóc về nhà khoe mẹ mình quen được một bạn " xinh trai " vô cùng, bạn ấy còn rất tốt bụng nữa.

Đứa con nít ấy cũng quên mất bó hoa hồng mà bố tặng mẹ đang nằm tơi tả trên đường.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro