Chương 9 : Cô Không Phải Nữ Minh Tinh Mang Tên Kagene Rui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lần trước cũng vậy, Kagamine Len giống như một con thú hung dữ thô lỗ xâm chiếm cô.


Da thịt nóng bỏng của hắn áp lên người cô, nhưng không hiểu sao trong lòng cô lại lạnh đến thấu xương.


Cô thật sự muốn trốn, nhưng lại bị hắn giữ chặt eo, không còn đường nào để thoát.


Mỗi động tác của hắn đều rất thô lỗ, rất ác liệt, khiến cô đau đớn không thôi.


Cô sợ chính mình không cẩn thận phát ra tiếng, cắn chặt răng, trầm mặt, không hề tạo nên một tiếng động.


Cuối cùng, toàn thân cô đều đau, thời gian giống như được kéo dài, khiến cô vô cùng chật vật. Karusa Rin sợ bản thân không thể tiếp tục kiên trì, khóc thành tiếng, lại buộc mình phải im lặng đếm thời gian.


Vừa mới bắt đầu còn hữu hiệu, sau đó vẫn bị gián đoạn, cô đọc thầm "năm mươi bảy" liền biến thành "năm mươi chín".



Cô không biết mình đã đếm thầm đến số bao nhiêu, và Kagamine Len cuối cùng cũng buông tha cho cô.


Vừa kết thúc, hắn liền đứng dậy, lấy chăn che người, đi vào nhà tắm.


Karusa Rin giống như mất đi nửa mạng, ngồi phịch trên giường, hít thở không thông.


Ngay lúc Rin vừa thiếp đi, cửa phòng tắm lại được mở ra. Kagamine Len tắm xong, thay một bộ quần áo sạch sẽ, chỉnh tề đi ra.


Hắn vừa đi, vừa cài khuy ở tay áo, khí chất thanh nhã, lúc đi qua bên giường, liếc nhìn Karusa Rin một cái.


Lúc cô phản kháng hắn, trên người ra rất nhiều mồ hôi, làm cho lớp trang điểm của cô nhòe đi, khiến người ta không nhìn ra được dáng dấp của cô, tóc dính bết vào mặt, làn da hiện đầy những vết thương lúc cạn lúc sâu, có nhiều chỗ là hắn mạnh tay ấn nhiều lần, trở nên xanh tím.


Nhìn cô chật vật như vậy, hắn cũng không có chút thương xót nào, hắn không nhìn cô nữa, đi ra ngoài, đi được hai bước, lại lui về phía sau vài bước, dừng lại bên giường, đưa tay ra nắm lấy cằm của cô, để mặt cô quay hẳn về phía hắn, sau đó hơi cúi người nghiêng mặt về tai cô.


Hắn cử động, ánh mắt trở nên sắc bén, khí tức ác liệt, áp sát mặt cô, mở miệng, từng chữ đều mang theo uy hiếp :

- Nếu như cô thích sự phục vụ của tôi, cứ tiếp tục báo cho ông biết, tôi sẵn sàng phục vụ!

Có điều.. Kagene Rui, chúng ta thỏa thuận với nhau trước, lần sau khẳng định sẽ không chỉ giống như ngày hôm nay, tôi có rất nhiều tư thế, nếu cô muốn thử thì cứ nói cho ông biết thử xem!


Nói xong câu này, Kagamine Len đóng sầm cửa lại, nghênh ngang rời đi.


Xe hắn vừa biến mất trong sân, cửa phòng ngủ đã vang lên âm thanh sợ hãi của quản gia : " Tiểu thư, cô vẫn ổn chứ? "


Karusa Rin cực kỳ mệt mỏi, không muốn nói chuyện chút nào, nhưng quản gia lại gõ cửa : " Tôi có thể vào không tiểu thư? "


Cô sợ quản gia thật sự đi vào, nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình, liền lên tiếng :

- Tôi không sao, chỉ nghĩ đến một người.


Ngoài cửa im lặng một lúc lâu, quản gia mới nói tiếp :

- Tiểu thư, thật xin lỗi! Là Kagamine lão gia gặng hỏi tôi..

Karusa Rin biết quản gia nói cho Kagamine lão gia biết Kagamine Len một tháng nay không trở về. Chuyện này cũng không thể trách quản gia, lúc cô nói dối ông, ông vốn đã không tin, nếu tin, cũng sẽ không tiếp tục hỏi quản gia, dù quản gia không nói thật, ông cũng sẽ đi tìm Kagamine Len, đến lúc đó, kết cục cũng giống như đêm nay thôi.



- Chuyện qua rồi, không cần nhắc lại nữa, cũng không còn sớm, đi nghỉ ngơi đi.


" Tiểu thư, cô cũng nghỉ ngơi sớm một chút. " Quản gia dừng lại một chút, lại nói : " Xin lỗi. "


Karusa Rin không nói gì.


Ngoài cửa, quản gia cũng im lặng.


Qua mấy phút, cô nghe thấy tiếng bước chân của quản gia rời đi.


Lầu hai lại trở nên yên tĩnh.


Karusa Rin rất mệt, nhưng cô lại không ngủ được, ôm lấy chăn, ngồi trên giường phát ngốc hồi lâu, mới đứng dậy xuống giường đi tới phòng tắm.


Mỗi một bước đi là một lần đau đớn, khi cô đi đến phòng tắm, sắc mặt vì đau mà tái nhợt.


Kagamine Len tắm vòi sen, vòi nước trong bồn vẫn còn chưa tắt, nước chảy khiến hơi nước bốc lên, lượn lờ trong bồn tắm.


Rin tắt nước, ngồi vào bồn tắm, nước nóng vây quanh cơ thể cô, hòa tan cả những đau đớn và mệt mỏi.


Cô ngồi đến khi nước trong bồn lạnh, cô mới đi ra.


Lau xong thân thể, mặc áo tắm, Karusa Rin cầm máy sấy tóc, đi tới bồn rửa tay, nhìn chằm chằm vào gương, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, trong đầu liền nhớ lại những câu trước khi đi Cố Dư Sinh nói : " Có điều.. Kagene Rui, chúng ta thỏa thuận với nhau trước, lần sau khẳng định sẽ không chỉ giống như ngày hôm nay, tôi có rất nhiều tư thế, nếu cô muốn thử thì cứ nói cho ông biết thử xem!! "


Nhất thời cô liền bừng tỉnh, quên mình đứng ở đây là để sấy tóc.


......



Cô là Karusa Rin.



Nhưng mà bây giờ trong mắt hắn cô lại có tên Kagene Rui.


Kagene Rui là nữ thần ai cũng biết, là nhân vật làm hồng biến đại giang nam bắc, có thể nói là một đêm thành danh.


Karusa Rin biết rõ người này, cô và Kagene Rui ngoại từ màu tóc và đôi mắt ra thì nhan sắc và vóc dáng khá giống nhau, mới may mắn được Kagene Rui chọn làm diễn viên đóng thế.


Ngay từ lúc bắt đầu, Karusa Rin thật sự chỉ là diễn viên đóng thế cho Kagene Rui.


Tuy rằng cô chỉ đóng thế cho Kagene Rui, nhưng cô ta hào quang sáng chói như vậy, cô chỉ là một cô gái tầm thường, sao có thể so sánh với Kagene Rui?

Thậm chí cô đóng thế diễn viên Kagene Rui được hơn một năm, số lần gặp nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.


Có thể là do công việc của cô ta quá thuận buồm xuôi gió, ông trời thấy chướng mắt, nên một tháng trước đây khi đi khám sức khỏe, cô ta phát hiện mình bị một khối u trong ngực.


Là u ác tính, nhưng chưa di căn, nên có thể chữa khỏi, thế nhưng cần phải chữa bệnh bằng hóa liệu và trị liệu, tốn rất nhiều thời gian.

Báo cáo sức khỏe này đối với Kagene Rui mà nói giống như là sấm giữa trời quang.


Làng giải trí như chiến trường, tàn nhẫn vô tình, không hề báo trước, trị liệu một năm trở lại làng giải trí, tất nhiên không thể tiếp tục làm đại minh tinh.


Nghĩ tới nghĩ lui, Kagene Rui cuối cùng đưa cho Karusa Rin một công việc đóng thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro