Chương 10 : Chấp Nhận Làm Thế Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thật ra cách đó không phải do Kagene Rui nghĩ ra, mà là do quản lý của cô ta đề nghị.


Kagene Rui có thể đi đến ngày hôm nay, hẳn là từ đầu công ty quản lý đã đầu tư một số tiền rất lớn, hiện giờ cô ta trở nên ưu tú như vậy, công ty cũng nhờ vậy mà kiếm được lợi nhuận rất lớn, đương nhiên sẽ không để mặc cô ta bị bệnh mà không lo.


Huống chi lúc đó Kagene Rui vừa quyết định đóng một phim truyền hình.


Kỳ thực Karusa Rin tẩy trang xong khá giống với Kagene Rui, nhưng cũng không phải giống nhau hoàn toàn.


Tóc Karusa Rin màu vàng rực rỡ, còn tóc Kagene Rui lại có màu đen.

Mắt của Kagene Rui có màu đỏ, nhưng mắt của Karusa Rin lại màu xanh biển.


Trong phim truyền hình, sở dĩ có thể đóng thế đều nhờ vào kỹ thuật trang điểm.


Karusa Rin giống Kagene Rui nhất ở mũi, môi, đặc biệt là mũi, thật sự rất giống hai giọt nước.


Nhiều khi trang điểm, nếu không phải còn có đôi mắt, cô còn ngộ nhận không biết mình có phải là Kagene Rui hay không.


Có điều, may là cô đã nhuộm tóc mình thành màu đen nhánh, còn về mắt thì sau khi hóa trang, chỉ cần đeo lens màu đỏ, cô liền không khác nào một bản sao của Kagene Rui. Nhờ vậy, cô mới có thể dùng thân phận của Kagene Rui sống đến bây giờ, dĩ nhiên là không có người phát hiện sơ hở.


Vừa mới bắt đầu, Kagene Rui hoàn toàn không đồng ý đề nghị của quản lý để Karusa Rin làm thế thân của cô ta, thậm chí là phản đối kịch liệt.


Sau đó không biết xảy ra chuyện gì, cô ta lại đồng ý, sau đó còn tự mình năn nỉ cô.


Không có người nào sẽ đồng ý làm đóng thế, làm thế thân của người khác, Karusa Rin cũng không ngoại lệ, nhưng mà sở dĩ cô đồng ý là vì lý do rất đơn giản : Cô cần tiền.


Sẽ có người cảm thấy lý do rất buồn cười, thế nhưng trên thế giới này, còn rất nhiều người thiếu tiền, mà Karusa Rin chỉ là một trong số đó mà thôi, không có tiền, cô sẽ không thể học đại học, làm diễn viên đóng thế vừa khổ cực lại vừa nguy hiểm.


Cha cô hai năm trước lao vào cờ bạc, đem hết những thứ có thể bán trong nhà ra đánh cược, cha cô chết vì cờ bạc, còn để lại cho cô một số nợ lớn lãi suất cao.


Mẹ và em cô bị chủ nợ đòi tiền, cả nhà không có lấy một ngày bình an, cô là trưởng nữ, chỉ có thể thôi học, kiếm tiền trả nợ.


Kagene Rui muốn thuyết phục cô, chắc chắn đã sớm điều tra ra mọi chuyện rồi.


Cho nên cô ta trực tiếp nói với Rin : " Tôi có thể trả toàn bộ số nợ của cô, ngoài việc quản lý nói với cô về sự nghiệp đóng thế, tôi còn có một yêu cầu, đó là cô phải thay tôi kết hôn! "


Điều kiện thật sự rất hấp dẫn, không phải sao? Dù sao cũng không cần phải suốt ngày chạy vạy trốn nợ khắp nơi.


Kagene Rui nói xong, đưa cho cô một tấm hình : " Tôi phải gả cho hắn, người nối nghiệp duy nhất của Kagamine thị, Kagamine Len. "


Lần đầu tiên nhìn hình, liền muốn cùng Kagamine Len sống hết quãng đời còn lại.


Hai năm trước kia, hắn vô tình đụng trúng cô, cô vừa định hỏi tại sao lúc trước hẹn nhau, tại sao hắn lại không tới, mà hắn nhìn cô, quay về người bên cạnh khách sáo và bình tĩnh hỏi một câu : " Cô là ai? " .


Từ đó cô cho rằng, cô sẽ không gặp hắn thêm một lần nào nữa.


Điều Karusa Rin khó vượt qua nhất chính là nghĩ tới việc Kagamine Len sẽ kết hôn với người phụ nữ khác.


Cô phải thừa nhận : Điều kiện này thật sự rất tốt, rất hấp dẫn!


Cô ký hợp đồng với Kagene Rui, ngày hôm sau cô được quản lý của Kagene Rui sắp xếp huấn luyện để giọng nói của cô giống với cô ta, sau đó hoàn thành mọi mặt không chừa bất cứ một sơ hở nào.


Kagene Rui bí mật bay ra nước ngoài tiếp nhận trị liệu, còn cô giả là Kagene Rui, vào nhà của Kagamine Len.


Rin không biết nhiều về chuyện trước đây của Kagene Rui và hắn.


Sau khi vào nhà của Kagamine Len , cô mới nghe được từ miệng của quản gia và người hầu trong nhà, nói bóng gió gì mà ông của Kagene Rui và ông của hắn là chiến hữu. Lúc ở trong quân đội, ông của cô ta đã cứu ông của Kagamine Len một mạng, vì vậy nên Kagamine lão gia nuông chiều cô ta còn nhiều hơn là cưng chiều Kagamine Len.


Cô ta ỷ vào yêu quý của Kagamine lão gia, suốt ngày dây dưa với Kagamine Len. Cũng không biết là sử dụng biện pháp gì, khiến cho Kagamine lão gia bắt hắn phải cưới cô ta làm vợ trong năm nay.


Lúc Kagene Rui nói chuyện với Karusa Rin cũng đã dặn dò cô phải làm Thiếu phu nhân của Kagamine gia thật tốt, nếu như có bất kỳ sai sót nào, đừng mong có thể nhận được một đồng nào!


Vì lẽ đó, Karusa Rin có thể đoán được Kagene Rui vất vả lắm mới có thể trở thành vợ của Kagamine Len. Cô ta sợ chuyện mình bị bệnh bại lộ, việc kết hôn không còn hiệu lực, mới phải tìm cô đóng giả làm cô ta để gả cho hắn.


Ở trong nhà Kagamine Len cũng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy hắn, cho dù biết cả đời này cô và hắn không có cơ hội nhưng cô vẫn có một chút vui vẻ.


Cô thích hắn.. Cô không muốn hắn cưới người khác.


Khi đó cô còn tưởng rằng mình là nàng lọ lem trong truyện cổ tích được hoàng tử tự tay mang giày thủy tinh cho mình, đúng làm một giấc mộng đẹp.


Tuy rằng cuối cùng vẫn sẽ tỉnh mộng, thế nhưng cô thầm yêu Kagamine Len nhiều năm như vậy, vẫn có chút mong chờ.


Mãi đến tận đêm hôm đó, hắn về nhà, không nói lời nào cưỡng bức cô, hôm sau còn dặn dò quản gia cho cô uống thuốc tránh thai, cô mới biết rằng.. thì ra đây là một cơn ác mộng.


Cô biết người mà Kagamine Len muốn hành hạ chính là Kagene Rui.


Cô chỉ là muốn kiếm tiền từ việc thế thân, không có liên quan gì đến cô, cô không có quyền khổ sở.


Hắn giễu cợt cô, căm hờn, ghét bỏ, cô đều có thể chịu đựng được nhưng những phát tiết, sỉ nhục, ức hiếp trên giường lại làm cho cô khổ sở khó chịu nhất.


Cũng không có ai thích bị bắt nạt, huống chi hắn còn là người cô thích như vậy.



- - - - -




Karusa Rin bị tiếng sấm ngoài cửa sổ làm cho giật mình mà tỉnh táo lại.


Cô đã thất thần rất lâu rồi, mái tóc còn ướt nhẹp, trên người không còn một mảnh vải che thân.


Cô khôi phục lại tinh thần, cầm máy sấy tóc, nhanh chóng hong khô tóc, thổi đi hơi ẩm trên mặt, sau đó trở về giường.


Lúc đi tắm trời còn sóng yên gió lặng, lúc này mưa to sấm chớp cực kỳ đáng sợ.


Có thể là bởi vì tối nay Kagamine Len bất ngờ trở về mà Karusa Rin có nằm nhìn những giọt nước mưa đánh vào cửa sổ cũng không thể ngủ được, mãi cho đến khi mưa nhỏ dần, cô mới mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.


Hắn tàn nhẫn như vậy, những ngày tiếp theo, cô không thể xuống giường nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro