Chương 11 : Không Thể Dự Tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cũng may là gần đây lịch làm việc của Kagene Rui trống nên Karusa Rin không nhất thiết phải ra ngoài, có thể ở trong nhà nghỉ ngơi thật tốt. Một tuần sau cơ thể của cô mới có thể hoàn toàn khôi phục lại.


Một tuần lễ ở trong nhà, Kagamine Len vẫn như trước, mỗi ngày đều không về nhà.


Điện thoại bàn trong nhà Kagamine Len, ngoại trừ hắn, chỉ có người bên nhà cũ biết số.


Từ khi Karusa Rin đến, hắn coi như cái nhà này không hề tồn tại, chưa bao giờ gọi điện thoại cho cô.


Bởi vậy điện thoại bàn này ngoài người nhà bên kia gọi tới, cũng không có người khác gọi vào, những lúc không có ai gọi cũng chỉ giống như vật trang trí mà thôi.


Chiều hôm đó lúc điện thoại bàn vang lên, quản gia đang ở trong nhà bếp gọt trái cây, Karusa Rin đang ngồi trong phòng khách trong nhà xem tivi, nghĩ là người trong nhà cũ gọi tới, cô không xem bảng đèn báo số gọi đến, thuận tay bắt máy.


Cô đưa ống nghe đến bên tai, một câu nói rất ngắn gọn liền phát ra : " Chuẩn bị cho cô ấy, tối nay sáu giờ tôi sẽ về đón cô ấy. "


Là giọng của Kagamine Len..


Động tác cầm ống nghe của Rin bỗng nhiên cứng đờ.


Hắn cho rằng người nhận điện thoại là quản gia, "cô" trong miệng hắn, không phải là nói cô chứ?


Ngay lúc cô "Ah.." một tiếng, cầm ống nghe đi về phía nhà bếp tìm quản gia, hắn đã nhận ra đó là giọng của cô, lại lên tiếng, lời nói rõ ràng lạnh nhạt hơn rất nhiều : " Tại sao lại là cô nghe điện thoại? "


Hắn không cho cô cơ hội trả lời đã nói tiếp : " Ông dặn tối nay khách sạn Tokyo tổ chức dạ tiệc từ thiện, cô phải cùng tôi đến tham dự! "


Lúc hắn nói câu này, nhấn mạnh "Ông", mặc dù hắn chỉ thông báo, không nói thêm bất kỳ lời dư thừa nào nhưng cô hoàn toàn có thể hiểu được hàm ý trong lời nói của hắn.


Hắn cho rằng dạ tiệc lần này cô đã đi tìm ông để năn nỉ ông bắt hắn phải dẫn cô theo..


Đúng như điều cô suy đoán, Kagamine Len lại bình tĩnh nói tiếp :


- Thời gian cô tính toán thật là tốt, tôi vừa mới trở về, ông đã gọi điện thoại đến rồi.. Haha..


Nói xong hắn liền cười khẽ một tiếng đầy mỉa mai, sau đó ngắt điện thoại, Karusa Rin vẫn cảm giác được sự mỉa mai của hắn.


Sau đó cô cũng ngắt điện thoại.


Chẳng trách lần này lại yên ắng như vậy, một cú điện thoại từ nhà cũ bên kia cũng không có, thì ra là hắn đi công tác..


Hiện tại hắn về, ông liền chớp lấy cơ hội này bắt hắn dẫn cô đi dự dạ tiệc.


Cô biết ông là có lòng muốn giúp cô..


Nhưng mỗi một lần ông thể hiện lòng tốt đều hại cô thê thảm..!


Bây giờ nghĩ lại cô còn thấy sợ cơn ác mộng tuần trước, nếu đêm nay cô gặp Kagamine Len, cũng không biết hắn sẽ hành hạ cô như thế nào.


Hai lần trước ập đến quá đột ngột, muốn tránh vẫn là tránh không được, nhưng lần này lại khác.. Cô không chỉ biết mình tối nay sẽ rất thảm, mà còn chính là tự dâng mình vào miệng cọp.


Karusa Rin nghiêng đầu nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ trong chốc lát, trong đầu bỗng nhiên nhớ đến Kagamine Len vừa nói với mình ba chữ "Đi công tác." sau đó nảy ra một ý kiến, liền cầm lấy điện thoại bàn, gọi một cuộc điện thoại.


Cô gọi điện thoại đến nhà cũ, điện thoại reo hai tiếng, đã có người bắt máy, trong ống nghe là tiếng má Trương trả lời : " Xin chào, nơi này là Kagamine gia. "


Trước tiên Rin chào hỏi má Sakine, sau đó mới đi vào trọng điểm : " Ông có ở đó không? "


" Lão gia sao? Lão gia vừa đi nghỉ trưa, để tôi gọi ông ấy " - Má Trương nói xong, đầu dây bên kia truyền đến tiếng bước chân ngày một nhỏ dần, sau đó cô mơ hồ nghe thấy má Sakine nói : " Là điện thoại thiếu phu nhân gọi tới. "


Lại một lúc sau, Kagamine lão gia mới cầm ống nghe lên : " Rui-chan? "


Cho dù Karusa Rin đang dùng thân phận của Kagene Rui, nhưng đã hơn một tháng, mỗi khi có người gọi cô là "Kagene tiểu thư" hay "Rui-chan", cô cũng phản ứng lại chậm nửa nhịp, không nhớ là họ đang gọi cô.


Lần này cũng không ngoại lệ, sau khi Kagamine lão gia gọi "Rui-chan", một lúc sau, cô mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng trả lời : " Ông. "


Sau đó trực tiếp vào thẳng vấn đề :


- Ông, thật ngại quá, khuya hôm nay cháu phải bay sang Mỹ, bên đó có một buổi họp báo, vậy nên tối nay cháu không thể đến dự dạ tiệc được, có thể sẽ không gặp được ông.


Cố lão gia trầm mặc một lúc mới lên tiếng : " Rui-chan, có phải Len không cho cháu đi đúng không? "


" Không có! Ông, sự thật là như vậy.. " - Karusa Rin ra sức nói bằng một giọng điệu thật nũng nịu : " Họp báo đã lên kế hoạch từ sớm rồi, ông cũng có thể xem tin tức mà, dù cháu có muốn lừa ông cũng không lừa được nha! "


Kagamine lão gia bị cô chọc đến buồn cười : " Có việc đương nhiên là phải lo làm việc trước, ta chỉ sợ tiểu tử Kagamine Len kia lại làm cho cháu không vui. "


Cô thật sự không lừa Kagamine lão gia, ngày mốt ở Mỹ thật sự có một buổi họp báo, chỉ có điều vé máy bay đặt là vào ngày mai.


Thu dọn hành lý xong, Karusa Rin gọi điện thoại cho quản lý của Kagene Rui, giúp cô đổi vé máy bay thành ngày hôm nay, sau đó kéo vali hành lý xuống lầu.


Trước khi ra ngoài, cô không quên nói cho quản gia biết Kagamine Len gọi điện thoại đến, cô cũng phải công tác bận bịu, không cần hắn đến rước cô, đồng thời không quên nhắc nhở quản gia nói với hắn, cô đã nói chuyện với ông rồi.


Lúc quản gia gọi điện thoại tới, Kagamine Len đang ngồi trong phòng làm việc rộng rãi sáng sủa phê duyệt hồ sơ.


Hắn cũng không nhìn màn hình điện thoại di động một cái, tay thanh thoát ký văn kiện ở trên bàn, một tay nhận điện thoại đưa lên tai.


- Kagamine thiếu gia, là tiểu thư nhờ tôi gọi điện thoại cho ngài..


Khi nghe đến hai chữ "tiểu thư" , hắn hơi nhíu mày, đáy mắt lộ ra vẻ căm ghét, "hừ" mũi một tiếng.


Quản gia nghe từ đầu dây điện thoại cũng khẽ run một tiếng, nói đầu đuôi những gì Karusa Rin căn dặn trước khi rời đi : " .. Tiểu thư nói, cô phải đi Mỹ công tác một chuyến, đêm nay không thể đến dự dạ tiệc được, ngài không cần phải đến đón cô ấy. "


Động tác lật tài liệu của Kagamine Len bỗng nhiên ngưng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro