6. Về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Sáng sớm, Rin đi dạo trên cánh đồng bát ngát và hít thở không khí trong lành. Len vẫn vậy, anh luôn đi sau lưng cô. Dần dần Rin không còn cảm giác sợ hãi đối với hắn mà có chút buồn cười.

Làm thần chết quả thật rất vô vị!
Dù sao thì cô cũng không thể trách hắn. Đó là số phận của cô và trách nhiệm của hắn.

- Này, anh đến đây đi! - Cô quay lại gọi hắn, Len chần chậm bước đến, hiếm khi hắn nghe lời cô đến vậy.

Ở góc nhìn này, một phong cảnh trữ tình hiện ra trước mắt hắn. Bãi cỏ xanh trải dài như bất tận. Đám trẻ con đuổi bắt nhau, một vài đứa thì bày trò ngồi chơi dưới gốc cây cổ thụ ngàn tuổi. Thật yên bình! Đằng xa kia là những ngọn núi non trùng trùng, điệp điệp. Hắn và cô lặng thinh nhìn cảnh đẹp trước mắt.

- Tôi sẽ nhớ nơi này lắm!

Hắn quay sang nhìn cô, tóc cô nhẹ nhàng bay trong gió, hương thơm dịu nhẹ trên tóc cô len lỏi quanh quẩn chóp mũi hắn khiến hắn cảm thấy rất dễ chịu.

Buổi chiều, Rin từ biệt cha mẹ về lại thành phố Vocaloid. Nói đúng hơn đây là lần cuối cô nhìn thấy họ. Cô để lại dưới chiếc gối đầu giường số tiền mà cô dàng dụm bao lâu nay kèm theo lời nhắn:

" Con mãi nhớ về cha mẹ! "


.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro