Chương 1: Tử thần tìm đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Một đêm mưa gió ở thành phố Vocaloid, gió thổi lạnh thấy xương. Đã hơn 5 tiếng đồng hồ trôi qua mà mưa vẫn không ngớt. Ở phía Bắc có bão cấp ba ập đến nên thành phố Vocaloid ở phía Nam cũng ảnh hưởng không ít.

Kagamine Rin cuộn mình trong chiếc chăn mỏng trên gác xếp thân yêu của cô. Gió lùa vào các khe hở của vách tường khiến cô bất giác co người lại. Rin lên cơn sốt cao. Trong cái lạnh của ngày mưa gió nhưng cơ thể cô lại không ngừng toát mồ hôi.

Hôm nay quả thật rất mệt mỏi. Buổi sáng phải dậy sớm đi làm, chẵn vắt giò lên cổ vì sợ trễ xe buýt. Buổi trưa thì vò đầu vào núi công việc văn phòng nhàm chán chẳng có thời gian để chợp mắt. Buổi chiều phải khổ sở khi phải làm tăng ca với cái bụng rỗng không. Trời lờ mờ tối mới về lại còn mắc mưa.

Phải chăng cô đã quá lao lực!?

Cô... Một sinh sinh viên mới ra trường, làm chức kế toán quèn với đồng lương ít ỏi chỉ đủ nuôi sống bản thân. Nhưng Rin lại là niềm tự hào của cha mẹ già ở quê. Họ trông cậy vào cô. Cô không thể bị bệnh! Nói đúng hơn là không được phép bị bệnh!

Càng về đêm, mưa lại càng lớn. Sấm sét đáng xuống nhân gian tựa hồ rạch đôi bầu trời khiến người khác giật mình, lo lắng:

- Ưm.m...

Rin rên nhẹ một tiếng, người cô nóng đến mức muốn thiêu đốt các nội tạng.

Bóng tối dày đặc bao phủ trước tầm mắt. Cô đang đứng trong một khoảng không vô định chẳng biết đâu là lối thoát. Cô có cảm giác như tiến một bước hay lùi một bước thì ngay lập tức rơi xuống vực thẳm không đáy. Rin quyết định đứng bất động, nheo mắt nhìn xung quanh. Từ góc nhìn này, cô mơ hồ thấy được vệt sáng ánh kim của vật kim loại nào đó vụt qua mắt mình. Tim Rin đập hụt một nhịp, tâm trạng bất an ngày càng tăng lên.

Lộp cộp.... Lộp cộp...

Cô nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn trên mặt đất, càng ngày càng gần. Có người đang tiến về phía cô?

- Ai thế?

Rin không thể nhìn thấy gương mặt hắn, cái cô cảm nhận được là một chiếc bóng cao lớn, hơi gầy đang đứng đối diện với mình. Luồng khí lạnh từ cơ thể đối phương tỏa ra khiến Rin bất giác rùng mình. Cả hai im lặng một hồi lâu, hắn đang dùng đôi mắt lạnh lễ nhìn cô chằm chằm.

- Xin chào, ta đến rồi!

Hắn lên tiếng phá tan sự im lặng, hơi thở sặc mùi chết chóc.

- Anh là...

- Ta sẽ dùng lưỡi hái tử thần này để cướp đi mạng sống của ngươi!

Lời nói của hắn thốt ra vô cùng tàn nhẫn. Rin nhìn hắn, nửa tin nửa ngờ, cô nhíu này hỏi:

- Tôi sẽ chết sao?

- Phải! Sẽ nhanh thôi.

Giọng nói hắn trầm trầm vang lên như một điềm báo. Đúng lúc này, sấm sét bên ngoài cửa sổ hắt lên một nửa gương mặt hắn. Nụ cười quỷ dị trên môi càng thêm đậm...

Rin bật dậy trong đêm, mồ hôi chảy nhễ nhại, gương mặt trắng bệch thất thần. Cô đưa tay day day hai thái dương đau nhức. Chỉ mới 1 giờ sáng, Rin bật đèn uống viên thuốc hạ sốt rồi quay lại giường co người cố gắng ngủ tiếp.






.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro