ocean

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đây là một bài thơ mình viết dựa trên tranh của bạn Hoàngg Thanh, tuy nội dung không giống với fic này nhưng có vibe tương tự, link post mình sẽ để ở cmt

.

"em sợ không? đại dương kia rộng lắm.
nó mù mịt. sâu thẳm. sẽ nuốt chửng hồn em."
em chỉ cười, sáng bừng giữa đêm đen
ngồi bên tôi. và lắng nghe biển hát.

"anh nhìn xem, nơi biển trời xanh ngát
có bờ cát, có gió, có sao trăng
có giai điệu dịu dàng của mây sóng
có khúc ca vang vọng giữa thinh không.

nó đã từng là nỗi sợ mênh mông
là vết sẹo khó phai trong ký ức
là ánh sáng chênh vênh nơi đáy vực
nhưng chẳng thể. đánh cắp. thế giới. anh."

biển và trời hòa quyện một sắc xanh
vẻ đẹp ấy là vẹn nguyên, duy nhất
em nắm tay tôi và mỉm cười chân thật
"lối thoát của anh, là đối mặt chính mình."

em lại ôm tôi giữa trời biển lặng thinh
"anh còn sợ không? em đây, người yêu dấu."
tôi ôm lấy em như ôm một vật báu
"đại dương sợ lắm, nhưng ở đó có em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro