06. Biết em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gã gần em như gần nắng vàng. Sau một tuần nghỉ dài, quầng thâm trên đôi mắt cũng biến mất. Em chăm gã từ bữa ăn đến giấc ngủ. Sáng sớm gã sẽ rủ em xuống sân bóng sau nhà. Đây là một sân cỏ có kích thước tầm trung. Đủ để Kaiser hoạt động khi gã rảnh.

Hai kẻ nọ như trở về ngày đầu tiên họ gặp nhau. Sân bóng trong mắt em vẫn mãi là phép màu rực rỡ và Kaiser vẫn là vị hoàng đế mãi sáng ngời. Từng bước chân chạy lại đi xa và trái bóng sẽ lăn tròn. Một lần nữa em muốn yêu lấy bóng đá, yêu lấy phép màu của em.

"Nhìn đây Ness, đôi chân của cậu sẽ lại chạy nữa thôi"

Gã nhìn em đầy vẻ trìu mến. Trong gió mai, giọng em cất lên văng vẳng

"Tôi...có thể không?"

"Có thể"

Nhịp tim của Ness đang không ổn định, hơi thở em trở lên khó khăn. Trước kia mấy vòng quanh sân lớn sẽ chẳng nhằm nhò gì với em cả. Nhưng giờ đây thì khác, mới được nửa vòng sân gương mặt đầy nét yêu đã đỏ bừng bừng, ngồi gục xuống nền cỏ xanh mà thở từng cơn ngắt quãng. Kaiser từ đằng xa chạy về, gương mặt gã tỏ rõ vẻ khinh thường cũng vừa lo lắng

"Từ khi nào, một người được mệnh danh là trái tim của Bastard München lại yếu đến mức này"

"Hah...t-tôi không biết..."

"Lên đây"

Kaiser hạ một chân xuống, để lộ lấy tấm lưng to lớn ra trước mặt em, hai tay đưa về phía sau chỉ dình chờ Ness lên sẽ giữ chặt.

"Còn chờ tôi bế lên à?"

Em đơ mình trước hành động của gã. Vị vua kính mến của em sẽ có ngày chấp nhận hạ mình với một hầu cận như em ư. Điều chưa từng xảy ra từ trước đến giờ. Em nhổm người dậy, lên lưng gã.

"Tại sao lại làm như vậy?"

"Sao lại không thể?"

"Vì anh là vua"

"Vậy ai mới có thể khiến vua hạ mình nào?"

"Vua sẽ hạ mình với người vua yêu"

Khéo môi gã chợt mỉm cười. Em nói đúng lắm, cũng không biết em có nhận ra không. Rồi lại một vẻ hối hận, trước đó gã đã nặng lời từ chối em thế nào? Gã không biết đã xỉ vả em bao điều tệ bạc. Rồi những đêm "xử tội" đau đớn ra sao.
Ấy vậy em vẫn bỏ qua cho gã thật nhiều. Sau tất cả cái Kaiser nhận lại luôn là sự tha thứ và nự cười vốn được ví von như thiên sứ của em.

Nếu có thể Kaiser mong em vẫn còn yêu gã, dù một chút thôi cũng đủ rồi. Gã đúng thật ngốc nhưng cái ngốc của gã không dài. Kaiser ít nhất còn nhận ra gã yêu, gã thương lấy người con trai sau lưng mình. Lại muốn che chở, nâng niu cả đời.

Muốn nay mai khi hoàng hôn đến tìm, em sẽ lại vào bếp nấu cho gã đủ món ngon. Nuông chiều gã trong tất cả mọi việc. Tối tối đêm đêm cùng gã trao hơi ấm. Em sẽ lại bay bổng với thứ phép màu, còn gã, gã sẽ luôn bên cạnh, làm hy vọng ánh sáng của em.

Trong màn đêm với chiếc ti vi sáng rực chiếu lại các trận bóng. Ánh mắt em nhìn chăm chăm vào trận đấu kịch liệt. Cả hiệp, đôi ngươi màu rượu vang vẫn chỉ chứa đúng một người. Là vị tiền đạo mang số áo 10 kia. Gã ta như vị vua thống trị cả sân cỏ rộng lớn, một mình chiến đấu với bao kẻ thù.

Chợt cánh tay ai ôm lấy eo nhạy cảm. Em giật mình quay sang. Thân em tự bao giờ đã ngồi gọn trong lòng gã.

"Đừng để ý tôi, để ý cái kẻ số 10 trong màn hình lớn kia kìa"

Giọng gã phụng phịu, đưa ánh mắt ghét bỏ nhìn chính mình trong trận đấu. Không biết sao gã có chút chẳng ưa nổi Kaiser dù gã là Kaiser. Phải không vì nó thu hút hết ánh nhìn của em vốn chỉ dành cho mình gã bây giờ. Một tay bất giác luồn vào trong áo Ness. Đưa đến nơi cơ mật bắt đầu mò mẫm. Kéo lên đẩy xuống nhụy hồng. Ness ah lấy một tiếng, em vùng vằng thoái khỏi Kaiser

"A-anh làm gì vậy cơ chứ?"

"Em giúp tôi với, tại em sắp cương đến đau rồi"

Da mặt gã như dày ba tấc. Cũng tại Ness làm thằng em gã đau đến điên. Tự nhiên gã muốn chửi em vài câu xả giận lắm. Tại sao cứ làm gã nứng mãi từ hôm qua đến giờ rồi lại leo lên giường ngủ sớm. Chết tiệt phải chăng em còn thức.

"Anh tự sử được mà"

"Nhanh lên, dùng miệng em ấy"

Ness đơ người một lúc rồi cũng nhanh chóng làm theo. Sợ để lâu gã đau ngất ra đấy thì em chết. Đây cũng chẳng phải lần đầu tiên. Trước đó em và gã đều đã làm qua loại chuyện này. Đưa tay kéo khóa quần, ngay lập tức vật kia bật nảy ra. Nó vẫn lớn như lần nào. Đưa gần môi xinh, đầu lưỡi la liếm như gãi ngứa cho gã. Sau cùng là đưa vào khoang miệng mà bú mút. Của gã dài gã lại còn ham, cần ấy thôi không đủ. Nắm lấy mái tóc màu rượu vang, từng nhịp từng nhịp ấn sâu trong họng. Làm em thở cũng không nổi. Miệng xinh chỉ thốt được có vài từ rên rỉ.

Em của gã thật biết làm gã sướng điên. Gã muốn hơn thế nữa. Thứ tinh trắng nóng chảy vào trong khoang miệng.

"Cho em hết đấy, đừng bỏ phí nhé"

Cổ họng em đau rát đến khó tả, thứ đặc sệt có phần tanh đục được em nuốt xuống.

"Ngoan lắm giờ thì Ness cho tôi nhé?"

Hai tay gã bắt đầu chiếm lấy cơ thể em. Bầu ngực căng cứng được gã dùng tay bắt đầu mơn trớn. Một bên gã dùng miệng liếm láp rồi cắn mạnh kéo căng đến bật máu. Hơi thở em dần loạn, nhịp tim tăng.

"Huff...huff, ah-anh đau"

Gã mặc kệ lấy lời đau, chỉ mải chú tâm làm điều khiến gã sướng. Da thịt Ness vừa mềm vừa mỏng. Khi ngại ngùng lại đỏ đỏ xinh xinh. Chỉ khéo làm đối phương không nhịn nổi đụ chết chứ đừng nói là dừng lại. Sau khi chơi chán nhụy hồng. Gã đưa tay xuống đũng quần em.

"K-không đau mà. Huff... Hức ahh đừng chỗ đó."

Kim đồng hồ tích tắc từng nhịp. Mảnh vải cuối cùng trên người em cũng rớt xuống. Gã dùng lấy ngón giữa thô lạnh xâm lấn vào nơi cư mật. Từng chút nới rộng, sau đó là hai là ba ngón cùng vào. Khuấy động hang sâu chật hẹp. Nước từ ấy cũng chảy ra ướt cả vũng nệm.

"Em ta ơi? Trông em điếm chưa kìa...ta muốn chiếm lấy lỗ nhỏ xinh này cả đêm nay..ah mai, mai nữa...."

"Ahhh..uhhh Ngài d-dừng.."

Sau khi chỗ ấy thoáng ra vài phần chính là lúc chùy to tiến thủ. Đầu tiên là nhẹ nhàng sau đó là mạnh bạo mà đâm. Không cần biết đối phương cảm thấy ra sao. Trước hết gã chỉ biết cắm đầu cắm cổ vào việc tình dục trước mắt, trông gã điên như nốc cả tấn thuốc phiện. Từng nhịp từng nhịp thông sát. Dập thật lâu đến khi thứ dịch trắng lại cao trào phun ra lần nữa gã mới để ý đến người con trai nọ.

Ness bây giờ khóc nấc chẳng lên hơi. Từng tiếng thút thít vang văng vẳng. Nước mắt nước mũi tèm nhem. Mắt em ửng hồng trông tội. Gã nhìn đến thương, rồi tự nhủ may sao dừng sớm, nếu không có khi giờ này em đi rồi. Đưa thân trần trụi ôm vào lòng an ủi. Vuốt ve lấy tấm lưng toát đầy hơi nóng.

"Cảm ơn em"

"Hư hức hahhh...t-tôi có hhu làm tốt k huff không? Hức hức sẽ không đánh tôi chứ??"

Cơn ác mộng như ùa về. Những ngày tháng chìm trong bạo lực và tình dục nặng nề khiến tâm lý em ảnh hưởng một phần đáng kể. Em sợ gã lại sẽ như lần trước. Từng tớ thịt em chìm trong trăm vết thương từ lớn nhỏ. Thứ dâm dục bao vây tâm trí Ness khiến nó tê dại. Và rồi là vũ lực sẽ đến với em. Lâu dần em đối với nó có chút rào cản. Chỉ là vì gã lên em chịu đựng, thật lâu. Kaiser ấy, gã hình như cũng ngỡ ra chuyện gì. Gã cười khổ, cơn hứng tình cũng dẹp sang một bên. Sao gã lại sơ xuất thế này. Còn không biết trước đó đã làm thân em tổn thương bao lần. Dòng cảm xúc ùa về, gã hận, hận chính bản thân mình

"Xin lỗi. Xin lỗi em"

"Xin lỗi..."

Xin lỗi.

6:19/_31-3-2024
•Odniliub Eternity

* Xin lỗi thật nhiều nếu tình tiết của câu chuyện diễn ra có chút vội vã. Khiến các cậu không load kịp hay chưa kịp load. Vì mình dự định kết thúc fic trong tầm 9-10 chương không để dài. Thành thật xin lỗi và cảm ơn các cậu đã đón nhận và đọc nó.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro