Chương 20 (thông báo): Chấn động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một chiều cuối đông, tuyết rơi đầy trời phủ dày mấy nhánh cây trơ trọi không còn lá, từng nhánh xuyên quẹo đâm sang tứ phía, hoà vào nền trắng cảnh vật xung quanh, dâng trong lòng người nỗi cô độc và chập chừng khó hiểu.

Hôm nay Khánh Tú có hẹn bọn Mai chiêu nghi ở Noãn các, nhưng các nàng đều phải đi cùng Tuệ Hoàng quý phi tới Bảo Tâm điện, thành ra chàng đành rảnh rỗi ngồi trong tư phòng, vừa ngắm trời qua cửa sổ, vừa đọc sách, uống trà. Bên ngoài bỗng có tiếng xôn xao, cửa phòng Khánh Tú bị đẩy ra gấp gáp, Lâm Tâm chạy vào, mặt mũi đỏ ửng không biết vì lạnh hay...đang khóc.

-"Gia gia...không...không hay...rồi.."

Tiếng nấc vỡ ra, Lâm Tâm nước mắt giàn giụa làm Khánh Tú không khỏi thảng thốt. Chàng vội đứng dậy, bắt lấy vai Lâm Tâm khuyên nàng bình tĩnh, nàng ta lại lắc đầu lia lịa.

-"Gia gia...Chung Dương cung...vừa báo tin..."

-"Vừa báo...Gia quý tần mất rồi!"

Vừa tròn câu, Lâm Tâm thật sự khóc lớn thành tiếng. Nếu không phải chính Lương tổng quản của Chung Dương cung đến đây, làm sao nàng có thể tin được! Đang yên đang lành... Gia quý tần...

Tâm Lâm Ba Nhã Cát Thạch Liên...nàng ta sao có thể...

-"Khi nào?"

-"Dạ?... Tìm thấy...sáng nay..."

Độ Khánh Tú quay lưng đi, chàng bước từng bước về phía giường. Nặng nhọc.

Đi ngang qua bức trung đường, Khánh Tú vấp phải, không chống đỡ nổi mà ngã huỵch xuống. Lâm Tâm hoảng sợ, vừa khóc vừa chạy đến đỡ chàng nhưng Khánh Tú đưa tay ngăn lại.

-"Bản cung đã không cung đấu. Bản cung đã không...giành giật cái gì...với các người. Tại sao...tại sao lại hại người của bản cung?"

Tay nắm thành quyền, đôi mắt u tịch chứa đầy tơ máu, Độ Khánh Tú giận đến run người. Giận bọn thủ ác, cũng giận mình quá vô tâm. Thạch Liên...gương mặt non nớt, đơn thuần của nàng ta cứ hiển hiện trong đầu chàng, không khác gì những móng vuốt sắt nhọn cắm thẳng vào tim. Khánh Tú mím môi, không cho bản thân quỵ lụy nức nở.

Nam hậu đờ đẫn thay xiêm y, định cùng Lâm Tâm và Biện Bạch Hiền đến Chung Dương cung, nhưng chưa ra khỏi cửa đã gặp Khâm tổng quản tới truyền tin: Triệu kiến Nam hậu lập tức đến Chung Dương cung. Tự đi, và được gọi đi hoàn toàn khác nhau. Khánh Tú cũng đã chuẩn bị tinh thần đón nhận cái bẫy to giăng sẵn ở phía trước.

-"Sáng nay không thấy Gia quý tần ở Bảo Tâm điện, Hoàng quý phi nương nương liền cho người đi gọi, đến Chung Dương cũng không thấy người. Cung nhân lập tức toả ra đi tìm. Đến Noãn các thì...phát hiện thi thể của Gia quý tần sau hòn giả sơn...đã tắt thở hơn một canh giờ rồi."

-"Chuyện lần này Hoàng thượng không vội đến mà giao cho gia gia xử lý. Nhưng tình hình ở đó hiện tại rất bất tiện a! Gia gia nhất định phải cẩn thận."

-"...Gia quý tần không phải tự nhiên mà chết...có dấu hiệu...bị làm nhục bức tử!"

Độ Khánh Tú ngồi trong kiệu, mắt nhắm chặt lại, nghe Khâm tổng quản bên ngoài nói ra tình hình, thần sắc có vẻ không có gì bất ổn. Nhưng thật ra, chàng nhắm mắt lại, chính là để ngăn những giọt lệ nóng hổi đang sôi sục, dày vò tâm can rơi xuống.

"Gia gia thông tuệ hơn người, xin người hãy nói một lời công đạo giúp thần thiếp. Thần thiếp nguyện cả đời làm tôi tớ cho gia gia."

"Gia gia, người đã là Nam hậu Kim Hạ, sao cớ gì vẫn tìm hiểu hậu cung Phác Chân?"

"Người giúp thần thiếp nhiều như vậy, chắc chắn thần thiếp sẽ suốt đời ở bên cạnh làm bạn với gia gia. À, lần sau gia gia có vào lãnh cung nữa, thiếp sẽ vào cùng~"

"Mọi người có để ý, dạo gần đây gia gia hay cười hơn trước kia không?"

...

Thạch Liên, trời tuyết rơi nhiều, ngươi ở đó suốt một canh giờ, lạnh lắm đúng không? Ngươi lúc nào cũng than bản cung nói chuyện sao mà khó hiểu quá...mỗi lần bản cung và Ninh Vân bàn luận, ngươi chỉ có thể giương đôi mắt sáng rỡ lên mà chớp chớp, vừa ăn bánh, vừa phụng phịu, thế mà chưa bao giờ thắc mắc đòi bản cung giải thích bất cứ điều gì. Ngươi thật ngoan! Tính tình ngươi đơn giản, nói năng không trông trước nhìn sau...nhưng bản cung chưa bao giờ thấy ngươi phiền hà. Bản cung không để ngươi biết chuyện gì, vì muốn giữ cho ngươi không bị vấy bẩn, luôn cứ hồn nhiên như thế... Nhưng hiện tại lại không được nữa rồi...

Còn bọn người đã khiến ngươi chết thê thảm, bản cung sẽ bắt chúng trả giá, đến quan tài cũng đóng không kịp!

Tây Lâm Ba Nhã Cát Thạch Liên..xin lỗi ngươi!

-Chưa hết chương 20-

-------------------

Thông báo từ tác giả: Xin chào mọi người! Một lần nữa mình phải gửi lời cảm ơn sâu sắc đến tất cả các bạn đã theo dõi Cố mộng trong suốt thời gian qua! Như một thói quen, cứ mỗi chủ nhật, thứ hai, mình lại đợi chương được đăng lên, đọc bình luận của các bạn, rồi tự cười, tự thẩm một mình :))))))... Dù lượng tương tác không phải là nhiều nhưng bấy nhiêu sự ủng hộ đó thôi cũng đủ làm động lực để mình phấn đấu viết nhiều, viết hay hơn nữa. Vậy nên, khi đưa ra quyết định này, mình thật sự không đành lòng...

"[Cố mộng] Nam hậu là gián điệp" sẽ tạm thời không ra chương mới nữa.

Một phẩn vì thời gian tới mình có một số việc phải làm, không thể sắp xếp thời gian toàn tâm cho truyện, một phần mình nhận ra tay viết vẫn còn non yếu, chưa đủ tầm để tạo ra sức hút cho Cố mộng. Đây là fanfic liên quan đến các oppa, mình không thể làm nó qua quýt được. Do đó, có lẽ mình sẽ cố gắng trau dồi nhiều hơn, nỗ lực hoàn thiện phần sau của Cố mộng thật chỉnh chu và đặc sắc để không phụ lòng mọi người.

Mọi người sẽ nhớ Chanh chứ ha?? :3 Chúng ta vẫn còn gặp nhau ở một số oneshot, chuyên mục groupchat của HCAE, vậy nên mọi người đừng quên mình và hãy luôn ủng hộ HCAE nha!!!

Lời cuối cùng, Chanh muốn tiết lộ với các bạn một bí mật :))). Mình vô cùng vô cùng biết ơn những bạn đọc đã đồng hành với mình từ những ngày đầu tiên, tình cảm đó to lớn không kể xiết, do vậy mà mình đã đưa tên của các bạn vào một số nhân vật trong truyện (mình dựa trên nick fb mà các bạn hay cmt). Hehe, kể ra là:

Uông Tú Vi-----> bạn Tú Vy

Tây Lâm Ba Nhã Cát Thạch Liên: Thạch là đá, Liên là sen... ----> bạn Sen Đá ^^

Tiết Minh Ngọc Ánh----> Gull Gull hay share :)))))

Dận vương phi Hải Tường Vi-----> Jira, cảm ơn m tuần nào cũng giúp t đăng chap :*

Ngoài ra, còn một số nhân vật chưa xuất hiện như: Hạ Thiên, Bảo Ngọc...

Cảm ơn các bạn rất nhiều <3

Cố mộng tuy drop nhưng không phải biệt tăm biệt tích, càng không phải drop vĩnh viễn. Chương mới vẫn có thể được đăng, chỉ khác là không đều đặn như trước kia thôi. Mong mọi người thông cảm!

Hẹn gặp lại các bạn trong thời gian sớm nhất!

-HaInYoo (Chanh)-

P/s: Wattpad vủa page hiện tại đã hoạt động tích cực trở lại, thỉnh thoảng mọi người lên trò chuyện với Chanh nha~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro