Chap 4 : XXOO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh mỉm cười , người khiến anh cảm thấy hứng thú , đến nay chưa từng có người nào có thể trốn thoát .

Nhấn phím gọi cho thư ký, xưa nay mỗi một lệnh của Vương Tuấn Khải cũng đủ để làm chấn động cả giới kinh doanh từ trên xuống dưới ,nói một câu làm cho người ta mở rộng tầm mắt : Vương Nguyên, tôi muốn có toàn bộ thông tin về cậu ấy .

Boom nổ , đầu dây bên kia thư ký đã chuẩn bị tốt tư thế ra chiến trường, sau khi nghe Vương Tuấn Khải nói xong thì điện thoại cũng bị đánh rơi trên mặt đất..........

Cái kia , ai nói tôi biết có thật là mệnh lệnh của tổng tài không vậy?

Không phải xác nhập một công ty ? Cũng không phải đạp đổ một tập đoàn nào?

Ngày nào đó , thư ký của tổng tài công ty quốc tế đã đem cái tên Vương Nguyên khắc cốt ghi tâm .....

Thời tiết tháng tám còn có chút oi bức , bên trong khuôn viên, hoa quế lúc này đã nở rộ ,hương thơm kim quế nhẹ nhàng phảng phất khắp vườn ,cả con đường bây giờ đâu đâu cũng là nơi dừng chân của hoa quế , đi bộ trong ấy đã được thưởng thức cảnh đẹp lại vừa được hưởng thụ hương thơm mê người .

" Vương Nguyên ...."

" Vương Nguyên , cậu đừng tức giận nữa mà , tớ về sau không dám như vậy nữa........"

" Vương Nguyên ....."

Trên con đường , một cậu trai tóc nấm trông rất đáng yêu ,mặt nổi giận đùng đùng vừa đi vừa giơ chân đá những viên đá trên đường tiêu sái đi phía trước .

Phía sau là một cậu trai xinh đẹp thoạt nhìn so với người phía trước trông có vẻ trưởng thành hơn , đang trưng ra bộ mặt lấy lòng cùng đáng thương .

Vương Nguyên hồi tưởng đến chính mình ngày hôm qua bị cái tên đàn ông hèn hạ kia hôn liền nghiến răng hận không thể bóp cổ chết tên kia, hai tay cánh tay mảnh khảnh chống nạnh mắt trừng to bắn thẳng về phía Chí Hoành: " Cậu còn gạt tớ nói là chỉ cần đi nói một câu xin lỗi là tốt rồi ! Ai ngờ __________________"

Vương Nguyên đang nói tới đây lập tức đình chỉ , bởi vì chính là nhìn thấy Chí Hoành hai mắt lóe sáng nhìn cậu , chờ mong từ trong miệng cậu phun ra sự việc đi xem mắt ngày hôm qua tột cùng đã xảy ra sự tình gì mà đột nhiên kêu cậu đến trường học liền bộc phát cơn thịnh nộ như vậy a !

Phải biết rằng , Vương Nguyên tuyệt đối là loại người rất coi trọng nghĩa khí , chưa một lần tức giận như thế này .

Chính là như vậy nên Chí Hoành mới tò mò đến cực điểm , Vương Nguyên đó hôm nay bị làm sao vậy ??

Vương Nguyên im bặt , cậu thế nào cũng không được ngu xuẩn lỡ miệng nói cho Chí Hoành là cậu bị cái lão già kia hôn nha!

Nếu nói cho Chí Hoành biết thì cậu dám bảo đảm không một giờ sau mọi người đều biết hết sự tình !

Vuốt lại tóc trên đầu , Vương Nguyên hé ra khôn mặt nhỏ nhắn đang nhăn như đít khỉ nhìn qua so với khổ qua còn muốn nhiều hơn, cậu tức giận ngồi một bên , Chí Hoành nhìn thấy cậu liền nhích lại gần lấy lòng : "Vương Nguyên , nói tớ nghe đi mà , không phải là đi từ chối thôi mà cậu làm thế nào mà phát hỏa lớn như vậy ? Chẳng lẽ ........." Chí Hoành bất động thanh sắc hét chói tai " Vương Nguyên , có phải cậu bị cái nam nhân kia XXOO?!

Thanh âm lớn như vậy , câu chữ lại mẫn cảm như vậy , vì thế người chung quanh bất kể ai nghe được đều quay đầu lại hướng bọn họ nhìn một chút.

Sau đó ,một cậu nhóc tóc nấm che mặt một mạch chạy điên cuồng thoát ra khỏi nơi đó.

Xấu hổ chết đi được ! Xấu hổ quá !!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro