💙Chương 62💚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại ra trễ rồi aaaa
Xin lỗi các tềnh iu❤

VÀO TRUYỆN THÔI NÀO

- Hú hồn...tưởng đi muộn rồi chứ..~cậu thở hắt ra rồi bước vào trường~ 

- ..... 

***Trong lớp***

Sau màn chào hỏi lớp xong xuôi..cậu đảo mắt tìm chỗ ngồi.. 

- Này học sinh mới...~một bạn học nữ ngồi cạnh đó lên tiếng~

- Hả... 

- Nhìn mày quen quen đấy...vào đây đã nộp tiền cho tao chưa? 

- Tiền gì? Sao tôi phải nộp? 

- Hay nhỉ...bọn kia chưa nói với mày à? Muốn yên ổn học hành được trong lớp này thì phải nộp tiền cho tao. 

- Không thích. 

- Ơ thằng ranh này..mày.. 

Nói rồi, ả định đưa nắm đấm vào mặt cậu...thì bỗng nhiên..một bàn tay nắm lấy cổ tay ả ta...Là lớp trưởng.. 

Woa...lớp trưởng hay là nữ thần vậy trời...đẹp nghiêng thùng đổ chậu.. 

- Ơ...Tuyết Mai...

- Lại bắt nạt ma mới nữa à. Đến bao giờ mới thôi cái trò này đây? 

Nhỏ đó cáu giận đứng phắt dậy :

- Đây không phải là chuyện của mày..Tao phải nói đến 1000 lần nữa mày mới chịu nghe à, làm ơn đừng phá chuyện của tao. 

- Vậy thì chắc tao cũng phải nói 2000 lần nữa mày mới hiểu, đừng có bắt nạt ma mới nữa... 

- Mày... 

Nhỏ đó bực tức chạy ra ngoài. 

- Này...có sao không? ~bạn lớp trưởng hỏi cậu~

- Không sao? Ổn..Mà cảm ơn nhá. 

- Ừ...mình Tuyết Mai 

- Mình là Nguyên....

Thế là cậu đã kết được người bạn đầu tiên.. 

- Ê Nguyên, lát nữa chờ tao về với nha. À mà nghe nói bên lớp kia có học sinh mới đấy..thấy bảo là đẹp zai lắm...Chút qua hóng với tao không? ~Tuyết Mai hỏi cậu~

- Thôi..không đi đâu..hóng lắm người ta cũng không có để ý tới mình đâu. 

- Sao lại không? Tao đẹp..mày soái..ngời ngời thế này..nó chả không đổ ào ào ý chứ. 

- Ừ...cũng được..~cậu cười~

- ..... 

***Giờ giải lao***

Cậu cất vội sách vở vào ngăn bàn rồi chạy theo Tuyết Mai

- Mau lên..hết chỗ hóng bây giờ...~Tuyết Mai hét lớn~

Rất nhanh..cậu và Tuyết Mai đã chen chân vào được một góc nào đấy.. 

Woa công nhận là tên học sinh đó đẹp trai thật...ngay cả nhìn đằng sau hắn..cũng cảm thấy một sức hút thật lớn.. 

Tuy nhiên..cậu cảm thấy..tấm lưng đó rất quen quen.. 

Bỗng nhiên..tên học sinh đó quay lại.. 

Cậu sửng sốt... 

\'\' Có những lúc nỗi buồn gặm nhấm con tim hằng đêm, gặm đến nỗi dù mệt nhoài vẫn cố gượng gạo vớt vát cho bằng được từng khoảnh khắc đã trôi đi, đang trôi đi, sắp trôi đi… Chỉ là em muốn đứng nhìn Anh từ xa..chỉ là em muốn ngắm cái bờ vai của Anh nhưng...rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến...em không nghĩ được chúng ta lại gặp nhau sớm thế này...\'\' 

Lúc này cậu muốn chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy Anh... Khóe mắt cậu khẽ cay cay.. 

'' Này đó..hình như là ca sĩ Tuấn Khải đúng không? Wow đẹp thật đấy..mình không ngờ là Anh ấy lại là học sinh mới của lớp mình '' ~từng tiếng bàn tán xung quanh khiến cậu càng thêm tin vào tấm lưng đó là của...~

***Tan học***

Cậu bần thần.. đến nỗi khi Tuyết Mai đập mạnh vào vai, cậu mới chợt tỉnh 

- Này...không sao chứ? 

- Không sao. 

- Có phải...mày nhớ đến cái Anh chàng chuyển trường đẹp trai đó không? 

- Đ...đâu... 

- Thôi...tao biết mà..Anh ta đẹp trai như thế mày thích cũng đúng..đến tao còn thích nữa là.. 

- Mày thích Anh ta..?? ~cậu ngạc nhiên~

- Đương nhiên...Anh ta đẹp trai mà...lại còn có địa vị trong xã hội. Nghe mấy đứa chung lớp nói Anh ta thân thiện lắm..người con trai tuyệt vời như thế ai nghe đến cũng thèm chứ chẳng riêng tao. 

- ...... 

Hóa ra là thế...Anh hoàn hảo đến vậy sao... 

Người hoàn hảo như thế...chắc giờ này..đã quên một cậu nhóc nhà quê kệch cỡm này... (-_-)

Tim cậu..bỗng nhói đau.. 

***Tại nhà cậu***

Cậu đang ngồi úp mặt vào tường để tự kiểm điểm bản thân và suy nghĩ.. 

Bỗng nhiên...có tiếng điện thoại vang lên... 

Là Thiên Ân... 

- Alô.. 

- Tiểu Nguyên...hôm nay đi học thế nào? 

- Đừng gọi em là Tiểu, em lớn rồi?... 

- Sao thế? Có chuyện gì à? 

- .....Hôm nay...~cậu ngập ngừng...~...Em đã thấy Anh ấy.. 

- .......~anhh im lặng~...Vậy là đã gặp rồi sao? Sớm thật đấy. 

- Chỉ là thấy thôi...em chưa đủ can đảm để gặp Anh ấy. 

- .... 

- Anh ấy xuốt hiện ở trường em như một chàng hoàng tử hoàn hảo..với bao nhiêu cô gái vây quanh..Thiên Ân..liệu Anh ấy có muốn gặp lại em không? 

- Nguyên Nguyên..lạc quan lên nào.. Biết đâu Vương Tuấn Khải đến trường để tìm em thì sao? 

- ......... 

- Đến tìm và thử nói chuyện với Anh ta xem sao? 

- Có nên không? 

- Tin anhh đi..em sẽ hối hận nếu không đến gặp cậu ta sớm đấy. 

- ...... 

***Sáng hôm sau***

Cậu cứ suy nghĩ rồi lại suy nghĩ rồi đắn đo.. 

- Nguyên...Nguyên ơi..~tiếng Tuyết Mai gọi cậu~

- Chờ tí. 

- Lâu quá đấy ông tướng. 

- Hì.. 

- Này...~Tuyết Mai đưa cho cậu một hộp bánh~

- Gì đấy? 

- Sáng nay mẹ tao mới làm bánh...cho mày đấy. 

- Thật à..Cảm ơn nha..~cậu cười~...Ơ mà mày định cho ai nữa à? 

Tuyết Mai đỏ mặt, ấp úng :

- ....Thôi đi học đi..nhiều chuyện quá. 

- Tao biết rồi nhá..Thích ai đúng không? 

- ..Đâu.. ? ~Tuyết Mai đỏ mặt~

- Chàng đó là ai? Khai mau.... 

- ..... 

- Mau lên..nếu nhà ngươi không khai ta sẽ cho nhà ngươi biết tay.. 

Nói rồi..cậu nhanh tay cù lấy cù để vào sườn của cô bạn...

- Rồi rồi khai khai...~Tuyết Mai cười sặc sụa~

- ...... 

- Thì là cái chàng mới chuyển vào trường đó...

Cậu sững sờ...

- Tiểu Hạnh -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karroy