💙Chương 63💚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là những suy nghĩ của cậu hoàn toàn đúng. Tuyết Mai quả nhiên đã thích Anh... 

- Này Nguyên, mày vào lớp trước đi. 

- Sao thế? 

- Tao ra đây chút. 

Nói rồi, cô cầm hộp bánh chạy vù sang lớp bên cạnh. 

Cậu ngồi xuống bàn.. chờ đợi....

Nhưng có lẽ , sự tò mò đã khống chế cậu...không cho phép cậu ngồi đây và chờ đợi.

Từng bước từng bước cậu mon men theo bước chân của Tuyết Mai

***Khu sân sau của trường***

Là Anh...Anh đang đi xung quanh khu sân sau.. 

Hình như là đang muốn tìm một thứ gì đó. 

Cậu núp sau bụi cây..nhìn ngắm Anh từ đằng xa. 

Vẫn là cái dáng vẻ đó..vẫn là cái bước đi đó..Nhưng sao...trông Anh lại u buồn..và phiền não thế kia.. 

- Này bạn ơi ~Tuyết Mai từ từ bước đến phía Anh~

Anh nhìn về phía phát ra tiếng gọi mặt vẫn không chút cảm xúc. 

- Cái này...~từ từ cô đưa hộp bánh ra trước mặt~... Tặng cậu....

Anh đưa tay đón nhận lấy món quà. 

- Mình là Tuyết Mai

- Tuấn Khải

- Làm quen chứ? 

-......

***Một lát sau***

Tuyết Mai bước về lớp, cười vui vẻ.. 

Vừa lúc đó, cậu cũng vừa chạy về. 

- Nguyên... 

- Sao hả? 

- Thành công rồi.. 

Cậu cố giả vờ không biết chuyện..hỏi : 

- Thành công gì cơ? 

- Tao đã làm quen và xin được số của chàng rồi. 

- Vậy à..chúc mừng nhá. 

- À còn chuyện này nữa. 

- Gì nữa bà? 

- Chiều nay..cho tao xin lỗi nha..Tao bận rồi, không về chung với mày được. 

Về một mình nhá. 

- Ừ. 

Cậu lẳng lặng bước về chỗ. 

***Tan học***

Buồn thật..quả nhiên là Tuyết Mai đã bỏ mặc cậu

Cậu đành về một mình vậy.. 

Bỗng nhiên...ở con đường đằng kia...đó là Tuyết Mai mà..Nó đang đi cùng với ai thì phải.... 

Là Anh...đúng là cái dáng người đó.. 

Nhưng sao lại đi chung với cậu ấy?

Cậu âm thầm theo sau.. 

- Này..Tuấn Khải..cậu muốn đi đâu trước..?

- Đâu cũng được..~Anh trả lời~

- Thế công viên trò chơi trước nhé.. 

***công viên trò chơi***

- Wow, hôm nay đông người thật đấy..chắc phải chen lấn mới qua được. 

- ...... 

Tuyết Mai lanh chanh chạy ra quầy vé..nhanh chóng vơ vét hết số vé còn lại..may sao còn thừa 3 tấm vé.. 

Cô chỉ mua 2 tấm..rồi đưa một tấm về phía Anh 

- Nè..đi thôi. 

Anh cầm lấy tấm vé..và rồi bị bàn tay của Tuyết Mai dắt đi vào tàu lượn siêu tốc.. 

Đúng là hôm nay đông quá..nhất là khu tàu lượn..mọi người hầu như không ai thèm xếp hàng mà đi chen lấn nhau

Tuyết Mai nhanh chân chạy lên trước để dọn đường cho Anh mặc dù những người đó đang cố chen chúc..đè Tuyết Mai xẹp lép

- Mau lên..chúng ta phải lên được trước.. 

Anh nhìn Tuyết Mai một lúc rồi cười.. 

Chạy lên phía trước..Anh nắm lấy tay cô ấy, kéo lên trên.. 

Cậu nhìn từ xa.. 

Có cái gì đó nhói đau trong lồng ngực cậu.. 

Cậu đau vì người bạn thân đó lại yêu chính chàng trai mà cậu đã từng yêu. 

Nhanh chân..cậu cũng cầm tấm vé cuối cùng chạy lên 

Những người con trai to lớn cứ thế xô và đẩy khiến cậu phải cố gắng lắm mới qua được chỗ đó. 

'' Bịch '' cậu ngã nhào ra giữa nền đất.. 

Cố gượng dậy nhưng có lẽ cậu bị trật chân rồi...... 

Ngước mặt lên tìm ai đó giúp đỡ..nhưng chẳng có ai cả..mà trước mắt cậu lúc này là Anh và Tuyết Mai...bọn họ đang nắm tay nhau..chạy.. 

Tim cậu lúc này đau lắm.. 

Khóc..rồi..những giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên má cậu... 

Cậu khóc như một đứa trẻ nhớ mẹ.. 

Từ đằng xa..Thiên Ân chạy tới ôm lấy cậu.. 

Bế cậu lên.. 

Bỗng nhiên..Anh nhìn thấy anhh... 

Và càng khiến Anh bất ngờ hơn..đó là Nguyên..cậu đang khóc... 

Cố gắng chạy theo..nhưng có lẽ đã không kịp nữa. 

Chiếc xe đã chuyển bánh..

- Tiểu Hạnh -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karroy