Cãi Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sau ngày đó, Triệu Dĩnh liền gọi điện thoại tới hẹn Vương Nguyên cùng nhau ăn cơm, Vương Nguyên tùy tiện tìm một lý do để từ chối. Nhưng Triệu Dĩnh cũng không chịu thua, thậm chí còn bắt đầu đối với Vương Nguyên dây dưa không ngừng, mỗi ngày không phải gọi điện thoại hẹn gặp thì chính là đến cửa công ty chặn người, Vương Nguyên bây giờ vừa nhìn thấy cô ta liền muốn trốn đi, nhưng bởi vì Vương Thành cùng Triệu đổng quan hệ không tệ, hai công ty cũng thường xuyên lui tới làm ăn.

Cho nên khi gặp Triệu Dĩnh, Vương Nguyên cũng không thể trốn đi, ngược lại còn phải vui vẻ mà chào đón. Mà Vương Tuấn Khải chỉ cần thấy Vương Nguyên nói chuyện cùng Triệu Dĩnh thì sắc mặt lại hóa đen, vốn định nói cho cô ta là Vương Nguyên đã có bạn gái nhưng lại sợ chuyện này tới tai Vương Thành nên đành phải cho qua.

Nhưng mà ngày nào Triệu Dĩnh cũng đến công ty đến tìm Vương Nguyên, cho nên khi nhân viên nhìn thấy thì bị bàn tán khắp nơi, chuyện này nhanh chóng đến tai Vương Thành, cho nên chuyện Vương Nguyên được theo đuổi đã lan tràn khắp công ty. Vương Thành đương nhiên rất vui, còn chủ động giúp Vương Nguyên hẹn Triệu Dĩnh đến nhà ăn cơm.

Triệu Dĩnh đang rầu rỉ làm thế nào cũng khộng hẹn được Vương Nguyên thì lập tức Vương Thành mời đến nhà ăn cơm. Cho nên không chút do dự liền gật đầu. Trước khi đến Triệu Dĩnh còn cố ý ăn mặc thật đẹp rồi đi mua một ít quà cho Vương Thành và Lăng Uyển Như.

Triệu Dĩnh miệng lưỡi ngọt, vừa vào cửa liền gọi chú gọi dì không ngừng, khiến Vương Thành cùng Lăng Uyển Như cứ vui vẻ tươi cười cả buổi. Triệu Dĩnh cũng khách khí mà hỏi thăm Vương Tuấn Khải, tuy anh đối với Triệu Dĩnh là chán ghét hết sức, nhưng khi có mặt cha mẹ ở đây cho nên cũng không thể biểu hiện thái quá, không thể làm gì khác hơn là thái độ không nóng không lạnh qua loa trả lời.

Sau khi hỏi thăm hết một lượt, Triệu Dĩnh lúc này lại giả bộ e thẹn dí sát vào người Vương Nguyên , Vương Nguyên hận không thể một phát xô cô ta ngã xuống nền, chỉ có thể bất đắc dĩ mà ngồi chung với cô ta. Đã vậy lại bị ánh mắt như sắp phun ra lửa của Vương Tuấn Khải trừng trừng suốt cả buổi.

Đang ăn cơm, Triệu Dĩnh đột nhiên ngồi giữa Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải, khiến cho một vài động tác nhỏ dưới gầm bàn của anh cũng không thể thực hiện được.

"Tiểu Dĩnh, đừng ngại. Cứ coi ở đây như nhà con, thích ăn cái gì thì ăn cái ấy." Trên bàn ăn, Vương Thành chủ động nói chuyện với Triệu Dĩnh.

"Cảm ơn chú Vương, dì Lăng nấu thực sự rất ngon, có khi còn hơn cả mẹ con. thức ăn thật là ăn quá ngon, so với mẹ ta đích tài nấu nướng có thể mạnh hơn nhiều." Triệu Dĩnh hướng Vương Thành nói lời cảm ơn, sẵn tiện nói ngọt vài câu với Lăng Uyển Như để lấy lòng.

"Ngon thì ăn nhiều một chút. Sau này thích thì con cứ đến nhà chơi, dì sẽ nấu tức ăn ngon cho con." Lăng Uyển Như rất vui vẻ mà mời Triệu Dĩnh.

"Cảm ơn dì Lăng, con sau này nhất định ẽ thường xuyên đến chơi với Vương Nguyên."

Triệu Dĩnh có ý ám chỉ Vương Nguyên, dùng đũa gắp một vài miếng thịt đặt vào chén của Vương Nguyên.

"Vương Nguyên, sao con cứ cúi đầu mãi vậy, người ta cũng đã gắp thức ăn cho con rồi, còn không mau giúp Tiểu Dĩnh gắp thức ăn." Lăng Uyển Như lập tức mở miệng nhắc nhở.

"Cho cô."

Vương Nguyên ngẩng đầu lên qua loa gắp vài miếng cho có lệ rồi ném vào chén của Triệu Dĩnh.

"Tiểu Nguyên." Vương Thành nhíu mày, thái độ cực kì tức giận mà nhìn Vương Nguyên.

"Chú Vương, không sao." Triệu Dĩnh lắc đầu vài cái, trên mặt còn cố ý lộ ra nét buồn.

"Tiểu Nguyên, con nhìn Tiểu Dĩnh thông minh lại hiểu chuyện như vậy, tại sao lại không biết quý trọng hả?." Nhìn thấy nét mặt của Triệu Dĩnh , Vương Thành càng tức giận mà la mắng Vương Nguyên.

"Ba, ba đã nói là không ép con."

Vương Nguyên bị Triệu Dĩnh làm phiền đã đủ mệt, bây giờ lại thêm Vương Thành lên tiếng dạy dỗ, cậu thực sự nhịn không được mà đập đôi đũa xuống bàn, lớn giọng hét.

"Vương Nguyên!" Vương Thành tức giận áp chế bàn tay đang muốn đánh Vương Nguyên .

"Ba, cho dù người có tốt như thế nào thì cũng phải hỏi xem Tiểu Nguyên có thích không đã......" Vương Tuấn Khải mở miệng định khuyên nhủ Vương Thành.

"Ngươi cái đồ..... , ở đây không đến lượt ngươi xen vào!"

Lửa giận phút chốc chuyển hết lên người Vương Tuấn Khải, cũng may ở đây còn có người ngoài, nếu không thì chuyện Vương Tuấn Khải là gay nhất định cũng bị nói ra.

"Ba!" Nghe Vương Thành mắng Vương Tuấn Khải như vậy, Vương Nguyên cũng không nhịn được mà hét lên.

Mặt đối mặt, hai cha con cứ trừng nhau như vậy, không khí bỗng chốc trở nên cứng ngắc.

"Chú Vương, con xin lỗi, tất cả là do con......" Triệu Dĩnh một bên khóc lóc một bên mở miệng nói lời xin lỗi.

"Tiểu Dĩnh, chuyện không liên quan đến con...." Vương Thành sắc mặt dịu xuống mà an ủi Triệu Dĩnh.

Vương Tuấn Khải nháy mắt vài cái với Vương Nguyên, ý bảo cậu mau xin lỗi, nếu không Vương Thành sẽ càng đứng về phía Triệu Dĩnh.

"Ba, con xin lỗi, là con quá nóng vội. . ." Vương Nguyên cúi đầu xuống mở miệng xin lỗi với Vương Thành.

" Được rồi, tất cả ăn cơm đi." Dù sao cũng có người ngoài ở đây, nếu cứ tiếp tục như thế này thì cũng không được tốt. Vương Thành phất tay bảo tất cả ngồi xuống tiếp tục ăn cơm.



- 99 thi tốt nha -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro