#1 >\\\<

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dọc theo dãy hành lang vắng người của biệt thự Vương gia, căn phòng cuối cùng vang lên những tiếng rên rỉ nhỏ đứt quãng.........

Căn phòng được bao bọc một màu đen kịt, xen lẫn với chút ánh vàng của nến, ở giữa phòng Vương Tuấn Khải không nói tiếng gì lặng lẽ nhìn nam nhân đang khép hờ mắt trên bàn sắt, tay chân y đều bị giữ chặt lại từ bốn cái thanh sắt lạnh lẽo, cả cơ thể không một mảnh vải bị trói cũng không có biểu hiện muốn thoát ra hay giãy dụa, đơn giản mà nói cho dù nam nhân đang đứng có làm gì y cũng không can hệ, cho dù nó đang được áp dụng lên cơ thể y

Vương Tuấn Khải nhìn vào nơi tư mật đang chứa một trứng rung, Vương Nguyên chỉ cần động nhẹ một cái trứng rung bên trong liền ra sức càng quấy tiến sâu vào cơ thể y

Vương Nguyên cắn răng chịu dựng khoái cảm xen lẫn uất ức muốn khóc của bản thân đón nhận dị vật bên dưới, cổ họng ngâm nga rên rỉ không rõ ràng, hé mắt nhìn Vương Tuấn Khải

Nam nhân đang đứng cũng đang nhìn y với đôi mắt phức tạp khó hiểu, hả miệng nhả ra một vòng khói trắng

"Mau nói, tên kia và cậu đã làm cái gì?" – Vương Tuấn Khải lạnh lùng phun ra một câu, Vương Nguyên không đáp, y nhắm mắt chờ đợi hình phạt tiếp theo của Vương Tuấn Khải

Vương Tuấn Khải dĩ nhiên rất tức giận, 2 năm sống chung với y đây là lần đầu tiên Vương Nguyên phạm phải sai lầm, là một sai lầm mà Vương Tuấn Khải cấm kị

"Anh là người đối xử với em tốt nhất" – Vương Nguyên yếu ớt nói nhỏ một tiếng, sau y liền ngất đi

Vương Tuấn Khải thả điếu thuốc đang hút xuống giẫm qua nó hướng tới bàn sắt, chạm vào cái nút màu đỏ bên cạnh, những thanh sắt kìm hãm Vương Nguyên thu lại, vươn tay đỡ cơ thể sớm nhiễm lạnh của y

Cuối đầu nhìn người đang nhắm mắt trong lòng, bởi vì lạnh mà co chân lại rúc vào lòng hắn tìm hơi ấm

Vương Tuấn Khải bất giác cong khóe môi, ngẩn đầu lên nhìn trần nhà, nhớ lại lần đầu gặp y.

Đó là vào ba năm trước đây......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#link