11/ Thư Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11/. Thư tình.

.

.

Vương Nguyên ngồi trong phòng chờ nhóp nhép nhai snack, nhai nhai nuốt nuốt, laại uống một ngụm lớn coca... Mắt thì dán vào màn hình tivi, chân thì đu đưa theo nhịp... Nói chung cả cơ thể cậu ấy đều đang vận đông nhưng theo cách lười biếng nhất.

Vương Tuấn Khải mở cửa phòng đi vào, thấy Vương Nguyên như vậy chỉ có thể thở dài bất lực. Chính là nhóc con cứng đầu này có nhắc bao nhiêu lần cũng không để tâm dù chỉ một chút.

" Vương Nguyên" Khải lên tiếng gọi

" Chuyện gì?" Nguyên hỏi lại, mắt ko rời tivi, miệng ko ngừng nhai, tay ko ngừng bốc và chân cũng ko ngừng đung đưa.

" Có người nhờ tôi đưa cái này cho cậu" Khải chìa ra một bao thư màu hồng phấn được trang trí rất nổi. Nhìn qua cũng có thể đoán được nó có ý nghĩa gì. Chỉ là, có người nhờ Vương Tuấn Khải đưa thư tình cho cậu? Này, có phải thế giới đã loạn rồi không?

" Cái đó...tôi không đọc. Cậu đem bỏ đi!"

Nguyên thờ ơ nói. Đem bản thân toàn bộ thu lên sofa, nhìn Khải một cách không hài lòng.

" Không xem? Vậy...tôi mở ra được chứ?" Khải nhíu mi, chính tay cậu cầm đến còn muốn vứt đi sao?

" Tùy cậu" Nguyên xua tay, đem vỏ bao, vỏ lon thu dọn tính rời đi.

Khải mở bao thư ra, đem tờ giấy bên trong cẩn thận mở ra xem. Trên đó chỉ có sáu chữ khiến Vương Tuấn Khải chết sững, kinh ngạc mở to mắt nhìn.

" Sao thế?" thấy biểu tình khác thường của Tiểu Khải, Nguyên nhíu mày bước lại gần. Tuấn Khải lập tức gập thư cất đi, vội vàng nói

" Không có gì!"

" Sao mặt cậu lại đỏ thế?"

" Chắc tại nóng quá thôi. Tôi đi rửa mặt" Khải nói xong lập tức chạy biến.

Vương Nguyên khó hiểu nhìn theo, khẽ thở dài. Không phải cậu mỗi ngày đều nhận được thư tình sao? Của tôi có gì khác chứ?

Vương Tuấn Khải đem thư cất vào túi, lại nhẹ nhàng đưa tay đặt lên ngực trái. Bình tĩnh nào, không cần nháo loạn như vậy...

" Tiểu Hoành, là ai đưa thư cho cậu kêu tôi đưa Vương Nguyên vậy?"

" Em không biết, là một fan nữ thôi!"

Vương Tuấn Khải nhẹ thở ra, may mà cậu ấy không đọc nó, nếu không sẽ rất phiền toái.

Tôi thích cậu!

Ba chữ này không thể nói bừa. Nếu đã nói ra sẽ phải chịu trách nhiệm hoàn toàn với lời nói của mình.

Vương Tuấn Khải.

Ba chữ này cũng không thể tùy tiện đem kí tên, nếu không hậu quả sẽ khôn lường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kaiyuan