💙Chương 6💚

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hả? Cậu ấy bị làm sao? ~cậu lo lắng hỏi nó~

- Mình sẽ nói sau, giờ Thiên Tỉ đang trong phòng cấp cứu. Cậu tới đó nhanh đi... 

- Nhưng tôi không có xe.... 

- Để tôi đưa cậu đi ~là anh~

Sau khi đuổi kịp cậu, anh vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cậu và nó...

"Thiên Tỉ? Là ai? Là người trong điện thoại cậu đúng không?" ~anh nghĩ~

- Được ~hết cách rồi, cậu đành phải nhờ anh chở~

-------------------------------

Đến bệnh viện, cậu chạy nhanh đến phòng cấp cứu. Thấy cậu chạy đi anh cũng nhanh chóng chạy theo. Đến nơi, anh thấy cậu ngồi thẫn thờ trước phòng cấp cứu. 

Nhìn cậu như vậy anh thật sự rất đau lòng. 

"Vậy là mình không còn cơ hội rồi" ~anh cười khổ~

Anh ngồi bên cạnh cậu, cả hai không ai nói gì, cứ chìm đắm trong suy nghĩ của mình. 

----------------------------------- 

"Cạch" 

- Ai là người thân của bệnh nhân Dịch Dương Thiên Tỉ? ~vị bác sĩ già bước ra từ phòng cấp cứu nhìn hàng ghế chờ hỏi~

- Là tôi ~cậu đứng lên nói~

- Cậu vào đây với tôi. 

- Được. 

-------------------------------- 

Nhìn cậu thẫn thờ từ phòng bác sĩ bước ra, anh lo lắng vội đi tới hỏi :

- Sao vậy? 

- Cậu ấy....

- Cậu ta làm sao? ~anh hỏi lại~

- Cậu ấy bị bệnh tim. Cơ hội sống rất thấp. Nếu phẫu thuật thì cơ hội thành công chỉ có 10% ~cậu nhìn anh~....giờ tôi phải làm sao? 

Cậu khóc, lần đầu tiên anh thấy cậu khóc....Nhưng cậu lại khóc vì cậu ta. 

- Giờ chúng ta cũng không thể làm gì, cứ gọi báo cho gia đình cậu ta, để gia đình cậu ta quyết định ~anh đề nghị~ 

Cậu thấy anh nói cũng đúng, giờ cậu cũng không thể làm gì. Sau khi nghe cậu báo, mẹ hắn liền chạy đến. Cậu nói lại những gì bác sĩ nói cho mẹ hắn nghe....thấy mình ở lại cũng không có ích gì, cậu liền quyết định xin phép đi về. 

- Để tôi đưa cậu về ~lại là anh~

Thì ra là anh vẫn đợi cậu 

- Ừ.....

Anh chở cậu về nhà, thấy cậu buồn, anh cũng buồn theo 

- Cậu yên tâm đi, cậu ta không sao đâu. 

- Cảm ơn cậu ~cậu cười rồi tạm biệt anh~ 

Thấy cậu vào nhà, anh mới yên tâm ra về. 

------------------------------------ 

Cả tuần đó, cậu và anh thường xuyên vào thăm hắn. Tại sao lại có anh? Đơn giản vì anh tình nguyện làm tài xế cho cậu, cậu không có xe nên cậu cũng không từ chối, đương nhiên cậu cũng bị các bạn nữ "hỏi thăm" không ít lần. Suốt cả tuần này, cậu luôn nghĩ về hắn. Cậu không muốn tiếp tục mối tình đơn phương này. Có lẽ lúc trước cậu thích hắn là vì hắn đã giúp cậu nhiều việc nên sinh ra cảm kích. Có lẽ cậu nên tìm kiếm một tình yêu đích thực cho mình. Một người vì cậu mà chịu hy sinh, yêu thương cậu thật lòng....Đột nhiên cậu lại nhớ tới anh....

Mấy ngày nay, anh luôn bên cạnh cậu, lúc nào cũng quan tâm cậu, còn làm tài xế riêng cho cậu nữa. Tại sao anh lại đối xử tốt với cậu như vậy? Chắc là anh đang quan tâm bạn bè thôi.... 

---------------------------------- 

Cuối tuần....

Khi cậu đang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Cậu bực bội nhìn xem ai đang phá giấc ngủ của cậu thì thấy số của nó. 

- Có chuyện gì à? ~cậu nghi ngờ hỏi~

- Mình có chuyện cần nói với cậu.

- Nhưng giờ tôi....~cậu định từ chối~ 

- Chuyện này liên quan đến anh Thiên Tỉ....

- hmm....Được. Cậu nhắn địa chỉ đi. 30 phút nữa tôi tới...

- Tiểu Hạnh -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karroy