Chap 14: VỆ Sĩ BẤT KÍNH HIỆP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng cho:

kaiyuan12022000

HaiNhan2

Vuongtudi123

Nhi_2504

Vuonghuyenmy

Thank các nàng đã ủng hộ tui ❤️❤️

Chào mừng 20/11❤️❤️❤️

.

Các nàng đọc truyện vui vẻ

.


Ánh mắt nhìn nhau, thời gian ở trong này đình chỉ.

Chợt nghe một tiếng gọi to:"Nha! Anh Tuấn Khải, anh sao lại ở chỗ này?"

Vương Tuấn Khải đứng thẳng, tay nhưng không có buông ra. Chậm rãi nhìn Vương Tư Tư đang đi tới, mỉm cười nói:" Tư Tư, em tìm anh?"

" Đúng vậy!" Vương Tư tư gắt giọng:" Người ta nghe nói tiết khóa hôm nay anh đến giảng, nhưng vào trong phòng lại không thấy anh."

Cô ta nói xong, ánh mắt nhìn xuống, dừng ở chỗ anh đang nắm chặt tay của Vương Nguyên. Vương Nguyên thấy thế liền muốn bỏ ra, nhưng tay của Vương Tuấn Khải lại giống kìm sắt chặt chẽ khóa trụ tay của cậu, một chút cũng không thể động đậy.

" Vương tiên sinh......" Cậu gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, thậm chí dùng tay kia cậy tay anh ra.

Vậy mà anh vẫn không chút sứt mẻ, còn thảnh thơi nhìn Vương Tư Tư, chậm rãi nói:"Vậy à, tốt, vậy tôi trở về....... Mặt khác..." Anh liếc mắt nhìn Vương Nguyên một cái:"Vệ sĩ của em giống như không phải đang làm việc, trong thời gian làm việc lại chạy tới chỗ này, còn mặc thành như vậy...... Rốt cuộc là làm việc hay là câu dẫn đàn ông?"

Vương Nguyên nghe được lời này thập phần chói tai, còn không có tới kịp cãi lại, Tư Tư tiểu thư liền cười nói:" Không có đâu, là em mua cho Vương Nguyên một ít này nọ...... Bộ quần áo này cũng là em mua cho cậu ấy. Ngày hôm qua khi chúng em dạo phố, thấy bộ đồ này, em thấy cậu ấy thích, liền mua tặng cậu ấy!" (Châu nhi: Mụ này, giả tạo thấy ớn😅. Tư tư: bà đang lấy lòng Khải ca, tránh ra cho bà làm việc😠😠😠😠.)

Vương Nguyên sửng sốt, lời này của cô ta nhìn giống như vì chính mình giải vây, nhưng thực trên tế lại đem trách nhiệm đều đổ lên đầu cho chính mình.

Vương Tuấn Khải thản nhiên nói:"Cậu ấy thích em liền mua cho cậu ấy? Vậy cậu ấy thích máy bay, pháo đài em cũng mua cho cậu ấy?" (Châu nhi: câu này ta thích nha! Móc họng dễ sợ!^^)

"Thực xin lỗi !" Vương Tư Tư một bộ thiên chân vô tà , thè lưỡi, chạy tới ôm lấy một cánh tay của anh:"Người ta chính là muốn cùng Vương Nguyên trở thành anh em tốt, lần sau em cam đoan sẽ không làm như vậy. Tốt lắm, đều là em không tốt, anh đừng nóng giận."

Anh nhẹ nhàng rút cánh tay ra, vỗ vỗ bả vai của cô ta:" Tốt lắm, anh không trách em, em về phòng học trước đi, anh phải mang cậu ấy trở về ký túc xá đổi quần áo."

Tư tư nhất thời sửng sốt, nhìn Vương Nguyên một cái, Vương Nguyên vội nói:" Tôi tự trở về là được!"

"Cậu còn muốn tiếp tục làm việc không?"

"...... Muốn." Cậu cúi thấp đầu, phát hiện chính mình thật yếu đuối.

Anh không hề nhiều lời, liền lôi kéo tay cậu hướng khu ký túc xá đi đến.

" Chậc chậc chậc......"

Vẫn ngồi ở bên cạnh xem kịch vui, Giang Hằng Vũ đứng lên, cười hớ hớ nói:" Tư Tư tiểu thư, anh Tuấn Khải của cô đã cùng  cậu trai khác đi rồi, cô không đuổi theo sao?"

Lâm Tư Tư nhíu nhíu mày, lại mỉm cười nói:" Tôi vì sao đuổi theo? Dù sao anh ấy cũng sẽ trở về."

" Xem ra Tư Tư tiểu thư rất tin tưởng chính mình!" Hắn dựa tường, ôm cánh tay nhìn cô, hì hì cười.

" Tôi không cậu đang nói cái gì." Cô vô tội cười," Thực xin lỗi, tôi phải về lớp học."

" Tư Tư tiểu thư ở trước mặt tôi sẽ không muốn ngụy trang đi?" Hắn cười nói:"Người thuần khiết giống thiên sứ như cô, vẫn cho rằng Tuấn Khải là của cô sao?"

"Cậu nói bậy bạ gì đó!" Tư Tư tiểu thư rốt cục tức giận, đi đến trước mặt hắn thở phì phì nói:"Cậu rốt cuộc muốn như thế nào?"

" Tôi không có ý gì cả." Hắn như trước thoải mái mà cười:" Kỳ thật...... Tôi có thể giúp cô."

Cô sửng sốt, lập tức cười lạnh:" Không cần, Tuấn Khải sớm muộn gì cũng là của tôi."

" Khẩu khí thật lớn......"

"Anh ấy là con nuôi của Vương gia, mọi thứ đều do Vương gia chúng tôi chu cấp, anh ấy sớm muộn gì cũng kết hôn với tôi!"

" Ha ha......" Giang Hằng Vũ bỗng nhiên cười ha hả.

"Cậu cười cái gì?"

" Tôi cười Tư Tư tiểu thư cô, tưởng rằng cô thông minh, không nghĩ tới......"

" Không nghĩ tới cái gì?" Cô vội hỏi.

" Không nghĩ tới, cô lại ngu xuẩn như vậy." Hắn buồn cười nói:" Cô thật sự nghĩ đến cha cô sẽ cho hai người kết hôn sao?"

" Như thế nào không thể? Ba ba, ông ấy rất thích anh Tuấn Khải!"

Giang Hằng Vũ lắc đầu:"Cô đã tự tin như vậy, vậy lời cô nói cha cô cũng thích, cô cùng với anh Tuấn Khải kết hôn, vậy thì anh ta có đáp ứng hay không."

Tư Tư hồ nghi nhìn hắn:"Được, ngày mai tôi tôi sẽ đi gặp ba ba, tôi cũng không tin, anh Tuấn Khải tốt như vậy, sao lại không đáp ứng?"

" Ha ha, tốt, vậy chúc cô may mắn." Hắn cười xoay người nghênh ngang mà đi, vừa đi vừa nói chuyện:"Nếu cần hỗ trợ, vậy thì cứ đi tìm tôi!"

" Mạc danh kỳ diệu!"

Vương  Tư Tư nhìn này được xưng tây nhã thứ nhất giáo thảo bóng dáng, tuy rằng hắn một đầu tóc bay rối căn bản lôi thôi lếch thếch, nhưng vẫn có thể xem là anh tuấn, có bạn trai như vậy cũng rất có mặt mũi, nhưng cô đã thích anh Tuấn Khải, cho dù nam nhân khác, cũng chỉ có thể bỏ qua.

......

Mở cửa kí túc xá, Vương Nguyên bỗng nhiên cảm giác phía sau có một lực đấy mình ngả xuống giường.

Quay đầu, nhìn thấy Vương Tuấn Khải ánh mắt lạnh lùng, nhất thời sợ tới mức ngẩn ngơ.

Ánh mắt này giống như đã từng gặp qua, tại cái đêm đáng sợ kia, nam nhân đáng sợ kia......

Cậu theo bản năng nắm chặt thân giường, run giọng nói:" Vương...... Vương tiên sinh......"

Ánh mắt như trước lạnh băng, nhưng trong mắt sát khí dần dần trôi đi, thấp giọng nói:" Biết sợ hãi sao? Chẳng phải vừa rồi cùng với nam nhân kia vui vẻ lắm sao?"

"Anh...... Nói bậy!" Vừa thẹn lại vừa sợ Vương Nguyên không biết nên phản bác anh như thế nào, kích động mặt đỏ tai hồng.

" Tôi nói bậy?" Anh đến gần vài bước, hai ngón tay nâng cậu lên:" Cậu mặc như vậy, cô rốt cuộc muốn làm cái gì?"

Cũng không phải cậu muốn mặc như vậy!

Cậu trong lòng tức giận, anh đề ra nghi vấn cùng thái độ này đánh vào tâm lí của cậu, tọa thẳng thân mình âm thanh lạnh lùng nói:" Tôi mặc thành như vậy thì làm sao? Tôi mặc thế nào là tự do của tôi, anh sẽ không ngay cả tôi mặc quần áo gì cũng ý kiến sao?"

"CẬu vừa nói liền hối hận, đắc tội với chủ, là không có miếng ăn a!

Cậu nín thở nhìn anh, chỉ thấy cặp mắt lạnh lùng kia hơi hơi nheo lại, ánh mắt như vậy đã có vài tia sáng xẹt qua, không xong rồi, hôm nay cậu thật sự đắc tội với đại boss rồi!

"Anh định làm gì tôi? Cùng lắm thì từ chức, xem ai sợ ai!" Cậu cho dù đi ăn trộm hay chém giết, cũng không ăn chén cơm của anh!

Cậu cắn chặt răng đang định nằm xuống giường, liền bị anh một tay đè lại.

"Anh định làm gì?" Cậu cả kinh:" Tôi đã nói tôi không làm nữa, cùng lắm thì mười vạn tiền thưởng cũng trả lại cho các người, tôi không đã không còn làm? Anh mau buông......"

Thanh âm của cô chỉ một thoáng đã bị bao phủ, bởi vì anh không hề báo trước đã hôn cậu.

" Ô......" Cậu sợ ngây người, trong đầu chỉ còn lại một luồng bạch quang.

Thanh âm bị che lại, hô hấp cũng bị che lại, cậu hít thở không thông xen lẫn kinh ngạc, chuyện này là như thế nào lại phát sinh? 

Các nàng có muốn biết sự việc tiếp theo sẽ diễn ra thế nào không ( *cười dâm*🤗🤗🤗), đón đọc tiếp chap sau nha❤️❤️❤️

Chap này đủ 11 lượt vote thì tui sẽ ra chap mới nhá. Bye bye, yêu các nàng nhìu 😘😘😘

.

Vote+cmt nhiệt tình nha, chap sau sẽ chỉ tặng cho 1 bạn vote hoặc cmt nhanh nhất( sẽ được tặng riêng cho bạn đó thui á )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro