Béo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em nghĩ mình đang béo lên."

"..."

"Oi Kakashi."

"Hừ?"

"Em đang béo lên phải không?"

"..."

"Anh có nghe thấy em nói gì không?"

"Có, Sakura. Ta có nghe thấy"

"Vậy tại sao anh không trả lời."

"Ta đang suy nghĩ."

"Anh- chính xác thì anh đang suy nghĩ đến điều gì vậy ?!"

"Ta đang suy nghĩ đến câu trả lời tốt nhất để không khiến ta phải nhập viện thêm lần nữa."

"..."

"Cho tới giờ ta vẫn không nghĩ ra được."

"Điều đó có nghĩa là gì !?"

"Chà ... Nếu ta nói không thì em sẽ đánh ta vì em nghĩ ta đang nói dối. Còn nếu ta đồng ý với em thì em sẽ tức giận và làm điều tương tự như vậy. Nếu ta nói 50/50 thì em sẽ nghĩ ta đang trêu đùa em và sau đó em vẫn sẽ đánh đập ta. Và nếu ta chọn không trả lời ... thì ba tháng trước có lẽ là bằng chứng. "

"Đừng có điêu ngoa như vậy. Anh mới ở trong bệnh viện có được hai ngày thôi  và có thể em đã phản ứng hơi thái quá."

"Sẽ không nói trước với em, nhất là bây giờ."

"Điều đó có nghĩa là gì!"

"Không có gì! Ta không nói gì cả!"

"Anh sẽ lặp lại những gì anh đã nói với em ngay bây giờ! Và trong khi đó anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em."

* Lầm bầm * - "Chết tiệt. Tốt nhất là nên đào sẵn cái mộ."

"Anh nói sao cơ?"

"Ta không nói gì cả.'

"Hmm được rồi. Em đang đợi đây."

"Sakura, tất cả những gì ta nói đều không quan trọng vì tâm trạng lên xuống thất thường đều là do nội tiết tố của em và đó là điều hoàn toàn tự nhiên. Em tăng cân hơn bình thường một chút cũng không sao đâu."

"Vậy ra em thực sự-"

"Không sao đâu. Thậm chí ta còn nhận ra rằng em đã mang thai được 6 tháng theo đúng nghĩa đen . Nếu em gầy đi với cặp song sinh trong bụng thì ta sẽ rất lo lắng đấy."

"Có thật không?"

"Thật."

"Ugh. Em xin lỗi vì đã phản ứng thái quá như mọi khi. Em chỉ ... cảm thấy quá bất an với cơ thể của mình."

"Em không nên vì ta yêu em và con người của em. Và ngoài ra ..."

"Hả? Đó là cái gì?"

"Ừm..."

"Nói cho em biết, Kakashi."

* Thở dài * - "Ta thực sự rất... thích em theo cách này"

"Cái gì? Tại sao?"

"Nó rất ngu ngốc."

"Hãy nói cho em biết."

"Được rồi. Chỉ cần hứa với ta là em sẽ không cười."

"Em sẽ không cười."

"Chà, dĩ ​​nhiên là không phải do ta không thích cơ thể của em trước đây mà là ta rất yêu nó. Nhưng bây giờ trông em thật .. mềm mại ở khắp mọi nơi và nó khiến ta cứng họng khi nghĩ về điều đó."

"Nghĩ về cái gì?"

" Về em . Về cơ thể của em trông như thế này, đang chuẩn bị sinh ra những đứa con của chúng ta và ta cảm thấy thật ... kinh ngạc khi nghĩ về nó. Thật quan trọng và nguyên sơ...Urg, ta lại gặp khó khăn nữa rồi."

"Em.... không biết phải nói gì."

"Ta đã nói với em là điều đó rất ngu ngốc mà."

"Chà, ít nhất thì anh cũng đã chứng minh được một điều."

"Hmm?"

"Anh chính thức là thượng cổ cuối cùng trên trái đất."

"O-oi"

* Cười * - "Kakashi, em là một y nhẫn giả. Em đã từng thấy những thứ như này trước đây rồi và em không bao giờ mong muốn nó ... xảy ra với em."

"..."

"Vậy ... anh thực sự nghĩ em  sexy khi mang trong mình bộ dạng như thế này?"

"Em có thể xem bằng chứng dưới đó"

"Nó là gì?"

"Không phải ở đây."

"Em chưa bao giờ khiến anh phải e dè ở nơi công cộng với cuốn Icha Icha mà anh đã đọc như thế này."

"Chà, điều đó sẽ hợp lý nếu em không định đẩy ta vào nơi được cho là nơi tắm cho trẻ sơ sinh của em ."

"Em có thể lên lịch lại với các cô gái."

"..."

"Thôi nào, hóc-môn của em lại phản ứng rồi.."

"Chà, một thời điểm tuyệt vọng thì cần đến những biện pháp liều lĩnh thôi."

"Ah! Chúng ta đang đi đâu vậy ?"

"Đến phòng của chúng ta, nơi ta có thể đưa con đường xấu xa của ta đến với em."

"Kakashi?"

"Hừ?"

"Em nghĩ rằng em sẽ không bao giờ mệt mỏi với anh ."

2 tháng rưỡi sau

"KAKASHI !!!"

"Sakura, em đang bẻ tay ta đấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro