Mụn nhọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em có thể nặn nó không?"

"Không."

"Argh, anh đang khiến mọi thứ trở nên khó khăn hơn đấy."

"Ta không thấy vậy."

"Là một y nhẫn giả, em yêu cầu để được xử lý những thứ như thế này."

"Rõ ràng vấn đề không phải là ở ta"

"Chính là ở anh! Anh đang chọc em bằng thứ trông như muốn bật ra khỏi da của anh vậy."

"Này,  không phải là lỗi của ta khi để một vết mụn lớn như vậy xuất hiện trên mặt!"

"Nhưng chính anh là người đã cản em nặn nó."

"Đó là phương pháp chữa bệnh kì lạ nhất mà ta từng thấy."

"Hừ hừ, lão biến thái."

"Ta không nghĩ mình già đến vậy..."

"Em ngạc nhiên là anh đã không chọn cái tên biến thái."

"Tại sao? "

"Ha!"

"Và sau tất cả, đêm qua em vẫn tận hưởng sự biến thái của ta."

"Kakashi!"

"Đó là những gì em đã hét lên sau đó."

"Em ghét anh."

"Nói dối. Em yêu ta hơn bất cứ thứ gì khác."

"Tốt thôi. Chúng ta chia tay đi."

"Ta nghĩ từ mà em đang tìm kiếm là ly hôn. Và không, em quá yêu ta nên điều đó là không thể."

"Em không yêu anh trừ khi anh cho phép em chạm vào cái mụn đó! "

"Maah. Cứ để nó yên đi được không?"

"Không!"

* Thở dài *-  "Làm ơn cứ để nó yên đi ..."

"..."

"..."

"Kakashi?"

"..."

"Anh có ổn không?"

"..."

"Anh giận rồi sao?"

*Thở dài*

"Vì cái mụn?"

"..."

"Trời ạ. Em xin lỗi vì đã nói về nó quá nhiều như vậy."

"Điều đó không phải là quá rõ ràng hay sao?"

"Gì cơ?"

"Mụn."

"Chờ đã, cái gì !?"

"Ta hiếm khi bị những thứ như thế này mọc trên mặt, nghiêm túc đấy."

"Kak-"

"Và đây là lần đầu tiên trong suốt giai đoạn dậy thì tới trưởng thành, một cái mụn đã xuất hiện trên khuôn mặt ta và bắt đầu chế nhạo ta như-"

"Chờ đã, vậy suốt thời gian qua anh chỉ cảm thấy bất an về nó thôi sao?"

"À thì..."

"Ha! Ninja sao chép cảm thấy bất an với cái mụn trên mặt!"

"..."

"Nhưng ...gạt tất cả trò đùa sang một bên, anh biết nó không đến nỗi tệ lắm đúng không"

"..."

"Thôi nào Kakashi, em chỉ trêu chọc anh cho vui thôi, nếu em biết anh cảm thấy tồi tệ về điều này thì em sẽ không làm lại nữa. Hơn nữa, nó chỉ là một vết thương nhỏ thôi, nó sẽ không làm cho anh trông xấu đi hay gì cả. Anh vẫn đẹp trai như ngày em gặp anh. "

"Ta không tin em."

"..."

"..."

"Được rồi, vậy anh có nhớ lần chúng ta đang ở trong bữa tiệc và anh bị bao vây bởi tất cả những phụ nữ có bộ ngực cực kì khủng không? Và anh có thấy em ... kém cỏi và thiếu sót so với họ không?"

"Đó là bên cạnh-"

"Trả lời em!"

"Không, ta không thấy vậy."

"Tại sao?"

" Vì cơ thể của em trông như thế nào thực sự không quan trọng. Ta yêu em vì con người thật của em, ngoại trừ kích thước vòng một của em. "

"Chà, đó là điều tương tự."

"... Có thật không?"

"Đúng vậy! Anh là người đàn ông mà em đã kết hôn và yêu hết lòng. Một hoặc hai cái mụn sẽ không thay đổi được điều đó."

* Thở dài * - " Em nói đúng, ta thật ngu ngốc. Xin lỗi về sự vô lý của ta"

"Không sao đâu. Tối nay anh có thể xin lỗi lại một cách đàng hoàng."

" Ta không ngờ em hư hỏng đến vậy."

"Đó là lỗi của anh khi chiều em đến phát hư đấy"

"Nói dối, em đã hư hỏng sẵn từ trước rồi."

"Vẫn là lỗi của anh vì anh là một hình mẫu tồi tệ khi em còn nhỏ như đọc icha-icha và tất cả những thứ khác nữa."

"Maah..."

"Kakashi?"

"Hửm?"

"Em yêu anh."

"..."

"..."

" Sakura"

"Mmmm?"

"Anh cũng yêu em."

"..."

"..."

"..."

"..."

"Vậy ... em có thể nặn nó được không?"

"Không."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro