Chap 98: Lần đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này vẫn còn H sương sương nha, mà nói vậy chứ cũng không sương sương lắm đâu ạ :))).

Nói chung ai không đọc được có thể next tiếp nha.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


"Sensei, đó là gì vậy?"

Iruma ngờ vực, nhìn chằm chằm vào thứ chất lỏng trong suốt đựng trong lọ trên tay Kalego.

Kalego mỉm cười, hắn vặn nắp đổ chất lỏng kia ra tay

"Em đoán?"

"Em... em không biết"

Iruma ngơ ngác nhìn theo từng chuyển động ngón tay hắn làm chất lỏng kì lạ cũng chuyển động theo, dính dính và ướt át, kèm theo là nụ cười ẩn ý của Kalego, cho dù không hiểu đó là gì nhưng đã đủ khiến chuông báo động có nguy hiểm trong đầu cậu vang lên liên hồi.

"Không biết cũng không sao, giờ ta sẽ chỉ cho em"

Kalego vừa nói vừa cười gian, thản nhiên đưa hai ngón tay vừa được làm ướt bởi chất lỏng trong lọ lên xem xét lần cuối. Iruma tái mặt, cậu vô thức lùi lại, nhưng vẫn là câu nói cũ: Muộn rồi. 

Kalego bắt lấy một bên đùi non đang lén lút rời xa hắn lại, nhanh chóng tách chân cậu ra rồi đẩy mạnh một ngón tay vào cửa huyệt trước mặt.

Chỗ nhạy cảm không ngờ đến đột nhiên bị xâm phạm khiến Iruma giật nảy mà la lên

"Hức! Ah! Sensei, t,thầy... tại sao... cho tay vào chỗ đó?!"

Kalego cười, ngón tay vừa vào giờ mới bắt đầu chuyển động chầm chậm. Nhờ tác dụng của gel bôi trơn mà ngón tay thon dài của hắn có thể nhanh chóng mở rộng từng vách thịt, đâm thẳng vào trong hệt như ý đồ của hắn, song vì là lần đầu nên hậu huyệt vẫn tự động co thắt ngăn chặn kẻ xâm nhập mãnh liệt

"Iruma, thả lỏng, em kẹp chặt quá"

"Kh,không, hức, ah... đau, ah, rút ra,... em xin thầy đó, ah... rút tay ra, ưm,... ha..."

Iruma bên trên không ngừng lắc đầu vùng vẫy, cậu đau không thể tả, nước mắt lã chã rơi không ngừng trên khuôn mặt đã sớm đỏ ửng. Cậu sẽ điên mất, dù không muốn nhưng cậu thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay người kia ra đang ra vào như thế nào trong hậu huyệt của bản thân, còn thứ chất lỏng kì lạ thì đang men theo chuyển động của hắn mà dính lên vách thịt bên trong khiến nó ướt đẫm. Nóng quá.

Thấy Iruma khóc nức nở, Kalego bắt đầu cảm thấy tội lỗi.

Hắn đành cho thêm một ngón tay vào trong.

"Hức! Ah ~... sao thầy, ah... hức, tay... ư... đừng cử động... ah... đ... đau..."

Hai ngón tay thon dài chen chúc nơi cửa huyệt một hồi, sau đó không một tiếng báo trước liền tiến vào. Vừa vào trong ngón tay kia đã học theo ngón trước mà tích cực di chuyển khám phá mọi ngóc ngách bên trong. Âm thanh nhóp nhép ẩm ướt vang lên từ huyệt động do va chạm với vách thịt mỗi lúc một lớn hòa cùng với tiếng rên rỉ của Iruma cứ thế dần lắp đầy căn phòng tối. Tay bận nới rộng cúc huyệt thì ở trên cũng không thể quá rảnh rỗi. Kalego trườn lên, áp môi mình lên môi đối phương, để hơi nóng dục vọng của cả hai hoà vào nhau, tay còn lại cũng không quên vuốt ve hai nhũ hoa đỏ hồng đang căng cứng của đối phương, chốc chốc còn lướt xuống xoa nắn eo nhỏ khiến Iruma nhột mà co quắp người lại, ép chặt ngón tay hắn. Được một lúc, hắn lại cho thêm ngón thứ ba vào trong

"Ah!! S,sensei,... Ah... đau,... Ah... kh, không thể... cho... ha... ưm... thêm vào, ức... nữa đâu, hức,... r,rách mất..."

Iruma nấc nghẹn, cậu khóc còn thảm hơn lúc nãy. Cửa huyệt nhỏ hẹp lúc ban đầu bị Kalego ép căng lạn ra để cho ngón tay vào, làm nó sưng đỏ cả lên khiến cậu đau muốn trực tiếp ngất đi, nhưng mỗi lần như vậy, hắn lại cố tình móc ngược vào bên trong khiến cậu vô thức ưỡn cong cả người lên phản ứng. Iruma ghét cảm giác này, vì cớ gì mà bên trong cậu lại bắt đầu ngứa ngáy khó chịu vô cùng, những chỗ tay hắn đã từng lộng qua khiến cậu rất đau nhưng chẳng biết từ bao giờ hậu huyệt lại tự động co thắt nhịp nhàng theo chuyển động của chúng, như vừa muốn vừa không muốn để hắn tiếp tục dày vò. Từ trong cơ thể, huyết dịch cậu sôi sục, châm chích khắp cơ thể non nớt. Iruma há miệng thở gấp, cố bám víu vào cái gối bên cạnh, cậu tựa mặt vào đó, bên dưới lạ quá. Ngứa ngáy, còn nóng ran, hạ thân cậu thật muốn có thêm thứ gì đó chạm vào... nếu được nên .... mạnh bạo như vừa nãy.

Kalego liếc thấy Iruma len lén cạ hai đùi non lại với nhau, miệng còn thở gấp hơn cả khi nãy liền nắm lấy hai chân cậu mở ra xem. Quả nhiên, hắn đoán không lầm

"Chỗ này của em lại lên rồi? Thích lắm sao Iruma?"

Chưa dứt câu, Kalego đã vui vẻ bằng lòng nắm lấy phân thân bán cương của Iruma mà tuốt mạnh lên xuống, ở dưới cũng không dám sao nhãng, tiếp tục tăng lực ra vào bên trong.

Iruma giật nảy, cậu chỉ ước thôi chứ không muốn nó thành thật đâu. Trong cơn mơ màng cậu cố ngóc đầu nhìn xuống chỗ nhạy cảm đang bị dày vò kia, hai tay quờ quạng cố tách tay hắn ra

"K,không được...ưm, ha... Kalego - sen-... sei... ah... em... không muốn... ư, ưm... đ, đừng mà..."

"Không muốn? Vậy ai lén lút tự thỏa mãn bản thân một mình vậy Iruma, hư quá"

Hắn nói, đi đôi với lời nói là bàn tay đâm rút bên trong hậu huyệt không ngừng chọc lên vách thịt ướt át khiến Iruma khóc nấc

"Đừng mà... ah...sâu, quá... ư... B, bỏ nó ra, đi... ưm, ha... sensei, á... c,cùng lúc... em không chịu, ha... nỗi... em... ah... em biết s... sai rồi... "

Nhìn biểu cảm rên rỉ cầu xin, vừa ngại ngùng vừa dâm đãng của Iruma, lửa dục vọng trong người hắn càng cháy mạnh. Kalego cắn răng, một giọt mồ hôi trộm lăn dài trên trán, hắn dừng tay, nhẫn nhịn chậm rãi lau đi từng giọt nước mắt và nước miếng còn vương trên khoé miệng cho Iruma.

"Hôn ta Iruma"

Hắn đột nhiên bảo, song Iruma không hề chần chừ một giây nào liền nhào lên ôm hôn hắn. Một trai tân như cậu, bị hắn lăn qua lăn lại nãy giờ, khiêu khích từ đầu tới hạ thân, tâm trí đã sớm mờ mịt như bị một tầng mây mỏng phủ trước mắt. Iruma không còn biết gì nữa, cậu chỉ biết nếu thuận theo hắn thì những chỗ nhạy cảm kia sẽ được buông tha nên cố gắng ngồi lên hai chân hắn, tay bám vào vai, chủ động dùng lưỡi liếm lên cánh môi mỏng, run rẩy ngậm mút nó, cầu hắn có thể nhẹ nhàng với cậu.

Được chứng kiến dáng vẻ câu dẫn mị hoặc của Iruma, được tấm thân trần trụi mềm mại uyển chuyển áp sát vào người, nghe tiếng thở gấp vội vàng nóng rát, mùi hương ngọt ngào yêu thích phả vào người, và đôi ngươi lam sắc long lanh như mặt nước khẽ động trước gió thu đong đưa gợi tình ngay trước mắt, Kalego suýt nữa thì không nhịn được mà đè cậu ra thao chết. Dáng vẻ quyến rũ yêu nghiệt chết người này, khiến hắn chỉ muốn trói cậu luôn trên giường rồi hằng ngày hoan ái. Nhưng may mắn là lý trí của hắn tốt, hắn cắn răng, cố nhịn xuống vì không muốn làm thương người yêu nhỏ bé. Chỗ kia quá chật, nãy giờ hắn đã dùng đến ba ngón tay rồi mới tạm thời lỏng ra đôi chút, nếu bây giờ hắn cho vào thì chắc 9 đến 10 phần Iruma sẽ bị thương, mà hắn thì không muốn như vậy

"Sensei... ưm... sensei... m,môi..."

Nãy giờ hắn mãi suy nghĩ mà để con mèo nhỏ trong lòng chờ lâu, cậu liếm loạn đến tận má hắn rồi. Hắn chậm rãi mở miệng, Iruma liền đẩy lưỡi vào trong, hai tay run rẩy vòng qua cổ hắn, bắt đầu một trận tham luận nóng bỏng và ướt át.

Kalego hạ tầm mắt, cố thu hết hình ảnh dâm mỹ hiếm hoi của Iruma trước mặt, hắn giữ đúng lời hứa, tay kia dần thả phân thân của cậu ra, lần mò lên sờ vuốt tấm lưng nhỏ bé trần trụi của cậu, ôm cậu vào trọn trong lòng. Đột ngột tiếp xúc da trần với Kalego, Iruma ngại ngùng, cậu hơi nới lỏng vòng tay mà lùi ra, nhưng Kalego nào có cho phép, hắn ấn đầu cậu vào sâu hơn, ngón tay trong hậu duyệt nhỏ ra vào cuồng nhiệt hơn như thể đang thay thế cho phần tay kia không dày vò được phân thân của cậu

"Ưm~ s... sensei... ch... chậm, đã, ưm... ức... t.... tay thầy nh... nhanh...ah... nhiều, ah... quá..."

Iruma khóc không thành tiếng, tách môi ra rồi ngã người vào vai Kalego. Nụ hôn với hắn từng chút một rút cạn sức lực còn sót lại trong người Iruma, cậu chẳng thể vùng vẫy nữa, chỉ biết ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn mặc cho hắn vừa hôn vừa động mạnh tay phía dưới, thỉnh thoảng những ngón tay còn tự ý tách ra mỗi thứ một ngã lần mò, khám phá bên trong khiến cậu giật nảy, muốn hít thở cũng không thông.

"Hức... ah,... th, thầy lừa em... ah... thầy bảo, ư... hôn thầy s,sẽ... bỏ tay ra mà... ưm, ha..."

"Ta bảo vậy khi nào, là em tự hiểu sai rồi tự đi quyến rũ ta mới phải"

Hắn thản nhiên đáp, rồi vùi đầu vào hõm cổ đang toả mùi hương ngào ngạt kia vừa liếm mút vừa tận hưởng tiếng Iruma vừa rên rỉ vừa mắng hắn. Bên dưới lại tiếp tục khuấy động cho tới khi Iruma không chịu được lại xuất ra một lần nữa trên bụng Kalego, hắn mới rút tay, đặt "cọng bún" Iruma nằm lại lên gối cho ngay ngắn

"Có lẽ đủ rồi..."

Hắn nói, dịu dàng vuốt lại những lọn tóc dính bết trên trán Iruma vì mồ hôi, rồi lại lùi xuống cẩn thận tách hai chân cậu ra. Nghe thông báo, Iruma khẽ đưa đôi mắt sớm đã ướt sương tìm kiếm Kalego trong lúc cố lấy lại hô hấp cho bản thân. Cảm nhận dưới bụng có thứ gì vừa to vừa nóng đặt lên cậu lại liếc mắt nhìn xuống

"T,To quá..."

Iruma phút chốc cảm thán trước kích thước phân thân người kia đang để trên bụng mình. Đặt nó bên cạnh phân thân của cậu không khác gì đang đi so sánh chiều cao giữa người lớn và trẻ con, không những kích thước to lớn đến đáng sợ mà màu sắc cũng khác biệt, còn có gân, khiến cậu kinh hãi vô thức lùi lại. Thứ này to như vậy thì làm sao vào bên trong được, sẽ rách mất!

"Sợ rồi?"

Hắn hỏi, thản nhiên đưa cự vật cương to của bản thân cọ cọ đầu vào hậu huyệt đang rỉ nước.

"Em mới không... Ah~ sensei..."

Vừa mới cự tuyệt mà bây giờ lại bất giác rên rỉ vì được phân thân to to của đối phương cọ vào, Iruma đỏ mặt vội lấy tay che mặt lại, xấu hổ không dám nhìn Kalego.

"Ta chưa vào mà, em rên cái gì?"

Hắn nói, đầy ý châm chọc, khiến Iruma đã ngượng càng ngượng hơn, đỏ chín cả mặt, đến cổ còn bị đỏ lên. Cậu uất ức phồng má lườm về phía hắn

"Em không có rên!!"

Tất cả là tại hắn, tại hắn mà cơ thể cậu mới trở nên kì lạ thế này.

Kalego cười, mặc cho cự vật đã cương to đến phát điên, hắn vẫn cố chấp cọ đầu phân thân vào cửa huyệt đang e dè run rẩy kia mà bắt nạt khiến dâm thủy và gel bôi trơn còn sót lại chảy ra nhiều hơn bám lên quy đầu

"Này...ah... thầy làm... gì vậy... đừng cọ... nữa..."

"Đừng, đừng mà... ư... ngứa... á!"

Không một tiếng báo trước, Kalego đã đẩy mạnh phân thân vào trong cậu. Nãy giờ chỉ là kế nghi binh, hắn thấy cậu sợ nên mới cố tình chọc ghẹo hậu huyệt để cậu lơ là không để ý tới mới dám đưa vào. Hắn định sẽ đẩy cự vật to lớn của bản thân một lần là vào hết bên trong nhưng chỉ mới tới phần đầu đã bị kẹt lại.

"Ah...th.... ah... nh..."

Iruma ngửa cao cổ trên gối, rên rỉ không thành tiếng. Hậu huyệt cậu đau quá, màn luận động vừa nãy thật không là gì so với với thứ khủng bố này. Thứ kia thật sự rất lớn, lớn tới nỗi vừa vào đã ép căng hậu huyệt của cậu ra hết mức. Cậu từng nghe nói làm tình sẽ rất đau nhưng chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đau tới mức này, cậu sẽ không phải sẽ đau đến chết chứ? Nước mắt chưa kịp khô ban nãy giờ lại trào dâng ướt đẫm trên khóe mi, Iruma sợ hãi bất giác há miệng cố lấy không khí cho bản thân.

Kalego cắn răng, đã làm tới vậy rồi mà vẫn khiến cậu đau tới như vậy rồi, hắn sót lắm. Hắn đành tạm dừng, cúi người, hôn nhẹ lên má cậu

"Iruma... em có nghe thấy ta không? Làm theo ta, hít thở sâu vào rồi thả lỏng ra, sẽ dễ chịu hơn"

Hắn nói, hết xoa đầu rồi lại hôn má cậu nhóc trong lòng, cố tìm mọi cách chấn an cậu. Iruma mơ mang cố gắng mở mắt nhìn tên "hung thần" vừa hành hung vừa an ủi cậu mà ứa nước mắt nhiều hơn. Cậu ấm ức lắm, bị lăn qua lăn lại cả buổi rồi hết lần này tới lần khác phải chịu những đợt khoái cảm kì lạ đã đủ khiến cậu ngại lắm rồi, bây giờ còn bị hắn đâm "hung khí" vào người nữa, cậu càng khóc nhiều hơn, vừa khóc vừa làm theo hắn bảo

"Phải, hít vào rồi thở ra... chậm thôi... uhm, em làm tốt lắm"

Kalego nói bằng giọng trìu mến hết mức, tiếp tục xoa đầu cậu, chấn an cậu, giúp cậu lấy lại được hô hấp. Sau một hồi chật vật Iruma cuối cùng cũng lấy lại được ý thức, điều đầu tiên cậu làm là nhìn lên Kalego. Mặt hắn đã đỏ hết lên rồi, hơi thở cũng đứt quãng khó khăn, mồ hôi túa đầy trên trán, hắn cắn răng nhiều hơn, bên dưới cũng không dám cử động, có lẽ Kalego đang cố gồng mình để không manh động làm cậu bị thương. Cậu cũng là con trai nên biết chứ, để nhịn xuống như vậy không dễ dàng chút nào. Nghĩ vậy, Iruma vươn tay, vuốt ve má người yêu

"Sensei... Em... muốn... ưm... mau động đi..."

Kalego hơi bất ngờ, hắn nhìn cậu rồi lại nhìn xuống phía dưới biểu tình chần chừ. Iruma thấy vậy lại cố nâng lên nụ cười khuyến khích hắn, phía dưới cố nén đau mà giãn ra. Kalego vui như bắt được vàng chớp thời cơ lập tức gia tăng tốc đẩy hết cự vật vào trong. Lần này là nguyên cây thành công nhập động.

"Á... th,... thầy... ah... s... sao... còn... nhiề... ha... ư,"

Iruma chấn kinh, mồ hôi lạnh tuôn đầy mặt, đồng tử có dấu hiệu co rút, tay chân cậu co quắp lại đến nỗi trắng toát, cơn tê buốt và đau đớn như tức nước vỡ bờ, đồng loạt xô ngã tâm trí cậu. Đau quá. Nhưng cậu không cựa quậy nổi nữa, cả người hoàn toàn tê liệt, hạ thân như bị chẻ làm đôi bởi phân thân khủng bố kia.

Kalego thở hắt một hơi sau khi cuối cùng cũng đưa được hết phân thân vào trong. Bên trong Iruma ấm và ẩm ướt quá, còn chưa động mà nó đã tự ngậm mút lấy phân thân hắn rồi, vách thịt mềm mại đang bao lấy nó mà co bóp theo từng đợt gân xanh nổi trên cự vật, dịch mật ấm áp bên trong tuôn tràn không báo trước như muốn làm tan chảy thứ to lớn của hắn, cửa huyệt căng lạn đau đớn rỉ nước vẫn cố giữ chặt hắn không buông...

"Ha, nhóc con... bên trong em chặt quá"

Kalego thì thoả mãn còn Iruma bên dưới đã đau đến nỗi không còn biết gì nữa, cậu cố xoay người, ôm lấy một cánh tay hắn đang chống bên cạnh, nấc nghẹn

"Sen-... sei... ah, hức... đ, đau... hức, đau... cái đó... của thầy... to quá... hức"

Đôi đồng tử xanh biếc long lanh như đại dương to lớn ngày nào giờ đã nhuốm màu u tối của dục vọng, cậu cứ thế ôm lấy cánh tay người kia, ngây thơ cọ cả người và đôi má bánh bao ửng đỏ vào đó tìm kiếm cảm giác an toàn, mặc cho mồ hôi, nước mắt và tinh dịch day ra cánh tay hắn. Iruma cứ nghĩ làm nũng sẽ lay chuyển được Kalego, khiến hắn rút con "quái vật" kia ra. 

Không ngờ, hiệu quả đạt được rất tốt.

Cảnh xuân trước mắt thành công khiến sợi dây lý trí còn lại của Kalego đứt hẳn, dục vọng trong người hắn sôi mạnh. Dù gì cũng đã cho vào rồi, hắn không muốn nhịn nữa, mạnh tay kéo cậu nhóc yêu nghiệt kia ra khỏi tay, tay kia vừa rảnh rỗi liên giữ lấy eo Iruna, nâng nó lên cao vừa tầm, bắt đầu dồn lực vào eo mình mạnh bạo đâm thẳng cự vật vào trong luận động hậu huyệt ướt át

"Ha... ah... nha.... sensei ah.... kh, không... n,n,nhẹ... ưm, ha, e... em... k,không ứm... không... thể... ah... nh,nhanh... quá... ah..."

Không cầm cự nổi với sự xâm phạm mãnh liệt này, Iruma rên lên những tiếng cầu xin hỗn loạn, xin hắn dừng lại. Nhưng những tiếng đó trong hoàn cảnh này thì không thể khiến kẻ kia dừng tay được nữa mà ngược lại còn biến thành chất kích thích kích động ham muốn thể xác của hắn khiến hắn ra vào cuồng nhiệt hơn. Hắn nghiện mất, cơ thể Iruma đúng là tuyệt hảo, từng centimet trên người cậu nhóc đều khiến hắn mê mệt, nhưng hậu huyệt còn tuyệt hơn, lỗ nhỏ kia cứ như đang hút lấy hắn, càng vào sâu hắn càng muốn đến phát điên, phần eo rắn chắc mạnh bạo đâm rút mãi không thấy đủ. Hậu huyệt nhỏ bé tất nhiên không thể chịu nổi dày vò này, hắn đâm rút vài ba lần cuối cùng phải rách ra, máu đào cứ thế rỉ xuống thành dòng trên mép đùi non đỏ ửng vì va chạm, hòa làm một với dịch mật và gel bôi trơn phía dưới tạo thành một mảng hỗn độn trên gra giường.

Đang chìm đắm trong cơ thể người kia Kalego cũng buộc phải chú ý đến biểu cảm của Iruma, bên dưới bị hắn thao đến bật máu khiến cậu khóc thảm hơn, từng giọt lệ rơi dọc trên hai má ửng đỏ cùng với vết răng khi nãy của hắn, đôi môi anh đào bóng nhẫy vì nước bọt không ngừng rên lên mấy tiếng dâm loạn như trong giấc mơ năm ấy của hắn. Cứ mỗi lần hắn thúc vào vào bên trong, cơ thể nhạy cảm của cậu lại nảy lên một lần, áp làn da trắng mướt và những vết hôn ái muội đỏ tím vào sát người hắn, sau đó lại run bần bật khi hắn rút nó ra, hai nhũ hoa đỏ ửng nhô cao trên ngực như đang mời gọi người ta tới cắn mút... Món ngon đã bày ra trước mặt thì làm sao có thể không ăn cho được. Kalego hắn là một kẻ sành ăn, tất nhiên sẽ không bỏ qua những món ngon trên cơ thể cậu.

Hắn bắt lấy hai tay đang vô lực bám vào gối của Iruma cưỡng ép treo chúng trên đỉnh đầu, cúi người và bắt đầu thưởng thức, đầu tiên là đôi môi cherry căng mọng kia...

Bị cự vật thô to của hắn không ngừng thúc mạnh vào trong, trong lúc tay chân bị giữ chặt không thể che đi cơ thể nhớt nhát hay vùng thoát khỏi người kia khiến Iruma muốn bóc khói tại chỗ. Xấu hổ và đau đớn hoà lẫn, đan xen rồi len lỏi từ tận bên trong đến bùng nổ ra bên ngoài cơ thể non nớt chưa từng một lần biết được mùi vị thực sự của dục vọng thể xác, cấu thành một thứ khác được gọi là khoái lạc. Lỗ huyệt lại một lần nữa bị thúc vào thô bạo, eo lại bị nâng lên cao làm cho cự vật to lớn một thúc đã chạm luôn vào điểm G trong hậu huyệt Iruma, cậu lại khóc, nhưng không phải vì đau nữa, tất cả còn lại chỉ có khoái cảm dâng lên ngày một nhiều khi hắn đâm phân thân vào trong cậu. Khi Kalego quàng tay xuống nâng đầu cậu lên hôn hắn, là lúc ham muốn thể xác trong cậu lớn lên

"Ah... ưm... sen-... sei... ah... ô... m... ôm em... ah... ưm... đi..."

Iruma khó khăn nói, vừa khóc vừa nói đã khó chứ đừng nói gì là lúc bên dưới vẫn bị ra vào không ngừng như vậy thì làm sao cậu nói đàng hoàng được, cậu phải co cả người lại, dán sát với hắn thì mới nói được. Và, hậu quả của việc cong người quá nhanh là phân thân người kia lại thúc vào sâu hơn một đoạn khiến hậu huyệt rách ra thêm, máu chảy ra ban nãy vẫn còn chưa hết giờ lại thêm vết thương mới khiến cậu giật thót đau đớn khóc lóc nhưng vẫn không thể ngừng rên rỉ

"Ah... hức... đau... hức... sen- ... sei... th... ưm em... n,nhẹ thôi... ah... rách... rách mất..."

Kalego bất ngờ nhìn Iruma vặn vẹo dưới thân mình, hắn biết vật đàn ông của mình làm cậu đau, vừa nãy còn đau lòng vì vậy nhưng bây giờ khi nhìn thấy cậu nằm trên giường vừa khóc vừa đòi ôm hắn thế này lại khiến hắn càng thêm rạo rực. Hắn đột ngột rút phân thân ra khỏi cúc huyệt đang sưng đỏ, sau đó liền thúc mạnh hết lại vào miệng huyệt, bên trên thì vừa ngậm nhũ hoa của cậu trong miệng vừa hỏi

"Em vừa nói gì Iruma? Nói lại ta nghe"

"Em... ah... uốn t,thầy... m, ah, e... em, ưm... ah..."

"Hửm, ta nghe không rõ, em nói lại xem?"

Hắn nói, dứt câu lại lặp lại chuyển động cũ mà rút hết phân thân gân guốc ra rồi không một tiếng báo trước thô bạo thúc mạnh vào trong

"Ah... Ka-... Kalego sensei... ah... nhẹ... em... m, muốn... ưm... thầy ôm... ah... em..."

Iruma khóc nấc, hai tay quờ quạng phía trước cố gắng tìm kiếm thứ gì đó để ôm lấy trông như mấy đứa trẻ con đòi đồ. Kalego mỉm cười vui vẻ, hắn đáp ứng cậu, luồn tay xuống ôm cậu đưa cả hai cùng ngồi thẳng dậy. Hắn để cậu ngồi trên chân, hai chân mở rộng vòng qua eo hắn, cánh mông tròn mịn cũng được chú ý chăm sóc mà tách ra, để phân thân kia vào tận gốc

"Ah~... sensei... trên, trên này... ah... sâu, quá..."

Lầm thứ hai trong đêm Iruma bị bồng lên cao đột ngột, theo phản xạ cậu ôm chầm người phía trước, bám chặt vào hắn như sam, thứ bên trong lại di chuyển rồi, nhưng có điều bên trong không phải là ngón tay hắn mà thay vào đó là cự vật của đàn ông, thô to và gân guốc chà sát trong vách thịt non mềm. Phân thân khủng bố của người kia nhờ tư thế này mà đâm sâu hết vào tận gốc, cảm giác được hắn lấp đầy cả trong lẫn ngoài khiến tâm trí cậu thoả mãn, bên dưới hậu huyệt càng ham muốn không ngừng co bóp ngậm lấy phân thân cương nóng của Kalego, phân thân trên người cũng cộng hưởng mà cứng lại, run bần bật rồi không báo trước mà xuất ra lần nữa trên bụng hắn

"Ha... lại ra rồi?"

Hắn nói, bằng chất giọng trầm đặc trưng thường ngày nhưng ánh mắt đã nhuốm màu dục vọng. Loạt biểu cảm và hành động của Iruma làm hắn hưng phấn muốn điên, thân dưới càng trướng to trong hậu huyệt ẩm ướt dâm đãng. Hắn thở hắt ra, cố tình nâng hông cậu nhóc đang nằm mệt lả trên vai lên cao, nhắm đúng điểm kích thích bên trong cúc huyệt rồi vô tình thả xuống, hạ thân bên dưới đồng thời gia tăng lực thúc mạnh lên trên

"Ah~... sensei... ưm... sâu quá... ha... bên trong... ah... em... nóng..."

Cúc huyệt ướt át thành thục nuốt nhả cự vật, kích thước khác biệt càng làm cho cuộc tình của hai người thêm mãnh liệt. Kalego cúi xuống hôn lên đôi môi run rẩy kia, ngậm mút một hồi lại luyến tiếc tách ra

"Iruma... gọi tên ta"

Iruma mơ màng chìm đắm trong nụ hôn dịu dàng chan chứa tình yêu của Kalego hồn nhiên chớp chớp đôi mắt long lanh kiều mị. Bị dục vọng che mờ lý trí, tách môi ra, cậu liền vòng tay ôm cổ hắn, hôn lên yết hầu của hắn, rồi lại tinh nghịch ngước lên chờ xem hắn phản ứng thế nào, lại vô tình bắt gặp trên khuôn mặt ngày nào cũng treo cái biểu cảm cau có lạnh lùng kia đang bày ra dáng vẻ mong chờ yếu đuối đáng độ đáng thương. Trống ngực bỗng nhiên đập mạnh liên hồi, cậu nuốt khan, cố nén tiếng rên rỉ vì hoan ái dưới hạ thân, khẽ đáp ứng

"Ka, Kalego..."

Kalego bất ngờ tròn mắt nhìn cậu, dù bản thân là người yêu cầu nhưng hắn chưa từng nghĩ cậu sẽ đáp ứng.

"Kalego... như vậy được chứ...ưm, em có thể gọi anh như vậy không? ... Ưm!!"

Kalego vui như được chết đi sống lại, hắn vội ôm Iruma vào lòng, áp môi mình lên môi cậu mạnh mẽ hôn xuống. Chỉ cần cậu gọi tên hắn thôi cũng đủ khiến hắn hưng phấn, Kalego thả môi cậu ra, lướt xuống ngậm lấy nhũ hoa cương đỏ của cậu rồi tiếp tục nhấn mạnh cặp đào tròn trịa kia vào hạ thân của mình, chốc chốc lại mò lên chỗ gồ nhỏ trên bụng cậu mà ấn vào trêu ghẹo

"Ưm... Kalego...đừng mà... ah... đừng cắn...ah...

Kalego liên tục thúc mạnh, cú nào cú nấy vào đúng điểm nhạy cảm của đối phương, đắm chìm trong cái cảm giác cự vật to lớn được từng thớ thịt non trong huyệt động nhỏ bé ôm chặt và không ngừng co thắt cho tới khi thỏa mãn hắn mới gầm lên một tiếng rồi bắn hết vào trong cậu. Chất lỏng ấm nóng cứ thế dần lấp đầy nơi tư mật nóng rát, một cảm giác tê rần như điện giật chạy khắp người cậu, Iruma sợ hãi vội ôm lấy người kia, siết chặt vai hắn đến bật máu, rên lớn rồi xuất ra một lần nữa theo hắn.

Kalego hơi ngửa cổ, xong lại đem mặt mình vùi trong mái tóc của người thương, hít mạnh một hơi cảm thấy thỏa mãn

"Ta yêu em"

"Em... cũng... yêu... ứm?!"

Iruma nói được một đoạn đã bị chặn miệng lần nữa, cự vật bên dưới vừa mới ra giờ đã cứng nhắc trở lại, còn cương to trong hậu huyệt.

"Ka... Kalego anh,... không, không lẽ lại..."

Đối diện với vẻ hoang mang của Iruma Kalego chỉ cười, hắn vuốt ve từng lọn tóc trên vai cậu rồi nói

"Nhóc con, ta chỉ mới ra 1 lần, vẫn chưa thoả mãn"

"Kh... không được Kalego em đã..."

Iruma thất kinh, hắn đùa gì vậy, đã làm tới vậy rồi mà còn muốn làm nữa? Lúc nãy sướng quá không để ý chứ  hậu huyệt cậu đau lắm rồi, chân cũng tê dại rồi, còn làm nữa chắc mai cậu không đi nổi quá. 

Nhưng đó là cậu nghĩ, còn hắn thì không. Kalego biết cậu mỏi nên nghiêng người thả cậu nằm lại giường, vuốt ve hai má đỏ ửng của cậu

"Em dễ thương quá"

"Ah... kh, không... Kalego... ức... đừng... dừng lại... ưm, ha... sâu... quá... ah"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro