pain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sau khi lên năm hai, izuku từ bỏ ước mơ trở thành anh hùng

cậu được đưa đến bệnh viện thường xuyên

izuku sống cả đời với mãi một nỗi đau.





có những người, khi kết quả của cuộc chiến đã quá hiển nhiên, không phải ai cũng sẽ được chữa lành, không phải ai cũng sẽ được khâu vá lấy vết thương đầm đìa sắc đỏ tươi. có những người, nỗi đau cứ thế lớn hơn, mãi mãi chìm vào hoang tưởng trái nghịch với thực tại, với mãi một nỗi ám ảnh không bao giờ nguôi ngoai mà vứt bỏ cuộc sống. đó cũng là thực tại của thế giới, góc khuất trá hình nhỏ nhen của sự rực rỡ chói lòa.

khi tháng bảy năm nào lại đến, khi dòng nước tĩnh lặng xóa nhòa nhịp điệu mà chở mình theo cái ngả phũ phàng trên từng ánh thu. khi cơn mưa ngâu lại tầm tã rơi xuống. khi căn phòng nồng nàn mùi tanh hôi hòa cùng ngột ngạt khí trắng khét khói. người nằm im phăng phắc ở phía giường không còn là katsuki với đầy sự trăn trở lắng lo. mà là hình ảnh tương phản của cậu ấy, một izuku đầy gầy gò và điên dại.

izuku làm quen với dòng máu luôn đầy đặn ứa ra nhầy nhụa khắp hai cánh tay, chút ít được băng bó sơ sài. bụng lởm chởm những vết gạch từ dao kéo, khuếch sâu tận sau lưng. tóc izuku sau trận chiến cạo mất một phần bên phải, giờ đây đã dài đến mức có thể buộc đuôi ngựa cao đầu, nhưng izuku hay xõa nó ra, phần đuôi hay có mùi cháy xém và mái luôn được vuốt ra phía sau.

izuku giờ đây chỉ là izuku mà thôi. khi cố lên không còn là deku nữa, khi cố lên không còn là niềm tự hào để cậu trở thành anh hùng nữa, khi cố lên dần trở thành nỗi đau đớn tận cùng, như ai đó cầm dao rạch bụng moi tim cậu biết bao nhiêu lần. nỗi đau dày vò khôn cùng hơn cả cách cậu dằn vặt gì chặt lên da thịt mình mỗi ngày. nhưng katsuki thương cậu, không cho cậu chết.






vài ngày sau đó, izuku mất

một cách đau đớn

để đến bên katsuki.

izuku mất khi mắt vẫn còn lưng tròng những giọt nước mắt còn vương trên khuôn hài nhỏ nhắn. nhưng miệng cậu cười, vì được gặp lại katsuki, người mà cậu yêu thương nhất. đối với tất cả mọi người có mặt khi ấy, đó là một cái chết. nhưng đối với izuku, đó là sự giải thoát. còn đối với tình cảm izuku dành cho katsuki, đó là sự hạnh phúc. một cách trọn vẹn.

vốn dĩ thể xác izuku đã chết thảm khi katsuki nằm giữa nền đất lạnh băng, nhưng nỗi đau bám trên vai cậu không dứt điểm ngay tại đó, nó loanh quanh đời cậu vào những ngày tháng cuối cùng, bào mòn tâm hồn không còn gì của izuku.

sau khi izuku mất, nỗi đau được chuyển tiếp cho người sau, những người ở lại, những người còn chưa bù đắp trọn vẹn nỗi ký ức dai dẳng năm trước.

nhưng đối với izuku, thế là đủ rồi, cậu không muốn đau thêm nữa, cả tâm lẫn thân, cậu khao khát gặp lại katsuki hơn bất cứ thứ gì, khi cậu từ bỏ lời cổ vũ của katsuki để đến bên bức màn có katsuki chờ sẵn cậu ở đó. khi cậu là nó, khi nó là ai đó, một ai đó, ám ảnh cả một thế hệ anh hùng nhật bản. một mảnh tàn tro quặn nát, là kết quả song hành thành quả của chiến tranh.

---

when fear ends by repeating the same fear.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro