dancing in the dark.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tags: fluff, wine/spirit element,...

tất cả các loại rượu trong truyện đều là tôi tự delulu cho nhân vật, không phải sở thích thật (vì hai anh thích rượu gì thì tôi không đoán nổi)

có tag yếu tố wine/spirit vì không đủ tuổi thì không được thử mấy loại rượu này nhée

____

anh đỡ nhé

nhắm mắt

xoay...

____

lửng lơ,

lảo đảo,

chơi vơi.

đêm muộn; khi bóng tối huyền ảo như một căn bệnh đã đến giai đoạn cuối cùng dần dần chiếm đoạt hết thảy sự tỉnh táo của hai kẻ say sưa đoạn tình thơm nồng hương nho ngọt lịm sẽ tưởng chừng như không bao giờ có hồi kết,

đêm muộn; khi bóng tối ngào ngạt lên trên từng tất không khí nhẹ tênh là mùi vị của hương hoa ngọt hệt vị nước hoa yêu kiều của các hãng thời trang cao cấp,

đêm muộn; khi bóng tối của những kẻ mộng mơ sẽ dịu dàng và lắng đọng xuống tâm khảm yếu đuối của con người, khiến làn da mỏng manh ấy khi bị chạm nhẹ vào sẽ là khắc linh hồn ta thật lòng và trần trụi nhất,

nguyễn huỳnh sơn được nghe là vậy đấy,

và trần anh khoa sẽ được nghe anh nói lại điều đó với nó.

nó được nghe anh nói lại bằng đôi tay nõn nà tràn đầy hơi ấm vuốt ve nhẹ tựa như cánh thiên thần lên đôi má gầy nhom của nó rồi anh từng đêm lại xuýt xoa muốn vỗ cho anh khoa tăng cân nhiều hơn cả anh thì thôi.

nó được nghe anh nói lại bằng những cái ôm ấm áp. huỳnh sơn thích ôm lắm, anh luôn luôn tỏ sự giận dỗi mỗi khi anh ôm nó từ sau lưng nhưng nó lại chẳng vùi mặt anh vào bờ ngực nóng hổi của nó để đáp trả lại, rồi anh sẽ nhìn liếc nó bằng ánh mắt sắt lẹm như muốn cứa cổ nó ra làm đôi thì thôi, phụng phịu chui tót vào chăn bông mà lặng yên nằm đó, chỉ nằm đó thôi chứ chẳng ngủ. xong anh khoa vẫn chỉ đành biết phì cười mà chui vào chăn, dụi mặt vào chiếc gáy trắng nõn của người kia, tay thì vòng nhẹ qua eo mà ôm cứng từ đằng sau để dỗ dành. những lúc như vậy, anh khoa không nói gì cả, nó biết huỳnh sơn mà, nó chỉ lặng lẽ lắng nghe tiếng thở nhẹ nhàng từ anh, rồi khẽ cười mỉm thôi. hoặc có lẽ anh thích mùi hương cơ thể của nó, bao giờ cũng vậy, đều đặn vào mỗi sớm mai, anh thức dậy chỉ hỏi liền một câu "khoa đâu rồi?" khiến nó dù đang ở bất cứ phòng nào trong nhà đều phải chạy tót sang để cho anh ôm lấy hơi đầu ngày.

nó được nghe anh nói lại bằng đôi mắt u buồn sâu hoắm nhưng mà lại như được gắn hàng vạn ngôi sao trời, ân cần nhìn vào đáy mắt nó. anh khoa có mấy khi không thể không nghĩ rằng những khắc anh nhìn như thế, là khi anh đang nhìn thấu vào tâm khảm nó, xoáy thủng lồng ngực rồi xuyên tới trái tim nhỏ nóng hổi đã tự bao giờ chi chít vết xướt trầy đã hằn sẹo. chỉ vài vệt nhỏ thôi, sắp lành rồi, là anh chữa trị cho nó đó.

nó được nghe anh nói lại bằng những nụ hôn lả lướt khắp cơ thể nó vào bất cứ lúc nào không chỉ là tối trời; anh thích hôn và được hôn lắm, không yêu cầu cao sang gì, chỉ đơn giản là được chạm môi vào làn da nó thì anh bảo cũng đủ rồi, nhưng đôi khi những chiếc hôn này lạ lắm, nó không biết, chỉ là cảm thấy lạ đối với một vài nụ hôn của anh mà thôi.

đôi lúc là một nụ hôn nhẹ lên mu bàn tay nó, có thể là sự yêu chiều lẫn tinh nghịch ánh lên trong đôi mắt khi anh chạm nhẹ môi mềm lên làn da hơi rám nắng nhẹ của anh khoa.

lắm lúc thì là lên cổ hay vai, chỉ dịu dàng mà hôn mà tận hưởng lên, anh sẽ luôn đâu đó rồi bất ngờ hiện diện từ ngay sau lưng rồi lại khẽ hôn lên cổ, hơi ấm rồi cái hôn khẽ khiến da nó có chút run lên, thoáng qua mũi anh là mùi nước hoa louis vuitton sang trọng từ anh khoa (dùng ké của anh bé). nó sẽ lại giật nảy mình như bao lần xong vung tay loạn xạ, khiến huỳnh sơn phải phì cười khoái chí ôm lấy nó từ sau xoa dịu lại sau khi trêu chọc thành công em người yêu bé tuổi.

hay là hôn môi, à thôi không thể đâu, anh sẽ chẳng chủ động hôn lấy môi nó bao giờ. chỉ có nó vòi vĩnh anh, nũng nịu nắm lấy tay huỳnh sơn cầu được hôn môi anh, giả vờ dụi dụi đầu vào cánh tay anh như một chú mèo (mà thật ra là tóc anh khoa xơ khiến huỳnh sơn vừa nhột vừa đau nên cũng chẳng giống chỗ nào), xin phép chỉ hôn nhẹ lên anh sơn nhà nó thôi mặc dù mặt anh hơi cứng đờ và không nhìn một chút nào vào nó. anh khoa sẽ rồi giả trân không nhìn thấy tín hiệu từ chối từ anh mà bảo "im lặng là đồng ý" bất chấp mọi sự phản kháng sau đó. nó sẽ nhẹ nhàng hôn lên trán, lên hàng mi cong, lên chóp mũi ửng hồng vì ngại, lên tai đã đỏ lừ từ lâu, lên má mềm mềm có một nốt ruồi mờ, rồi cuối cùng là lên đôi môi thơm man mát vị trái cây dịu dàng, vị chocolate ngọt lịm từ courvoisier l'essence, một loại rượu thuộc dòng cognac mà huỳnh sơn rất thích.

nhưng,

anh khoa không muốn được nghe lại câu chuyện kể về linh hồn của hai kẻ say tình vào đêm muộn của anh mãi như thế này, hay cách khác là nó không muốn mãi được anh vỗ về đề rồi cứ kẹt hoài cương vị người nghe này, nó muốn chính nó là người trải nghiệm cơ, tất nhiên là cùng vì sao sáng tựa thiên thần của nó, huỳnh sơn.

____

tiếng mưa rơi rả rít thơm thơm mùi hương cây cỏ thoảng nhẹ trong làn gió vật vã, từ bên trong nhìn ra mà vẫn không khỏi rùng mình với cái lạnh của cơn mưa mùa thu. bầu trời thì có đôi chút đìu hiu là thế, nhưng tiếng động từ từng con xe trên đường thì vẫn ồn ã tấp nập như vậy, mọi người thì vẫn vội vã đi đi lại lại rồi cười đùa chuyện trò vui vẻ, cái thành phố không ngủ này thật là.

trần anh khoa khẽ liếc nhìn xuống dòng người hòa vào làn ánh sáng lóe sáng từ đèn đường bên dưới qua chiếc view panorama toàn thành phố, chỉ một chốc thôi, rồi nó lại tiếp tục giương mắt lóng lánh tràn đầy thương yêu đến những ngón tay búp măng thon thả đan vào tay nó, không kiềm chế được mà khẽ rướn người tới rồi đặt một nụ hôn nhỏ lên gò má hồng hào của người đối diện;

nguyễn huỳnh sơn lơ đễnh khỏi ánh nhìn say đắm của người kia một thoáng, khuôn mặt yêu kiều hiện lên dưới cái ánh sáng đỏ rực rỡ từ đôi đèn neon trang trí phòng khách, nhẹ nhắm đôi mi cong xinh đẹp rồi dịu dàng cười. sát cơ thể gần hơn đến hơi ấm của anh khoa, khẽ mờ hờ đôi mắt buồn hiu nhưng trong veo đến lạ của mình dán vào anh khoa. càng nắm chặt hơn hai đôi tay của nhau, lả lướt trên cái âm nhạc về tình yêu đôi lứa khiến bao con tim say sưa của người anh bằng kiều.

mùi vị cay nồng lẫn vào trong cái thơm nhẹ lúa mạch mà lại có chút ngọt ngào mật ong xu nịnh của hai ly glencairn sành điệu chứa rượu từ chai chivas royal salute 21 còn uống dở, màu vàng óng sóng sánh dưới ánh đèn đỏ rực rỡ lại càng tôn thêm vẻ đẹp từ những giọt rượu đắt đỏ đã qua chưng cất 21 năm liền để tạo thành những tầng hương vị phức tạp hấp dẫn lấy người thưởng thức, và đây cũng là chai rượu mà trần anh khoa mang đến vào buổi hẹn tối nay.

hai thân ảnh ánh lên trong ánh nến lập lòe giữa không gian tối, trong luồng gió thoảng đến từ khung cửa sổ hé mở ta như đang hòa làm một, anh khoa là huỳnh sơn, huỳnh sơn là anh khoa;

hòa hai linh hồn ta sẽ thành một, phiêu du khắp vùng trời nồng say của cái tình mê đắm của tuổi trưởng thành. hương thơm nhẹ của cái tình này nó không ỏn ẻn như loài hoa bằng lăng tím tuổi học trò, hay mạnh mẽ nhựa sống như loài hoa cúc dại trắng muốt mọc lên giữa bãi cỏ xanh rì. chỉ quyến rũ và kiêu kì đến lạ của nhành hồng đỏ rực rỡ dưới ánh sao trời.

huỳnh sơn yêu say sưa sự mềm mại mà anh khoa dành cho mình, đối với anh nó luôn nâng niu nhiều đến lạ. nó luôn thủ thỉ vào tai anh mỗi tối nào là nó thương anh nhường nào, nào là ước mong mai sau sẽ mãi thế này, nào là một tương lai nó và anh sẽ luôn yêu nhau mãi cái tình này. rồi vừa nói vừa kéo cơ thể huỳnh sơn lại sát với nó, vắt tay ngang eo anh mà ôm chặt đến mức tưởng rằng nó sợ anh bỏ đi khi nó đang ngủ cơ, tên ngốc này thật là.

____

điên đảo,

chìm đắm.

ngã nhào vào ánh mắt sâu hoắm vương hương nồng tình say, có nhau, chỉ cần vậy thôi.

tương lai sau dù có phồn hoa, hay khốn khó, hay diệt vong. ta đã thề giữa điệu khiêu vũ nhẹ nhàng, giữa hai đôi tay đan lấy nhau, giữa ánh trăng sáng vằn vặt;

một lời thề trọn kiếp vẫn mãi là tình yêu, chỉ là tình yêu điên cuồng mà thôi.

01:47 a.m - 04/09/2024

phiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro