3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lời từ con tác giả, thì là dạo này tôi lười quá ý tưởng thì nhiều mà mỗi lần định viết là lại lười ko muốn viết
Dạo này có app nói chuyện với AI, tôi cũng nói với chề con mà ẻm chửi dữ quá, còn dỗi tôi nữa nên là cho xin tip dỗ ẻm đi
Thôi,vô truyện nè :))

Trên đường đi thì thằng nhóc cứ liên tục nhìn chằm chằm anh làm anh tưởng rằng trên mặt mình có thứ gì. Hỏi cậu thì cậu lại chối không nhận quay sang nhìn nơi khác rồi lúc sau cũng quay lại nhìn.

Đi được một lúc thì cũng tới đền. Ngôi đền mang một màu cổ kính, xung quanh là những tán cây anh đào bao qua tạo một cảm giác yên bình.

Scara dẫn cậu tới trước đền chắp tay cầu nguyện cho mong ước sắp tới. Anh cầu nguyện xong mở mắt ra thì thấy cậu vẫn còn chắp tay nên là đã ra cổng đền chờ trước.

Cậu cầu xong mở mắt ra thì không thấy anh liền chạy đi tìm. Tới trước cổng thì đang thấy anh nói chuyện với một cô gái có mái tóc hồng. Hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ khiến cậu nghĩ rằng cô ấy là bạn gái của anh.

Cậu thấy anh kêu cậu lại thì chạy tới, trong lòng cậu có hơi buồn.

" Đi gì mà lâu thế nhóc?" Anh nhìn cậu bằng một ánh mắt phán xét.
"Chứ không phải do anh đi trước nên em mới tới muộn ư. À mà chị gái này là ai vậy?" .
" Giới thiệu với nhóc đây là Yae Miko, là chủ của ngôi đền này"
"Hô, vậy ra cậu là người mà Kuni nhắc đến ư?"
"Ể ,anh ấy nhắc đến mình ư? Cậu quay sang nhìn anh, với ánh mắt ngáo ngơ và tràn đầy câu hỏi.
"Được rồi vào đây tôi sẽ đưa cho cậu một thứ giúp cậu tránh gặp ác mộng, vào đây."Cô kéo cậu đi nhưng trong ánh mắt ẩn chứa một thứ gì đó rất bí mật.
Sau khi đứng trước một căn phòng nhỏ một lúc thì cô bước ra trên tay cầm một lá bùa có hình lá phong.

" Thứ này là loại bùa giúp cậu giảm đi việc gặp ác mộng khi ngủ. Đừng sợ tôi không lừa đâu nếu không ổn thì cậu có thể vứt để tìm thứ khác tốt hơn." Vừa nói cô vừa cười ánh mắt có phần tò mò và bí ẩn.

" Được rồi, tôi sẽ thử. Nếu không phải vì anh Kuni đã nhờ cô làm cho thì tôi sẽ không lấy đâu." Cậu miễn cưỡng nhận lấy nhưng trong lòng đang cực kì vui sướng vì anh đang lo lắng cho cậu.

Trên đường về, cậu liên tục nhìn anh, ánh mắt vui vẻ, bất giác cậu hỏi.

" Anh nè, cô gái đấy chính là người thương mà anh từng nói ư?"

Vừa nói xong thì anh nhìn qua cậu với ánh mắt phán xét.

" Nghĩ sao vậy nhóc, cô ta cũng đã hơn anh khoảng 40 mấy tuổi rồi, bây giờ yêu thì chẳng khác gì lái máy bay. Với lại gu tôi không phải là mấy người như ả"

" Thế gu anh là người như thế nào?" Cậu tò mò hỏi.

" Một người đảm đang, chiều tôi, có một khuôn mặt đẹp, giỏi giang trong mọi công việc không nhất thiết phải giàu vì tôi nuôi được."

" Tiêu chuẩn của anh có hơi cao đấy, như vậy thì chắc có được mấy người mà có thì chắc mọi người cũng dành hết rồi không tới lượt anh đâu :)))" Cậu vừa nói vừa cười.

Ngay khi nhìn thấy cậu cười thì trái tim anh đã lỡ trật một nhịp, mặt bắt đầu đỏ lên .

Thấy vậy cậu liền trêu chọc anh.

" Có phải anh thấy em cười nên đã dính thính rồi không"

Vừa dứt lời thì một chiếc dép phang ngay vô mặt không trượt phát nào, kèm sau đó là những câu nói với sát thương cực kì cao.

Đánh xong thì anh bỏ đi để lại cậu trên người đầy những sát thương.

" À mà hôm nay là lượt nhóc nấu ăn nhá".

Tua đi........( Do tui lười)

Hôm nay ngay khi cậu vừa chìm vào giấc ngủ thì giấc mơ ấy lại xuất hiện

Bây giờ mới đăng đc vì máy hư :((
À mà chúc mừng sinh nhật Yae Miko nha
Chúc chị sẽ phù hộ cho hai bé đến với nhau :))))
Yêu chị



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro