Chương 128: Yene

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc cuộc vui nơi hoang dã, Emilias cùng Yuko quay lại nơi tập kết hẹn trước. Thời gian lúc này cũng đã trôi qua nửa ngày, lần lượt mọi người đều đến đủ, trong đó Diam là muộn nhất. Tên nhóc xuất hiện với đôi mắt đỏ hoe thất thần, như vừa phải chịu đựng cú sốc nào rất khủng khiếp. 

Sau khi trở về nhà, những ngày tiếp theo tâm trạng của tên nhóc không hề được cải thiện. Dù sao để vượt qua chuyện nhìn người mình thích lại vui sướng khi được làm tình với kẻ khác cũng không dễ chịu gì.

Ba tuần trôi qua, Diam cũng nguôi ngoai đi phần nào, tuy nhiên cũng không nhìn mặt hay nói chuyện với Emilias một lời, luôn tỏ ra thái độ giận dỗi khi gặp cô nàng. 

Ngày trăng tròn cuối cùng cũng đã đến. Vào ban đêm, dân làng đều bước ra khỏi nhà, ngẩng mặt lên trời chờ đợi. 

Mặt trăng bắt đầu tỏa ra thứ ánh sáng xanh huyền ảo. Những tia sáng dần tập hợp lại trên bầu trời, biến thành một cô gái xinh đẹp với mái tóc xanh bồng bềnh trong gió. 

"Ngài ấy hiện thân rồi!"

Những người dân làng đồng loạt quỳ xuống tỏ sự thành kính. 

Giống như lời của Astra kể, cô ta đưa tay như muốn với lấy mặt trăng. Mặt trăng tròn càng tỏa sáng rực rỡ, từ trên bầu trời rơi xuống những hạt bụi ánh sáng. 

Những hạt bụi này chạm đến đâu đều mang theo một nguồn sức sống mãnh liệt, cây cối đâm chồi nảy nở, những dân làng bị thương dù nặng hay nhẹ đều nhanh chóng hồi phục. Sau nửa giờ, nghi lễ cuối cùng cũng kết thúc. Yuko sử dụng ma pháp không gian, ngay lập tức dịch chuyển tức thời đến trước mặt cô ta. 

"Cô chính là Yene vị thần mà cư dân ở đây tôn thờ phải không?", Yuko mỉm cười hỏi. 

"Đúng vậy… Còn ngươi chính là vị thần từ thế giới bậc thấp kia có phải không?"

Nhận thấy Yuko không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện, Yene thận trọng lùi lại biểu lộ vẻ sợ hãi. Lúc này Emilias cũng đã bay đến bên cạnh cậu, hỏi nhỏ.

"Thưa ngài, chúng ta nên giết cô ta luôn chứ?"

Dường như đã nghe thấy lời của Emilias, cô ta hốt hoảng xua tay. 

"Khoan đã! Ta không muốn đánh nhau với các ngươi!"

Bình thường những vị thần ở đây đều rất kiêu ngạo khi thấy một vị thần đến từ thế giới bậc thấp như cậu. Chúng sẵn sàng sử dụng bạo lực ngay lập tức để thể hiện sức mạnh của mình. Tuy nhiên cô ta có vẻ không phải một trong số đó. Vì vậy Yuko mỉm cười hỏi. 

"Không phải đám thần các người đều muốn giết ta vì đã xâm phạm vào thế giới của các ngươi sao?"

Yene cố trấn tĩnh bản thân, hạ giọng đáp. 

"Ta thì không như vậy... Còn việc những vị thần khác muốn giết ngươi, lý do cũng không đơn giản như ngươi nghĩ… Nếu ngươi hứng thú muốn biết, chúng ta có thể cùng ngồi xuống nói chuyện được không...?" 

Yuko quan sát biểu hiện trong từng lời nói của Yene. Cô ta trông có vẻ căng thẳng và không hề có ý thù địch. Về điều mà cô ta nói, lại khiến cậu vô cùng tò mò. 

Cậu mỉm cười nói, "Lần đầu ta thấy có một vị thần tại đây không cao ngạo một cách ngu ngốc như cô. Được, vậy chúng ta cùng nói chuyện"

"Hai người đi theo ta", Yene thở phào nhẹ nhõm. 

Cô ta dẫn cậu cùng Emilias bay dọc theo dòng sông đến đầu nguồn. Chỉ sau một hồi, trước mắt cậu hiện ra quang cảnh hùng vĩ của một thác nước khổng lồ đang chảy xuống tạo bọt trắng xóa. 

Yene phẩy tay, dòng thác chợt tách ra làm hai, lộ ra một hang động rộng lớn. Bên trong có đầy đủ nội thất từ bàn ghế đá, giường đá phủ lá cây và đèn từ những con đom đóm. Có thể nói cực kỳ giản dị, không hề xa hoa như những gì cậu tưởng tượng. 

Cùng nhau ngồi xuống ghế, Yene cầm một bình rượu ra, từ từ rót vào từng chiếc cốc một.

"Đây là rượu mà chính tay ta ủ, được lên men từ các loại gỗ thơm trong rừng, có tuổi đời năm trăm năm. Hai ngươi hãy thử một chút đi."

Yuko mỉm cười, cầm chén lên uống một ngụm, vị nồng cay lại thanh mát, để lại chút ngọt trên đầu lưỡi sau khi xuống cổ họng. Độ ngon của nó khiến cậu phải gật gù tán thưởng. 

"Được rồi, vậy lý do đầu tiên tại sao cô lại không muốn đánh nhau đi? Dù sao chúng ta là người đã xâm phạm vào lãnh địa của cô", cậu đặt cốc xuống, nhìn vào mắt Yene. 

Yene liền đáp lại, "Cha ta đã dặn ta rằng ngươi rất nguy hiểm, ta cũng không hề thiên về chiến đấu, nếu đối đầu với ngươi ta chỉ có một con đường chết mà mà thôi. Cha chính là Thần Tri Thức, lời ông ấy nói không bao giờ sai, vậy nên ta không muốn đánh nhau với ngươi."

Lúc này Emilias uống một hơi hết chén rượu, lạnh lùng nói. 

"Ra vậy, cha ngươi đã cho ngươi một lựa chọn vô cùng sáng suốt đó."

"Vậy còn còn về chuyện lí do mà đám thần này muốn giết ta, cô bảo không giống như ta nghĩ là có ý gì?", Yuko hỏi. 

"Về chuyện này…"

Yene cũng cầm chén rượu lên uống một ngụm rồi giải thích cho cậu. Lý do thật sự chúng muốn giết cậu không phải là vì tội xâm phạm. Mà là vì chúng muốn cướp lấy tài nguyên từ thế giới của cậu. 

Càng sở hữu nhiều tài nguyên thế giới, những vị thần cai quản nó sẽ càng trở nên mạnh mẽ. Chính vì vậy chúng luôn muốn căn nuốt những thế giới bậc thấp hơn để gia tăng thêm sức mạnh cho mình. Đã có rất nhiều thế giới giống như cậu đã vì thế mà vĩnh viễn biến mất. 

Nghe xong tất cả những chuyện này, Yuko híp mắt nói. 

"Vậy thì ta càng có lý do phải tiêu diệt chúng rồi."

"Được rồi, mọi chuyện ta cũng cho ngươi biết. Giờ thì tha cho ta được rồi chứ?", Yene nhìn chăm chú vào cậu, như một con mèo con đang cầu xin. 

Tuy nhiên Yuko lại mỉm cười đầy gian xảo. 

"Ta sẽ tha cho cô với một điều kiện. Cô phải trở thành người của ta."

Yuko không hề biết nhiều về thế giới này. Vả lại những vị thần cậu gặp ngày càng mạnh khi càng về phía trung tâm. Vì vậy cậu cần có một người đủ hiểu biết về thế giới này. 

Nghe như vậy, Yena tỏ ra lo lắng nói. 

"Không thể được… nếu ta theo ngươi, ta sẽ trở thành phản đồ, bị săn đuổi đến chết. Xin ngươi đừng làm khó ta như vậy được không…?

"Một là đấu với ta đến chết, hai là đi theo ta, ta sẽ giết tất cả những kẻ dám săn đuổi cô. Chọn đi."

Yuko khoanh tay lại, tựa lưng vào ghế, gác chân lên bàn đá, dùng ánh mắt tràn ngập sát khi nhìn Yene. Cô ta nuốt nước bọt, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán, mắt đảo qua lại trước một quyết định vô cùng khó khăn. 

"Nhưng…", Yene tiếp tục do dự. 

Cậu mỉm cười, phá giải tạm thời mười phong ấn. Nguồn năng lượng khủng khiếp, hỗn loạn và tàn bạo tỏa ra từ cơ thể cậu khiến cho mọi thứ xung quanh như muốn nát vụn. 

Emilias vội vã tạo kết giới bảo vệ bản thân, còn Yene không kịp phòng bị liền bị thổi bay vào tường. Chỉ một khắc sau cậu lại xuất hiện trước Yene, kề lưỡi hái tử thần đang cháy rực một ngọn lửa đen tuyền sát cổ cô ta. 

"Ta không giỏi chờ đợi đâu Yene, lựa chọn đi", cậu lạnh lùng nói. 

Nhận ra sức mạnh áp đảo của cậu, Yene vội vã nói, "T-Ta đồng ý đi theo ngươi! X-Xin đừng giết ta!"

"Thế mới ngoan ngoãn chứ."

Đạt được mục đích, Yuko lập tức phong ấn sức mạnh trở lại, thu lưỡi hái về. Yene lúc này sợ đến mức chân không đứng vững, khuỵu xuống nền đá thở hổn hển. Quần áo cô ta lúc này bị xung năng lượng hủy diệt tỏa ra từ cậu làm rách tả tơi, lộ ra da thịt trắng nõn gợi dục. Biết cơ thể đang bị nhìn, cô ta tỏ ra xấu hổ, tuyệt vọng dùng tay che đi. 

"Mặc dù cô nói miệng là vậy, nhưng vẫn là không đáng tin."

Nói rồi cậu rạch một đường trên tay, sử dụng máu của bản thân kết hợp với ma pháp sự sống, tạo ra một con giun nhỏ trong suốt. 

"Đ-Đây là thứ gì…?"

Yene tỏ ra sợ hãi khi cậu mang đến gần. Emilias phía sau cậu liền nói. 

"Ngài ấy sẽ để nó chui vào đầu ngươi, chỉ cần ngươi phản bội ngài ấy, lập tức sẽ chết."

Bị dọa như vậy cơ thể mảnh khảnh của cô ta càng run lên, mặt cắt không còn một giọt máu. 

"Được rồi, đừng lo lắng quá. Thứ này trừ việc giống như Emilias nói thì không đáng sợ như cô tưởng đâu. 

"A… không…", Yene bật khóc. 

Nói nhẹ không được Yuko liền sử dụng vũ lực. Cậu giữ thô bạo bóp cổ Yene, đưa con giun đến gần lỗ tai cô ta. Nó ngọ nguậy được vài lần rồi chầm chậm chui vào bên trong. Làm xong, cậu quay lại dựng ghế đá rồi ngồi xuống, lạnh lùng nói.

"Từ giờ ngươi phải phục tùng và nghe theo mọi mệnh lệnh của ta. Đừng nghĩ tới việc chạy trốn, không được đâu. Ta sẽ cho ngươi một đêm để bình tĩnh lại."

Emilias ngồi vắt ngang trên đùi cậu, một tay ôm lấy cổ cậu, một tay nhẹ nhàng vuốt ve má cậu, mỉm cười nói. 

"Được phục tùng ngài ấy chính là vinh hạnh của ngươi. Ngài sẽ ban cho ngươi sức mạnh, ban cho ngươi tất cả những khoái lạc sa đọa nhất trên thế gian này. Rồi ngươi sẽ biết mình may mắn đến nhường nào."


 
































 















 

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro