P4: Nỗi nhớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nào Hoko tỉnh dậy và nhâm nhi một tách coffee mà theo Hoko là ngon và làm cho lòng Hoko cảm thấy sảng khoái. Hoko lặng lẽ nhìn bức tranh, qua ánh sáng của tia mặt trời chói qua khe cửa Hoko nhìn thấy Pella đang mỉm cười với Hoko, một giọng hát trầm ngâm và êm dịu vang lên tai Hoko. Trong một phút bối rối, Hoko cảm thấy có một ai đó đang đứng sau lưng, một hơi lạnh tỏa nhẹ và thoang thoảng làm lòng Hoko cảm thấy an lòng. Hoko nhắm mắt lại, một vòng tay lạnh lẽo vòng qua eo Hoko và sau đó là một mái tóc ẩm ướt tựa nhẹ vào lòng Hoko. Trong giây phút tích tắc Hoko thấy lòng nặng trĩu và Hoko nhỏ lệ, những giọt nước mắt cứ từ từ nhỏ vào ly cà phê của Hoko. Hoko không uống cà phê nữa, Hoko nhắm nghiền mắt lại và Hoko muốn trôi mình vào quá khứ xa xưa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro