69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Diệp Lâm Anh bước ra khỏi phòng tắm, Thùy Trang vẫn đang xem bản kế hoạch của cô, hơn nữa còn cầm bút sửa chữa mấy chỗ, càng tìm hiểu càng không xác định được, rốt cuộc tâm tình Thùy Trang không tốt có phải bởi vì nghe thấy tin đồn kia không? Nếu không phải, thì bên phía Hoàng Khương là thế nào, còn nếu phải, thì sao cô ấy vẫn chỉnh sửa bản kế hoạch cho mình, không giống như tức giận với mình lắm.

Cô quyết định thăm dò trước một chút.

Diệp Lâm Anh vừa sấy tóc vừa làm ra vẻ tùy ý hỏi: "Lúc nãy em gặp Thành ở dưới tầng, cậu ấy nói tối nay đặc trợ Hoàng Khương cũng đến đây, sao chị không giữ người ta ở lại?"

Cô không biết cách nói dối, cho nên Thùy Trang chỉ vừa nhìn qua là biết cô có vấn đề, ngay lập tức đã hiểu ra nguyên do trong đó.

Nhất định là Tiểu Diệp của nàng nghe thấy tin đồn ở nhà hàng, sau đó về nhà còn biết Hoàng Khương đã tới, trong lòng thấp thỏm, nên đang thăm dò nàng đây mà.

Thùy Trang thấy chuyện này rất thú vị, bèn nghĩ ra chút ý tưởng xấu xa, vì thế lập tức lạnh mặt lại: "Ừ, không giữ cậu ta, vừa nhìn đã thấy phiền."

Diệp Lâm Anh kinh hãi, xong rồi xong rồi, nhất định là đã biết rồi, hơn nữa trông dáng vẻ hình như còn rất tức giận nữa.

Vẻ mặt hoảng hốt lo sợ của cô đều bị Thùy Trang nhìn thấy hết, thật sự là đáng yêu quá, nghĩ cái gì cũng biểu hiện hết lên mặt.

Trong lúc sấy tóc, Diệp Lâm Anh không yên lòng một chút nào, não bổ rất nhiều thứ, tóc bị sấy thành rối tung hết cả lên, mái tóc ngắn đang mềm mại mượt mà bị sấy thành tổ quạ. Thùy Trang ngồi trên giường nhìn mà cứ phải cố nhịn cười, đáng yêu quá đi mất.

Quả nhiên, vẫn phải chủ động quyến rũ Thùy Trang thôi! Vợ chồng với nhau mà, có làm sao đâu, không phải trước kia Thùy Trang đã nói rồi sao, rất thích mình ở trên giường thế này thế kia mà, nếu mình chủ động nhất định cô ấy sẽ rất vui.

Sấy tóc xong, Diệp Lâm Anh vào phòng tắm soi gương, bị cái đầu tổ quạ trong gương dọa sợ, dáng vẻ này còn đi quyến rũ ai được? Cô đành phải nhúng lược vào nước rồi chải cho tóc mượt mà trở lại, sau đó lại sấy cẩn thận một lần nữa. Sấy xong thì chỉnh lại áo ngủ, nới lỏng dây buộc ra một chút, để lòng ngực hở ra nhiều một chút, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn quay về phòng ngủ.

Thùy Trang nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Lâm Anh, đầu tiên là ánh mắt tối lại, sau đó thì vui sướng trong lòng, trông thế này là muốn tự dâng mình lên cửa đây mà, xem ra hôm nay lại có lộc ăn rồi. Vừa định cười tươi đến gần ôm Diệp Lâm Anh, đột nhiên lại nghĩ ra, dựa theo tính cách bình thường của Diệp Lâm Anh, bảo cô chủ động quả thực là rất khó cho cô. Lần đầu tiên chủ động là vì ghen tuông sợ mình bị người khác cướp mất, có lý do rõ ràng, vậy lần này là tại sao?

Tiểu Diệp vô sự hiến ân cần, chỉ có một khả năng, đó là vì chuyện về Hoàng Khương, hơn nữa vừa rồi mình vừa tỏ thái độ như thế, có lẽ Tiểu Diệp hiểu lầm mình đang tức giận.

Nghĩ đến đây, Thùy Trang đang chuẩn bị vươn tay ra đã kịp rút lại. Đây là một cơ hội tốt, có khi hôm nay sẽ được nếm thử hương vị khác với mọi lần cũng nên ~ Vì thế, nàng lại bày ra vẻ mặt chứng tỏ tâm tình không được tốt lắm, Diệp Lâm Anh thấy vậy lại càng bất an hơn.

Bây giờ đang là mùa hè, buổi tối chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, cũng chỉ có lúc ngủ mới đắp, bình thường ngồi trên giường đều không cần đắp chăn làm gì, nóng lắm, cho nên hiện tại Diệp Lâm Anh đang mang dáng vẻ của một nụ hoa phóng túng.

Chiếc áo ngủ tơ tằm màu đen phủ lên người, nửa xương quai xanh và lòng ngực đều lộ ra ngoài, cơ ngực cũng gần chạy ra ngoài luôn; còn phần thân dưới, áo ngủ chỉ che đậy mỗi bộ phận quan trọng, Diệp Lâm Anh hiện tại có mặt một chiếc quần bảo hộ, còn hai đùi đều phơi bày ra ngoài, hôm nay cô còn đặc biệt chọn một chiếc áo ngủ mỏng nhất, cô cảm thấy chiếc áo này sẽ có hiệu quả quyến rũ tương đối tốt.

Thùy Trang có phản ứng ngay lập tức, bàn tay cầm bản kế hoạch hơi dùng sức, nàng phải cực kỳ khắc chế mới có thể nhẫn nhịn được nỗi xúc động muốn chạm vào người bên cạnh. Cũng may đùi phải săn cơ của Diệp Lâm Anh đang gác cao lên, hơn nữa còn có áo ngủ che phủ, cho nên Thùy Trang không nhìn thấy được thân thể tuyệt vời của cô, nếu không, nàng không tự chủ rơi vào lưới mất.

Diệp Lâm Anh đã quyết định chủ động quyến rũ, đương nhiên không phải chỉ là tưởng tượng rồi bỏ đấy. Cô ổn định tinh thần, cố lấy can đảm tiến đến sát bên cạnh Thùy Trang nói: "Sao thế, có phải bản kế hoạch của em có rất nhiều vấn đề không. Em thấy chị cứ sửa mãi."

Mặc dù miệng cô hỏi về bản kế hoạch, nhưng tâm tư thì hoàn toàn không đặt vào nó, cơ thể cô sáp lại gần Thùy Trang, áo ngủ vốn đang che bả vai bên trái bỗng rơi xuống, hơn nửa thân trên của Diệp Lâm Anh đều để lộ ra. Cô căn bản ngực phẳng như bức tường ở Nguyễn gia, chẳng khác gì ngực đàn ông

Thùy Trang liếc sang nhìn một cái, phản ứng ở hạ thân càng kịch liệt hơn. Nàng hơi thất vọng về lực kiềm chế của mình, chỉ một chút câu dẫn mà mình đã kích động đến mức này, xem ra bình thường ăn ít quá, một chút kích thích cũng không chịu được, sau này nhất định phải ăn nhiều hơn, ăn cho thật no nê mới thôi.

"Cũng tạm, chỉ có chút vấn đề nhỏ, em đã đánh dấu cho Diệp Anh rồi, sau này chú ý một chút là được." Trên mặt Thùy Trang hoàn toàn là dáng vẻ không hề rung động.

Diệp Lâm Anh càng luống cuống hơn, bình thường cô chả cần làm gì cả mà Thùy Trang đã bổ nhào vào lòng Diệp Lâm Anh mà sờ soạng đủ kiểu. Hôm nay cô đã làm đến mức này rồi, sao lại không có phản ứng gì cả vậy, thực sự tức giận lắm sao? Xem ra cô càng phải hăng hái hơn.

Cô chủ động đưa miệng chạm chạm vào bả vai đang thả rong trong không khí, tay thì vòng sang eo Thùy Trang siết nhẹ, tông giọng trầm thấp nói: "Thùy Trang, hôm nay em muốn làm, chúng ta không xem bản kế hoạch đó nữa được không?"

Trong lòng Thùy Trang sung sướng muốn chết, thế nhưng mặt mũi vẫn lạnh lùng, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch: "Hôm nay em không muốn làm, không còn sớm nữa, đi ngủ đi."

Choang choang, đây là tiếng trái tim thủy tinh của Diệp Lâm Anh bị vỡ nát, mình cầu hoan rõ ràng đến vậy chính là lần đầu tiên, không ngờ lại bị Thùy Trang chối không lưu tình chút nào, Diệp Lâm Anh cảm thấy cả người mình không thể thoải mái lên được.

Thế nhưng đã đến nước này rồi, nếu mà lùi bước, nhất định hai người sẽ chiến tranh lạnh, đây là tình huống mà Diệp Lâm Anh không muốn nghĩ đến nhất. Chính vì muốn làm giảm bớt cơn giận của Thùy Trang nên cô mới chủ động, cho nên cách tốt nhất hiện tại là phải tiếp tục kiên trì, dù chết cũng phải quyến rũ thành công!

Không còn cách nào khác cả, mạnh hơn đi!

Diệp Lâm Anh giật lấy bản kế hoạch trong tay Thùy Trang ném sang một bên, sau đó cả cơ thể Thùy Trang đều ngồi gọn trong lòng Diệp Lâm Anh, cô nỉ non: "Nhưng mà em muốn làm, Tiểu Trang , chị không muốn nữa à?" Đây là lần đầu tiên cô nói những lời thế này trong khi đầu óc vẫn tỉnh táo, trước đây chỉ có những lúc bị làm đến mức ý loạn tình mê đầu óc hồ dính mới dám nói thôi.

Làm sao mà Thùy Trang không muốn chứ, thế nhưng hiếm khi được thấy Diệp Lâm Anh chủ động, nàng quyết định nhẫn nhịn tiếp! Vì thế, nàng tiếp tục giả bộ: "Hôm nay em không có tâm tình, thật sự không muốn làm đâu, đi ngủ sớm đi."

Choang choang, trái tim thủy tinh của Diệp Lâm Anh lại bị vỡ nát lần nữa, cô nhíu mày ngẫm nghĩ một lát, rồi ngẩng đầu lên nói: "Vậy chị không cần làm gì hết, cứ để em làm là được. Chị không cần động tay, giao hết cho em được không?"

"Ồ?" Thùy Trang như cười như không nói. "Diệp Anh muốn làm kiểu này?"

Diệp Lâm Anh tía tai nói: "Không... Không phải..."

Thùy Trang hơi cong môi lên: "Vậy Diệp Anh muốn làm thế nào? Em không động tay, em có thể được à?"

"Được chứ! Sao lại không được!" Diệp Lâm Anh không phục. "Đương nhiên là em làm được!"

"Vậy được rồi." Thùy Trang bày ra dáng vẻ chả sao cả. "Diệp Anh đã nói đến mức này rồi, nếu em còn không đồng ý nữa cũng thật không giữ thể diện cho Diệp Anh ." Nói xong thì tiếp tục trưng ra dáng dấp mặc quân đến hái, ngước mặt nhướng mi ra hiệu cho Diệp Lâm Anh bắt đầu.

Nói thì nói mạnh miệng như vậy, nhưng Diệp Lâm Anh rất khẩn trương, trước giờ cô chưa từng chủ động làm loại chuyện này, nói đúng hơn là mấy lần trước chưa kịp chủ động xong thì Thùy Trang đã làm xong hết cho mình rồi, bước đầu tiên phải làm thế nào đây? Hôn môi trước à? Hay là cởi quần áo trước?

Ừm... Thôi thì hôn môi trước đi, cởi quần áo trước có vẻ mình đói khát quá, không tốt không tốt.

Thùy Trang nhìn dáng vẻ lúng ta lúng túng của Diệp Lâm Anh và vẻ mặt biến hóa vô tận của cô, trong lòng vui như hoa nở, thật sự đáng yêu quá đi mất, sao Tiểu Diệp của nàng lại có thể đáng yêu đến thế cơ chứ, không biết lát nữa cô sẽ mang đến cho nàng niềm kinh hỉ nào nữa đây.

"Em bắt đầu đây!" Câu tuyên ngôn như dự báo nhắc nhở này của Diệp Lâm Anh không biết là nói cho Thùy Trang nghe hay là nói cho chính cô nghe, trong bầu không khí này có vẻ hơi buồn cười. Thùy Trang rất muốn cười nhưng lại sợ phá hỏng, nên phải nhịn đến nỗi đau cả bụng.

"Có phải Diệp Anh chưa chuẩn bị tốt không, không thì thôi đi." Thùy Trang dội một gáo nước lạnh.

"Đương nhiên em đã chuẩn bị tốt rồi!" Diệp Lâm Anh nói xong thì xoay hẳn người Thùy Trang để nàng ngồi lên đùi mình, hai tay ôm vòng eo Thùy Trang đưa miệng đến gần, đụng chạm dữ dội cùng miệng Thùy Trang.

Cô vươn lưỡi liếm miệng Thùy Trang. Thùy Trang được hôn một lúc thì thuận thế mở đôi môi ngậm chặt ra, tiện cho cái lưỡi ngọt ngào của Diệp Lâm Anh luồn vào bên trong.

Diệp Lâm Anh tận tình dây dưa cùng đầu lưỡi của Thùy Trang, cũng đã cảm nhận được dục vọng của Thùy Trang đã tràn nước. Nàng ngồi ở ngay bên trên đùi cô mà, cách một lớp vải mỏng mang, tất nhiên là cảm nhận được rõ ràng.

Diệp Lâm Anh cười thầm trong lòng, hư, còn nói không muốn làm, bị em hôn một cái mà đã như vậy rồi, không phải là chị muốn làm lắm sao, đúng là một khẩu thị tâm phi.

Cô tự nhận thấy sức quyến rũ của mình là rất lớn mà, cho nên tràn đầy cảm giác tự hào.

Có điều tuy rằng Thùy Trang có phản ứng, cũng đã hôn lại cô, thế nhưng lại chẳng có động tác nào khác cả, tay thì vẫn đặt ở trên giường, căn bản chả chạm vào mình gì hết, vậy thì chuyện phía sau phải làm thế nào đây, lẽ nào phải thật sự giống như mình nói vừa nãy sao, toàn bộ quá trình đều là tự cô làm?

Phải làm thế nào chứ? Ai đến dạy cô đi!

Ừm... Thử nhớ lại xem lúc trước đã làm chuyện đó với Thùy Trang rất ghê gớm, đã làm chuyện trên giường thế nào hả? Hmm, cũng khó à nha ~

Diệp Lâm Anh nhớ lại một lúc, sau đó thì kết thúc nụ hôn cùng Thùy Trang. Môi hai người đều hơi sưng, hôn nhau dữ dội quá, Thùy Trang phải nhẫn nhịn nên hơi khó chịu, đang định đảo khách thành chủ, lại đột nhiên bị Diệp Lâm Anh cởi quần áo!

Áo ngủ rơi xuống khỏi người, dây buộc bên hông cũng được cởi ra, hiện tại nửa thân trên Thùy Trang đều để trần.

Thùy Trang vốn định hành động lại tiếp tục bất động, xem ra trò vui vẫn còn ở phía sau, vẫn nên nhịn chút nữa đi, nếu không thì bỏ qua sẽ đáng tiếc lắm, cũng không biết Tiểu Diệp sẽ còn chơi thêm thế nào nữa, chờ mong quá đi thôi ~

Nuốt nước miếng, Diệp Lâm Anh nhẹ nhàng ma sát tiểu âm huyệt đang ướt kia, hình dáng ở bên ngoài lớp vải làm cô một chút ngại.

Không thì hôn nó xem sao? Cứ hôn cách quần lót vậy.

Đã nói là làm, Diệp Lâm Anh liền đặt Thùy Trang ngồi dạng chân thành chữ M, quỳ cao bên chính giữa Thùy Trang, vùi đầu ở bộ phận quan trọng của Thùy Trang, sau đó hôn nhẹ một cái vào tiểu âm huyệt đã ướt một phần quần lót kia.

Thùy Trang ngâm khẽ một tiếng, ánh mắt đỏ bừng, kích thích quá, trước đây Thùy Trang chưa từng nghĩ đến loại chuyện này, nàng muốn Diệp Lâm Anh thế này thế kia, thế nhưng xưa nay chưa từng nghĩ sẽ để Diệp Lâm Anh hôn chỗ đó của mình.

Tiếng ngâm nho nhỏ đó tất nhiên không thể giấu được tai Diệp Lâm Anh, cô cảm thấy đây là một chuyện rất thú vị, không ngờ làm thế này lại có thể khiến Thùy Trang phản ứng mãnh liệt đến vậy, vậy thì mình không ngừng cố gắng đi.

Vì thế, lực đạo hôn nhẹ biến thành mạnh hơn. Cũng không biết là vì muốn đùa dai hay là vì quá thích, mà Diệp Lâm Anh có vẻ rất mê muội chuyện này, ban đầu chỉ hôn thật nhẹ nhàng, sau đó biến thành hôn mút, cuối cùng là hôn liếm, lớp vải bao trùm lên âm đạo đều ướt hết.

Vì Thùy Trang rất hưng phấn, nên đỉnh hạt lựu đỏ lộ ra quần lót đã chảy ra một lượng lớn dâm dịch trong suốt, hiện tại nàng sướng sắp bùng nổ tới nơi.

Hiển nhiên Diệp Lâm Anh cũng chơi thành nghiện, cô cảm thấy thứ cảm giác khiến cho Thùy Trang phải điên cuồng này thật tuyệt vời, cho nên quyết định cởi quần lót của Thùy Trang ra.

Đương nhiên Thùy Trang rất phối hợp với cô, để mặc cho Diệp Lâm Anh chủ động. Lúc quần lót được cởi ra, đúng lúc hạt lựu nhỏ cương cứng, hai mép thịt hồng hào hiện rõ trước mặt Diệp Lâm Anh.

Diệp Lâm Anh vươn lưỡi liếm môi mình, chất dâm dịch của Thùy Trang ở trên môi cô, hương vị hơi là lạ, thế nhưng không ghét.

Hình ảnh này thật kích thích thật dâm đãng, Thùy Trang thật sự rất muốn động tay với Diệp Lâm Anh để cô xông đạt vào bên trong mình để biểu đạt. Có điều hành động tiếp theo của Diệp Lâm Anh làm cho nàng thấy may mắn vì mình đã không manh động, nếu không làm sao mà có được phúc lợi tốt như vậy ở phía sau.

Diệp Lâm Anh liếm môi, rồi đỏ mặt hỏi Thùy Trang: "Em có thể hôn nó không?" Cô sợ Thùy Trang không thích loại chuyện này, dù sao cũng rất dâm đãng.

Thùy Trang híp mắt tỉnh bơ nói: "Tùy tiện." Thật ra trong lòng nàng đang vui sướng muốn chết, loại chuyện này chỉ xảy ra trong mơ thôi. Hai đôi chân bị gập thành hình chữ M cũng do Thùy Trang dang rộng ra lúc Diệp Lâm Anh không chú ý đến, để Diệp Lâm Anh dễ dàng hơn.

Chủ nhân đã đồng ý rồi, Diệp Lâm Anh liếm môi, hơi cúi người xuống gần tiểu âm huyệt, đầu tiên là dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình liếm hai bên phần thịt, âm huyệt cùng mùi xạ hương kỳ lạ làm Diệp Lâm Anh ý loạn tình mê, vì thế cô vươn đầu lưỡi tiếp tục liếm hai bên phần thịt mỏng.

Lần này khiến Thùy Trang suýt thì không cầm giữ được.

Ban đầu chỉ là những nụ hôn từng cái từng cái một, sau đó thì càng lúc càng nhiều. Sau cùng, trong hơi thở dồn dập của Thùy Trang, Diệp Lâm Anh há miệng bao trùm lấy tiểu hạt lựu hồng nhỏ dính nước dịch.

Thùy Trang phát ra tiếng thở dài khuây khỏa, quá dễ chịu, ướt ướt nóng nóng, cảm giác khác hoàn toàn với lúc trước, hơn nữa lúc này còn có thêm một cái lưỡi không ngừng nhúc nhích, thường xuyên lướt qua tiểu hạt lựu nhỏ.

Liếm hôn, mút mát, động tác của Diệp Lâm Anh càng ngày càng dâm loạn mạnh bạo, đói khát nhấm nháp phần thịt bên trái sang phần thịt bên phải, rồi mút liếm. Âm huyệt của Thùy Trang đã thấm đầy nước miếng của Diệp Lâm Anh, toàn bộ đều sáng bừng ánh nước.

Cứ như vậy hơn mười phút, Diệp Lâm Anh cảm thấy hơi mỏi miệng. Cô vừa ngậm liếm hạt lựu vừa ngước lên nhìn Thùy Trang phía dưới: "Chị thích không?" Trong chiếc lưỡi bận quấn lấy hạt lựu, cho nên nói ra không được rõ ràng lắm.

Nhưng hình ảnh dâm loạn này trước nay chưa từng có, Thùy Trang rất muốn lao mạnh vào người Diệp Lâm Anh, nhưng nàng lại cảm thấy làm vậy là vũ nhục Tiểu Diệp yêu dấu của nàng, vì thế đành phải tiếp tục ngồi im không động đậy, tất cả đều do Diệp Lâm Anh tự quyết định.

Diệp Lâm Anh thấy Thùy Trang không trả lời thì hơi sốt ruột, chẳng lẽ không thích à? Nhưng rõ ràng tiểu âm huyệt đã bỏng thế này rồi, sao lại không thích chứ?

Đúng rồi, mình cứ mút nó liếm tới liếm lui, hút đến hút đi, quên mất phải chuyển động lên xuống. Như bừng tỉnh ra, Diệp Lâm Anh bắt đầu dùng miệng một lần bao trùm cả tiểu âm đạo Thùy Trang. Thùy Trang nhắm mắt lại phát ra tiếng rên nhẹ, thoải mái quá, người yêu mạnh dạng có chúc lưu manh khẩu giao cho mình, một dòng khoái cảm lan khắp toàn thân, tiểu âm đạo đang bị miệng của Diệp Lâm Anh mút lấy, liếm lấy liếm để.

Nàng đang đến bờ vực sụp đổ rất muốn ra, Diệp Lâm Anh cũng cảm nhận được điều đó. Thùy Trang muốn rời khỏi miệng Diệp Lâm Anh, nhưng Diệp Lâm Anh lại mút chặt thứ kia không buông tha, sau khi run mạnh lên mấy cái, dâm dịch như nước suối thác loạn bắn vào miệng Diệp Lâm Anh.

"Ưm..."Thùy Trang than nhẹ một cái, Diệp Lâm Anh nhìn thẳng vào hai mắt Thùy Trang, nuốt hết dịch thác xuống ngay trước mặt nàng.

Lúc này Thùy Trang đã nổ tung thật rồi, nàng không thể nhịn nổi nữa, tiểu âm huyệt vừa ra bên trong bây giờ lại ham muốn, ngồi thẳng dậy kéo áo Diệp Lâm Anh đẩy lên giường, bản thân mình tự cởi quần áo, lấy dầu bôi trơn bôi loạn lên ngón tay Diệp Lâm Anh. Thùy Trang liền ngồi hờ lên chúng, bản thân chuẩn bị tốt, không mạnh không nhẹ tự mình ngồi xuống.

Hậu quả của việc Nguyễn nữ vương bùng nổ chính là , tiếng rên rỉ trong phòng ngủ hầu như không dừng lại suốt cả đêm, cuối cùng Thùy Trang dường như hoàn toàn ngất hẳn. Mà sau khi nàng ngất rồi, Diệp Lâm Anh trở thành sắc lang từ bao giờ, đè nàng đã làm thêm mấy lần cũng không biết nữa, dù sao thì sáng hôm sau nàng căn bản không hề thức dậy, nghe nói là có gọi to đến mấy cũng không tỉnh.

Diệp Lâm Anh hơi chột dạ, đây có tính là lợi dụng lúc người ta đang giận không?

Tối hôm qua thật đúng là miệt mài quá độ, Thùy Trang hoàn toàn không dậy nổi, đừng nói là đi làm, cả một buổi sáng nàng cũng không hề tỉnh lại, chờ đến buổi chiều nàng mơ màng mở mắt ra, suy nghĩ trong lòng chính là: Diệp Lâm Anh đi đâu rồi? Có phải sáng sớm đã đi làm? Hay hôm qua. . .

Còn Diệp Lâm Anh đang làm việc ở Nguyễn Thị thì tâm tình tốt vô cùng, đêm qua thực sự là một bữa tiệc lớn đầy mỹ vị mà, hay là cái chuyện hiểu lầm kia để mấy hôm nữa hẵng giải thích nhỉ? Không biết chừng còn có thêm mỹ vị nữa cũng nên ~

Nghĩ một chút lại nằm dài trên bàn làm việc, trong đầu lại nghĩ đến việc tối hôm qua: Mình có mạnh quá không nhỉ? Chị ấy bị làm đến ngất cơ mà? Ơ! Nhưng chị ấy đã hết giận mình chưa?

...

Tuy rằng hôm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng hôm nay Lý vẫn đi làm. Anh đang đánh cược, đánh cược rằng có lẽ Thùy Trang không biết chuyện, mà dù biết cũng sẽ không tức giận với anh. Dù sao cũng chỉ là anh thích nàng thôi mà, không phải phụ nữ rất thích tình huống kiểu này sao, được người khác ái mộ chẳng lẽ không vui sao, huống chi mình là một chàng trai ưu tú như thế.

Hơn nữa, dẫu sao mình cũng là thiên bạch của Lê gia, Hwaji và Nguyễn Thị đang có quan hệ hợp tác, chung quy cũng không thể trở mặt nhau được.

Suy nghĩ nhiều như vậy, cuối cùng Lý cũng bớt lo hơn, vì thế vẫn đi làm như bình thường. Tất cả mọi chuyện trong công ty cũng đều như thường lệ, các đồng nghiệp vẫn rất nhiệt tình với anh, ngày đầu tiên là thế, ngày thứ hai ngày thứ ba cũng vẫn thế. Lúc này anh mới yên tâm lại, xem ra Thùy Trang không hề tức giận. Mấy hôm nay cũng không đi làm, chỉ có Diệp Lâm Anh vui vẻ đi làm trên tầng 35.

Bởi vì Ngô gia đã muốn tố cáo như thế, chắc chắn đã tố cáo ngay lập tức rồi, thế nhưng Thùy Trang vẫn không có phản ứng gì, không tỏ vẻ gì trong công ty hết, cho nên có thể xem như anh được giải trừ nguy hiểm rồi? Nàng không thể đi làm được, mọi công việc đều do Hoàng Khương và Diệp Lâm Anh sắp xếp rồi đưa nàng xem ở nhà, ngoài ra không có việc gì nghiêm trọng.

Ngay vào lúc tâm tình Lý lại tốt đẹp để chuẩn bị cho kế hoạch mới, đột nhiên anh bị tập kích. Anh đang đi trên đường như bình thường thì bị ba người đàn ông kéo lên một chiếc xe tải.

Còn chưa kịp giãy dụa, anh đã ngất xỉu vì thuốc mê.

Chuyện sau đó, anh không thể nhớ rõ được, hình như có rất nhiều người, thế nhưng đầu óc rất hỗn loạn, hoàn toàn không thể nghĩ được gì. Chờ đến lúc anh tỉnh táo lại, phát hiện mình đang nằm trong một con ngõ nhỏ, xung quanh không có ai, quần áo trên người không chỉnh tề. Anh hoảng sợ, thế nhưng kiểm tra khắp người thì thấy ngoại trừ hơi đau đầu ra, không còn chỗ nào khó chịu hết, ít nhất thì phân thân cũng không có gì khác thường, anh vẫn còn trong sạch, ví tiền và di động đều còn đủ, không hề mất thứ gì.

Lý thở phào nhẹ nhõm một hơi. Anh không biết những người kia bắt mình để làm gì, nhưng nếu bị cưỡng hiếp thì anh xong đời thật rồi. Hiện giờ anh vẫn còn nguyên vẹn là tốt rồi, anh sửa sang lại quần áo rồi vội vàng gọi điện thoại cho tài xế tới đón. Anh cũng không biết mình đang ở đâu, cứ coi như chuyện này chưa từng xảy ra đi, sau này ra ngoài phải cẩn thận mới được, lần này thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh.

Thế nhưng còn chưa may mắn được bao lâu, đột nhiên trên mạng xuất hiện những tấm ảnh khiêu dâm và clip khiêu dâm của anh, không hề có một chút che đậy, tất cả đều rất rõ ràng, tuyệt đối không phải photoshop.

Ảnh chụp có hơn nghìn tấm, clip dài đến hơn nửa tiếng, tuy rằng không có đoạn anh và đàn ông phát sinh quan hệ thực sự, nhưng thân thể trần truồng của anh đều bị những người khác vây xem, trong ảnh chỉ có mặt anh, còn mặt mũi người đàn ông bên cạnh thì không hề bị chụp.

Không những thế, không phải chỉ một người đàn ông, mà là cả một đám đàn ông, một người đàn ông thì còn có thể nói là tình thú giữa người yêu với nhau, nhưng cả một đám thì dù giải thích đến mấy cũng không rõ được.

Hơn nữa có thể là vì bị bỏ thuốc, Lý không hề nhớ rõ chuyện gì lúc đó, khi đó anh cũng không phải ngủ như chết mà chỉ mơ mơ màng màng, nhưng xem từ những tấm ảnh này, lại khiến người ta có một loại cảm giác chính là: dâm loạn!

Vốn dĩ là vẻ mặt mơ mơ hồ hồ, thế nhưng trong mắt người khác thì là do bị làm quá dã man, nhiều đàn ông vây quanh như vậy, nhất định là bị làm đến mức mất hết lý trí rồi. Nhưng anh là đàn ông, không lẽ bọn họ là lưỡng tính luyến ái? Không thể nào!

Lý choáng váng, lúc thấy được những thứ này anh vẫn đang làm việc ở Nguyễn Thị, thảo nào sáng nay tất cả mọi người đều nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái.

Tại sao lại như vậy? Nhất định là do những kẻ bắt mình hôm đó làm ra, phải làm sao đây phải làm sao đây, anh căn bản không hề biết những người đó là ai, là ai đang chỉnh anh vậy?

...

Vài ngày sau. . .

"Bảo bối tim gan nhà cô đâu?" Sự việc tiến hành rất thuận lợi, Hoàng Khương đến Nguyễn gia báo cáo tin tốt với Thùy Trang.

"Em ấy đang ngủ trưa." Thùy Trang hất cằm về phía chiếc ghế mẫu đơn giường bên cạnh. "Cậu nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức em ấy." Một phần hơi đau lòng, vì nàng mà Diệp Lâm Anh phải ngủ trên ghế, nếu không có thể nằm trong lòng Diệp Lâm Anh hít hà rồi.

Hoàng Khương nhún vai tỏ vẻ mình biết rồi. "Tôi nói này đại tỷ, cô cũng mềm lòng quá đấy, nếu là tôi, tôi sẽ làm thật luôn. Xem từ tư liệu về quá khứ của Lý là biết, cậu ta chưa từng hẹn hò với bất kỳ ai, vẫn còn là xử nam, chỉ cần cậu ta công khai ra..."

"Vậy thì đã sao?" Thùy Trang nửa nằm nửa dựa thành giường, cắt ngang lời của Hoàng Khương. "Cậu ta nói ra sẽ có người tin à? Dù cậu ta không biết xấu hổ mà nói ra thật, nhưng những tấm ảnh và clip đều được quay chụp từ góc độ rất tốt, dù là bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy cậu ta là một dâm phu dâm phụ được tô vàng nạm ngọc bên ngoài!"

Không để người ta thực sự cưỡng hiếp Lý, một mặt là vì Thùy Trang không hề muốn làm vậy, nếu làm thật sự, vậy thì đúng là không có giới hạn, sau này nếu Tiểu Diệp biết được, nhất định sẽ khinh bỉ nàng; mặt khác là vì Thùy Trang cũng muốn cho Lý nếm thử cảm giác bị người ta bịa đặt, không phải cậu thích bịa đặt lắm sao, tôi sẽ cho cậu được đích thân cảm thụ một chút, rõ ràng không hề xảy ra chuyện gì, thế nhưng tất cả mọi người đều hiểu lầm cậu!

"Tài liệu về Hwaji tập hợp thế nào rồi?"

Hoàng Khương đưa tập tài liệu trong tay ra: "Gần xong rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa. Chỉ cần cho tôi thêm ba ngày, tôi đảm bảo sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."

"Vậy thì tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro