82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đương nhiên đám người Diệp gia có biết Lý, chuyện này mới chỉ xảy ra cách đây không lâu, huyên náo rất lớn, Diệp Minh Long và Diệp Minh Tuấn thì biết rất rõ, ông Diệp và bà Quyên cũng có nghe qua.

Vì thế bốn người đều gật đầu.

Thùy Trang ung dung hỏi tiếp: "Các người có biết tại sao Lý bị chụp những bức ảnh đó không? Biết tại sao Hwaji bị tôi thu mua không? Biết tại sao cha Lý phải đi tù không?"

Tuy rằng ông Diệp và bà Quyên không hiểu lắm, nhưng từ trong ngữ khí của Thùy Trang là có thể nghe ra, chuyện của Lý có vẻ có mối liên hệ nào đó với Thùy Trang.

Diệp Minh Long và Diệp Minh Tuấn cũng có biết hai chuyện sau rất có thể có liên quan đến Thùy Trang, trên mạng có rất nhiều người đều nói vậy, đó là vì Lý ăn nói lung tung không chịu suy nghĩ vu oan giá họa cho Thành chọc giận Thùy Trang, cho nên mới gặp phải tai họa đó, bị Thùy Trang trả thù.

Nhưng chuyện phía trước chẳng phải là tự Lý làm ra sao, không lẽ...

Diệp Minh Long và Diệp Minh Tuấn sợ hãi nhìn Thùy Trang.

Thùy Trang cười mỉm với hai người, nói: "Xem ra hai người đã đoán được. Thực những lời Lý nói trên mạng cũng không phải hoàn toàn nói bừa, chỉ là nhầm đối tượng, không phải em trai tôi, mà là chính tôi. Biết tại sao tôi phải chỉnh cậu ta như vậy không?"

Diệp Minh Long thì còn tạm, chứ Diệp Minh Tuấn thì sao? Giờ đã sợ hãi sắp không chịu nổi, anh hiểu rõ chuyện này sẽ làm tổn hại đến con người tới mức nào. Diệp Minh Tuấn là đàn ông, ví như Lý thật sẽ. . . (au: này tui cũng không biết giải thích sao nữa)

"Vì cậu ta làm tiểu Diệp khó chịu, cậu ta muốn làm kẻ thứ ba ti tiện, cậu ta muốn phá hỏng cuộc hôn nhân của tôi!" Thùy Trang lạnh lùng nhìn lướt qua bốn người. "Bây giờ lại đến lượt các người, các người cũng muốn phá hỏng cuộc hôn nhân của tôi, đã nghĩ đến hậu quả phải gánh chịu chưa?"

Bốn người Diệp gia chảy mồ hôi lạnh liên tục, bình thường ông Diệp luôn to mồm lớn tiếng thì hiện giờ cũng không dám thở mạnh, rõ ràng ông ta đang khiếp sợ. Tất nhiên ông ta có biết Hwaji, nhà bọn họ còn thường xuyên đến Hwaji mua đồ mà, nghe nói khắp cả nước có đến mấy nghìn cửa hàng, thế mà đều bị Thùy Trang thu mua, mà lý do thì chỉ đơn giản là làm Thùy Trang và con ông ta không vui?

Người như vậy, Ông Diệp cảm thấy mình không nên đắc tội thì tốt hơn.

Những người khác thì càng suy sụp, hoàn toàn không dám động đậy, chỉ sợ Thùy Trang để ý đến mình.

"Ở ngay tại đây, tôi cảnh cáo các người, sau này không được làm phiền tiểu Diệp nữa, đây là lần cảnh cáo đầu tiên, cũng là lần cảnh cáo cuối cùng! Vì tôi nể mặt tiểu Diệp nên mới ngồi đây nói chuyện hòa nhã với các người, nếu không sao tôi phải ngồi chung bàn cùng các người? Các người an phận một chút, tôi sẽ không làm gì hết, nếu ____"

"Không đâu không đâu. Nguyễn Tổng yên tâm, chũng tôi sẽ không làm gì hết!" Thùy Trang còn chưa nói xong, bà Quyên đã vội vàng lên tiếng. Bà ta đang sợ muốn chết, bà ta còn có con trai trẻ tuổi thành niên, Thùy Trang lại có quyền thế đến vậy, chỉ cần động tay một chút cũng có thể hủy hoại con trai bà ta, còn cả con trai cả nữa, Long vẫn chưa kết hôn mà, bà ta chỉ biết trông cậy vào hai đứa con này để sống tiếp quãng đời còn lại, cho dù không thể đại phú đại quý, chỉ cần không gặp rắc rối là tốt rồi, thực sự không bao giờ dám làm con thiêu thân nữa.

Thùy Trang rất hài lòng với câu trả lời này, nàng nhìn ba người còn lại: "Các người cũng nghĩ vậy chứ?"

Ba người vội gật đầu, chỉ sợ gật chậm một chút là Thùy Trang nổi giận, lúc này bọn họ mới hiểu được, con người này thật sự không thể trêu chọc vào, giờ cũng chẳng muốn từ chim sẻ bay lên làm phượng hoàng, dựa vào tòa núi vàng để được ăn ngon nữa, sinh mạng an toàn mới là quan trọng nhất.

Thùy Trang vẫn tỉnh bơ tiếp tục nói: "Nhưng tôi không biết các người có nói thật không, có điều các người cứ yên tâm, tôi sẽ cho người theo dõi cả bốn người!"

Bốn người liên tục lắc đầu, Ông Diệp run rẩy nói: "Nguyễn Tổng yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không làm gì đâu, không cần cho người theo dõi chúng tôi đâu." Bị theo dõi suốt cả ngày, còn có thể sống yên được không?

"Cho người theo dõi không tốt sao? Không biết chừng vào thời khắc quan trọng còn có thể bảo vệ an toàn cho các người đấy." Thùy Trang bày ra dáng vẻ tôi muốn tốt cho các người thôi mà.

Bốn người cuống quýt từ chối.

"Trước hết tôi vẫn cho người theo dõi, nếu các người biểu hiện tốt, đương nhiên tôi sẽ rút người về." Nói xong, Thùy Trang lấy ra một đống tư liệu lúc nào cũng mang theo bên người liên quan đến bốn người trước mặt. "Đây là số tư liệu tôi đã cho người điều tra, tư liệu của bốn người đều có trong đây, trước đây các người đã làm gì tiểu Diệp tôi đều biết rõ. Tôi không phải người không nói lý, chuyện quá khứ tạm thời cho qua, tôi sẽ không truy cứu. Cho các người xem cái này là muốn nói cho các người biết, bất cứ hành động nhỏ nhặt nào của các người tôi đều có cách điều tra ra, cho nên đừng hành động thiếu suy nghĩ."

"Ngoài ra, vấn đề phí phụng dưỡng, tiểu Diệp không phải loại người bất hiếu." Thùy Trang nhìn sang Ông Diệp. "Nên tôi sẽ cho luật sư Ha liên hệ với ông, căn cứ theo mức lương hàng tháng hiện tại của tiểu Diệp để cho ông số tiền phụng dưỡng hợp lý nhất, nhiều hơn một đồng cũng sẽ không có, ông thấy có vấn đề gì không?"

Ông Diệp vội vàng lắc đầu.

"Tốt lắm, xem ra chúng ta đã có tiếng nói chung, cám ơn sự phối hợp của các người, không làm lãng phí thời gian quý báu của tôi." Thùy Trang nói xong thì đứng dậy rời đi. "Nói một câu cuối cùng, đừng bao giờ đi tìm tiểu Diệp nữa!"

Bốn người lại bị dọa thêm một trận.

Thùy Trang mở cửa, nói với luật sư Hồ đang đứng chờ bên ngoài: "Ông vào nói với bọn họ đi, tôi đi trước, có vẻ đầu óc bọn họ không được tốt lắm, ông phải nói thẳng ra."

"Nguyễn Tổng cứ yên tâm."

Thùy Trang đi rồi, lúc nói chuyện cùng luật sư Hồ, cả bốn người Diệp gia đều như đang mơ màng vì bọn họ vẫn sợ hãi, vì thế bất luận luật sư Ha nói gì bọn họ cũng chỉ biết gật đầu, Ông Diệp nhát gan, thậm chí còn không cần phí phụng dưỡng nữa, ông ta sợ cầm tiền rồi sẽ gặp xui xẻo.

Thế nhưng việc đó bị luật sư Ha từ chối, phí phụng dưỡng thì vẫn phải cho, bất kể nhiều hay ít đều phải có cái để bày tỏ, miễn cho sau này bị người ta nói ra nói vào.

Diệp Minh Tuấn là người phải chịu đả kích lớn nhất, anh không chỉ không thành công, còn bị sỉ nhục tàn nhẫn, ngữ khí nói chuyện của Thùy Trang đều tràn đầy sự căm ghét và khinh bỉ anh.

Còn Diệp Minh Long lại là người hối hận nhất. Lúc trước cậu ta đồng ý để em trai thế thân chính là vì nghĩ em trai ruột luôn đáng tin hơn chị gái cùng cha khác mẹ, ai ngờ lại biến khéo thành vụng, trộm gà không được còn mất nắm gạo, giờ thì hay rồi, cái gì cũng chẳng có. Nếu không có cái chủ ý tồi tệ này, nhất định bọn họ sẽ được tham dự hôn lễ, sau này còn được thơm lây từ Bae gia, chứ đâu có đến nông nỗi này.

Nghĩ đến đây, cậu ta có phần căm giận em trai Diệp Minh Tuấn của mình, nếu không phải anh mơ mộng hão huyền muốn bay lên cao làm phượng hoàng, thì sao nhà bọn họ lại gặp xui xẻo như thế, phải bỏ qua tòa núi vàng to đùng trước mặt!

Quan hệ giữa hai anh em vốn luôn tốt đẹp, nhưng Diệp Minh Tuấn không hề biết, vì chuyện này mà anh trai anh bắt đầu ghét anh, tình cảm giữa hai người xuất hiện vết rạn nứt.

Mấy năm sau lúc Diệp Minh Tuấn lấy vợ, hầu như anh không có bất cứ một món đồ hồi môn nào, căn nhà thì đã được sang tên cho Diệp Minh Long, số tiền gửi trong ngân hàng của cả nhà cũng không được bao nhiêu, Diệp Minh Long vẫn cảm thấy là do em trai mình cản trở tiền đồ sáng lạn của mình, cho nên rất keo kiệt với anh. Ông Diệp và bà Quyên cũng không có cách nào khác, trước đây bọn họ yêu thương con trai nên đã nhường căn nhà này cho, bây giờ con trai không thích đứa em trai, bọn họ cũng chả biết làm thế nào được.

Ông Diệp thì hối hận vô cùng. Sau khi cho con trai căn nhà này, ông ta và bà Quyên ngày nào cũng phải nhìn sắc mặt con trai để mà sống, trước đây ông ta đâu có ngờ tương lai sẽ có một ngày thế này, ông ta vẫn luôn yêu thương đứa con này, nhưng không nghĩ... Ông ta bắt đầu thấy nhớ con gái cả của mình, con gái cả luôn nghe lời ông ta, nếu không phải chính ông ta làm ra chuyện quá đáng như thế, dựa theo tính tình của cô, nhất định sẽ phụng dưỡng ông ta thật tốt.

Thế nhưng có hối hận đến mấy cũng không còn kịp nữa rồi...

Đương nhiên, đây đều là những chuyện về sau.

...

Khi Thùy Trang về đến nhà, Diệp Lâm Anh vẫn đang ngủ. Thùy Trang ngắm nhìn khuôn mặt lúc ngủ của cô, những kẻ đáng ghét đã bị nàng đuổi đi hết rồi, không bao giờ muốn để cô phải đau lòng buồn phiền nữa.

...

Đến khi cách hôn lễ còn một tuần, thiếp mời vẫn chưa được phát. Thùy Trang cố gắng kéo dài thời gian thêm một chút, nàng muốn đợi đến lúc tình hình của Diệp Lâm Anh ổn định hơn mới công bố.

Bên ngoài thì có vô số suy đoán, còn có bài báo bắt đầu liệt kê các nam minh tinh có điều kiện thích hợp hay các thiếu gia nhà giàu trong xã hội thượng lưu, lại còn so sánh họ với những nam minh tinh trước đây từng có scandal với Thùy Trang như Phạm Dương chẳng hạn.

Các phỏng đoán ở trong tập đoàn Nguyễn Thị thì càng kinh khủng hơn, rất nhiều nhân viên đều sợ hãi cực độ, chỉ sợ cuối cùng tin tức được công bố, nhân vật nam chính vẫn là Lý. Cầu xin ông trời đấy, ai cũng được, tuyệt đối không thể là Lý, nếu không Nguyễn Thị của họ có bao nhiêu thể diện cũng không đủ để mất.

Chỉ cần không phải Lý, dù là bất cứ ai chúng tôi cũng chấp nhận!

Mà đến cả Bảo Lâm cũng nghĩ vậy, anh biết mình không có hy vọng, tuy rằng trong lòng thấy không cam tâm, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, cho tới giờ Thùy Trang và anh không hề có điều gì mờ ám, còn có gì để tranh thủ đây.

Tóm lại, không phải Lý là tốt rồi, thất bại bởi loại đàn ông vô liêm sỉ đó, cô thực sự không muốn sống nữa!

Toàn bộ công ty đều đoàn kết nhất trí trên dưới một lòng như thế đúng là cực kỳ hiếm có, Hoàng Khương thấy sung sướng quá đi. Anh là người biết rõ nội tình nhất, nhìn dáng vẻ gào thét nôn nóng của mọi người đã cảm thấy thật hài hước, bây giờ bọn họ đều nghĩ không phải Lý là tốt rồi, thế nhưng khi biết được chân tướng...

Hoàng Khương chỉ nghĩ thôi cũng thấy quá thú vị, đúng là cuộc sống lúc nào cũng đặc sắc mà ~

Hai ngày sau, cuối cùng Thùy Trang cũng cho người phát thiếp mời, bạn bè thân thích thì khỏi cần nói, những ai trên thương trường chỉ cần có chút ít giao tình cũng đều mời hết.

Họ hàng của Diệp gia cũng được mời, đương nhiên, tất cả đều đã trưng cầu ý kiến Diệp Lâm Anh, lúc phát thiếp mời cũng đã nói rõ ràng với những người họ hàng đó rồi. Còn về cả nhà ông Diệp, tất nhiên là không có phần, Thùy Trang đã cự tuyệt qua lại với bọn họ.

'Đoàng!' Một cân bom hạng nặng cuốn sạch tất cả mọi người.

Trên mạng như muốn nổ tung luôn, tổng tài của tập đoàn Nguyễn Thị kết hôn với một người phụ nữ! Hơn nữa nghe nói còn là người rất bình thường! Rất nhiều người đều tưởng mình nằm mơ, đây thực sự không phải một trò đùa chứ? Một Thùy Trang mà xưa nay luôn có scandal với nam minh tinh mà lại kết hôn với một người phụ nữ, ông trời của tôi ơi!

Bao nhiêu đàn ông đều phải bi thương đau xót, thảo nào các anh mãi mà không tìm được đối tượng tốt, phụ nữ tốt khắp thiên hạ này không phải đã có chồng thì chính là les, có còn thiên lý nữa không!

So sánh với bên ngoài, bên trong tập đoàn Nguyễn Thị càng hỗn loạn hơn, có không ít nhân viên cấp cao đều nhận được thiếp mời, cả những đồng nghiệp trước đây của Diệp Lâm Anh cũng có luôn.

Tất cả mọi người đều có chung một cảm giác đó là thật rối loạn. Đúng vậy, chúng tôi đã từng nói, chỉ cần không phải Lý thì ai cũng OK hết, nhưng chúng tôi không hề nghĩ rằng đối phương là phụ nữ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro