Phiên ngoại 2: Về Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__________

Sau khi sắp xếp quần áo vào trong vali, Jeon Jungkook kiểm tra điện thoại, đã gần đến giờ bay. Cậu đi xuống lầu, nhìn một vòng quanh nhà, cậu đã gắn bó mái ấm này gần mấy năm, giờ có lẽ phải bỏ bê nó một tuần để chuẩn bị bay về Hàn thăm gia đình.

Do tính chất công việc của Kim Taehyung, chồng yêu của cậu đòi hỏi môi trường làm việc cao. Nên cả hai quyết định dọn tới New York sinh sống, ban đầu hơn khó khăn vì lạ nơi lạ chỗ, dần dần Jeon Jungkook cũng cảm thấy thoải mái hơn. Trong công ty cậu cũng kết bạn được rất nhiều người tốt. Ví dụ như Tom, một người bạn LGBT đã nhắn tin hỏi thăm cậu vào sáng nay.

Be careful on your way! Kookie! . Tom

( Chúc đi đường cẩn thận! Kookie! )

Okay! Thank!

( Được! Cảm ơn )

I will try to solve your good work. Waiting for you to come back, I have become your superior, Hahaha! . Tom

( Tớ sẽ cố gắng giải quyết công việc tốt cho cậu. Chờ ngươi trở về, ta đã trở thành cấp trên của ngươi, ha ha ha! )

Okay, good luck girl!

( Được thôi, may mắn nhé gái! )

No! Boy!. Tom

Hahaha!

Jeon Jungkook tắt điện thoại để trên bàn, cậu đi vào bếp nấu vài món, pha hai ly cacao. Bữa sáng đơn giản được bày trí đẹp mắt, chỉ việc nằm yên phận chờ người thưởng thức. Chủ nhân của nó có vẻ đang loay hoay lục tìm gì đó.

"Rốt cuộc cũng tìm được mày, tiêu đen đáng ghét"

Rắc thêm bột tiêu lên mặt bánh, cậu vô tình hít bột quá nhiều, thế là hắt xì mạnh. Theo quán tính lùi sau thì đụng trúng ai đó, Jeon Jungkook thấy áo ươn ướt.

"Anh mới tắm xong hả?"

"Ừ!". Kim Taehyung rúc sâu hõm cổ cậu, tham lam hít hà hương thơm đặc biệt.

"Nhột em". Cậu cười miễn cưỡng đẩy cái tên bám người này ra, đẩy ghế kéo hắn ngồi xuống.

Kim Taehyung chưa mặc áo, chỉ lấy tạm khăn quấn che đi thứ cần che. Nhưng hắn vẫn bày bộ dạng không quan tâm cho lắm, tự nhiên cầm một miếng bánh, gặm gặm.

Trái ngược có một con thỏ mặt đỏ ửng vì ngại, chẳng thể nào tập trung mà cắn một miếng bánh. Cơ ngực kia quả thật là bỏng mắt, phải chi giờ cậu ngồi lên đùi hắn mà bóp bóp, nắm nắm.

Ngẫm lại đầu óc mình đã đen tối đến cực hạn, Jeon Jungkook lắc đầu không nghĩ đến nữa.

"Jeon! Em nhớ mang theo cho anh cuốn tập hồ sơ anh để trên phòng làm việc, nó màu vàng xếp dưới cùng, em tìm giúp anh"

Kim Taehyung cắn nốt miếng bánh dở, định bụng sẽ đi mặc áo. Cái áo sơ mi hôm nọ bé nhà hắn mang ủi, giờ không biết bé để đâu. Vẫn là hắn lại đi chỗ bạn nhỏ, thân mật mà hôn hít đủ kiểu. Jeon Jungkook đang ăn bị hắn làm phiền, thế là giận dỗi cau mày.

"Kim à!". Cậu tức giận lấy bánh nhét miệng hắn.

Hắn vừa ăn vừa cười, tay lớn xoa eo nhỏ với biểu cảm vô cùng thỏa mãn. Thấy khoảng cách còn khá gần, hắn bế cậu lên, chiếm chỗ ngồi rồi đặt cậu lên đùi.

Sao nó lại giống cái cảnh biến thái cậu mới nghĩ lúc nãy vậy? Jeon Jungkook nhìn một hồi không tự chủ được, đưa tay chạm nhẹ vô cơ ngực săn chắc. Tên này có lén cậu đi tập gym không? Gần đây thấy cơ thể vạm vỡ lên hẳn.

"Bé thích à?'

"Xì!". Cậu bĩu môi chê thường, rời khỏi vòng tay hắn đi dọn dẹp mớ hỗn độn trên bàn.

"Bé cất áo sơ mi anh ở đâu thế?"

"Trong tủ đồ ngăn đầu tiên, anh mặc nhanh chúng ta sắp trễ giờ bay rồi!'

"Còn 2 tiếng lận mà, bé lo xa". Kim Taehyung xem đồng hồ, còn sớm lắm.

"Lo xa lo gần cũng như nhau, anh mà đi trễ là em vặt lông đó"

Thành công chọc bé thỏ nhỏ xù lông, cậu đanh đá rửa chén dọa nạt hắn. Kim Taehyung biết ý mau chóng lên lầu chuẩn bị.

...

Cả hai ngồi ngay ngắn trên số ghế quy định trước, Jeon Jungkook dường như thấy bản thân đã đuối vì đi vòng vòng sân bay lo giấy tờ. Coi như hiện tại là phút giây nghỉ ngơi, cậu không chần chừ gục đầu trên vai chồng yêu ngủ lấy sức. Kim Taehyung nắm tay cậu nhẹ hơn, sợ làm cậu khó chịu tỉnh ngủ. Một thân hình nhỏ nhắn được bờ vai vững chắc che chở, ai nhìn cặp đôi cũng thấy ghen tị.

Xuống máy bay, Kim Taehyung có nhiệm vụ kéo đống hành lý suốt quãng đường. Bé nhà hắn cứ vui vẻ nhảy lên nhảy xuống, nào có cơ hội để hắn ôm hôn đâu.

"Jungkook!"

Tiếng la hét thất thanh giữa chốn đông đúc, nhắm mắt cậu cũng đoán được là ai. Park Jimin mừng rỡ ôm chầm cậu, chặt quá khiến cậu không thở được.

"Bỏ tay ra, cậu đang làm bé nhà tôi khó thở"

Xong y rồi, lần nào lần nấy đều là sát khí dữ tợn này bao quanh lấy y. Park Jimin đanh đá lườm hắn một cái.

"Đáng ghét vẫn hoàn đáng ghét"

"Thôi mới gặp nhau mà mặt nặng mặt nhẹ như thế, tao là tao thấy ngại dùm nha"

Jeon Jungkook phủi mông phán xét, nhưng ý là dồn hết tội lỗi lên đầu y, chứ chồng yêu của cậu thương không hết ở đó mà ngại.

"Ngại con khỉ khô, đáng lẽ mày nên về một mình, tự nhiên đem theo tượng băng về chi chẳng biết"

"Hì hì! Nào nào! Về nhà thôi ba mẹ tao lo. Ở đây cãi nhau người ta đánh giá lại khổ". Cũng là cậu lên tiếng giải hòa trước.

Kim Taehyung nghe cậu nói thế thì khẩn trương bê vali vô cốp xe. Bỗng hình bóng quen thuộc mở cửa, hắn chốc ngạc nhiên.

"Min Yoongi? Anh làm gì ở đây?"

"Người yêu anh mày ở đây thì anh mày ở đây thôi"

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro