Phiên ngoại 3: Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_____

Trong đầu Kim Taehyung bây giờ toàn dấu chấm hỏi, ngẫm nghĩ tí hắn mới hiểu được lời Min Yoongi nói, thì ra lúc hắn với con thỏ còn đang quen nhau, Park Jimin với Min Yoongi đã lén lút hẹn hò.

Dù thấy hơn khác lạ vì tính cách của cả hai người kia rất đối lập. Kẻ trầm lặng, kẻ bướng bỉnh, kẻ nói sợ mỏi miệng, kẻ buồn không buông được hết chuyện thiên hạ. Nhưng suy đi thì nó cũng không phải chuyện mà Kim Taehyung quan tâm.

"Anh...anh ấy là người yêu của mày hả? Bất ngờ thiệt nha!". Jeon Jungkook há to miệng trầm trồ, không ngờ bạn thân mình vớt được người yêu xịn thế này, nghe nói gia thế anh khủng bố lắm. Nhưng suy đi thì nó cũng không phải chuyện Jeon Jungkook quan tâm.

"Hì hì". Park Jimin mắc cỡ chui vào ngực anh dụi dụi, y thề rằng mình tự hào khi có anh trong đời lớn đến dường nào.

Chuyện tình họ được vẽ lên khi lần đầu anh đến sân bay, thân hình nhỏ lướt qua tưởng như ngôi sao băng tỏa sáng lướt ngang bầu trời đêm đầy sao với ánh sáng hào nhoáng lại nhẹ nhàng của mình, vô tình chiếm hết ánh hào quang của vô số ngôi sao khác bên cạnh. Mà kẻ mộng mơ khó lòng được trông thấy lần nữa. Min Yoongi cảm thấy cuộc đời mình chỉ có thế là đủ, có Park Jimin là đủ.

"Định đứng đó chờ nắng chiếu cháy da hay gì?"

Jeon Jungkook chống nạnh kêu lên, ôm nhau thắm thiết quá rồi đó.

"Đây tới liền". Anh cười tươi xoa đầu người thương, dắt tay y vào trong xe.

Trên đường đi, Park Jimin nhanh nhảu hỏi thăm tình hình cậu bên kia. Biết được bạn thân có công việc ổn định, không phải lo nghĩ nhiều khiến y cũng thầm mừng cho cậu.

"Chúng ta có nên ăn gì đó không?". Min Yoongi hỏi.

"Không, ba mẹ Jeon đang chờ". Kim Taehyung cắt ngang cuộc trò chuyện. Hắn không muốn phụ huynh chờ lâu, con trai mấy năm mới về nhà, chắc chắn rất vui mừng mà đứng đợi ở cổng. Ai cũng có một nơi để về, còn hắn, chỉ có cậu thôi.

Jeon Jungkook ngồi bên cạnh hắn khẽ chuyển tâm trạng. Kim Taehyung của cậu ngoài mặt lạnh nhạt thì bên trong lại rất cứng đầu. Nhiều năm đến thế, Kim Taehyung vẫn chưa bao giờ chịu quay về xin lỗi mẹ của mình. Từ chuyện của cậu, hắn đâm ra suy nghĩ chính bà Kim là kẻ gián tiếp hại cậu bị thương, cho dù cậu có giải thích mỏi mòn đến cỡ nào thì Kim Taehyung vẫn trung thành với ý định của mình. Hắn bỏ hết gia đình sau lưng, trước mặt chỉ lưu luyến mỗi bóng hình cậu.

Đấy là điều cậu thấy bức bối nhất, muốn kéo chặt khoảng cách của hai mẹ con tài nào mà chẳng thể. Nhưng cậu chưa chịu thua, lần về quê này Jeon Jungkook sẽ tìm cơ hội.

Đến nhà cậu, Kim Taehyung xách theo đống hành lý theo sau. Ba mẹ Jeon mừng rỡ ra mặt ôm con trai lâu năm mới về, ai ai cũng cười nói nhộn nhịp.

Ba Jeon, ông Jeon Changi. Là người đàn ông Kim Taehyung ít tiếp xúc nhất, bởi lẽ ông đều công tác xa nhà, hiếm khi có dịp để hắn trò chuyện làm quen nhiều hơn. Nhưng trong suốt thời gian qua, cũng không ít lần ông bắt chuyện với hắn. Kim Taehyung đối đáp rất đàng hoàng, khác xa với dáng vẻ vốn lập dị từ thời trung học. Phần lớn nhờ có Jeon Jungkook bên mình, hắn mới tập dần cố gắng hòa nhập với xã hội.

Định kiến yêu đương thì ông bà Jeon chẳng quan trọng mấy. Chỉ cần con trai họ hạnh phúc là được, yêu ai cũng được. Nhìn thì đơn giản, nhưng nếu làm con trai bé bỏng họ đau khổ thì coi chừng. May mắn ông Jeon cảm nhận được, Kim Taehyung yêu con trai họ hơn mạng sống của mình. Coi kìa, nãy giờ hắn cứ chăm chú nhìn cậu, nào có để ai vào mắt.

"Taetae". Bà Jeon kéo hắn vào lòng ôm ôm, cái tên thân mật đó vẫn được bà quen miệng gọi.

Kim Taehyung không quá bài xích về vấn đề này, ngược lại rất trân trọng việc bà luôn yêu thương hắn như vậy.

"Con vào nhà với mẹ, Jungkook có bắt nạt con không nói mẹ nghe. Mẹ liền xử nó cho con"

"Mama à! Phân biệt đối xử nhá!".  Xong, làm con thỏ bặm môi giận dỗi rồi kìa.

"Không được chu môi". Kim Taehyung nhéo lấy cái má sữa của cậu, nhẹ nhàng hôn vào nó.

Thôi thôi, là bà Jeon sai.

"Ngon quá Kim ơi!". Cậu gặm miếng sườn liên tục khen ngợi, bà Jeon nghe thế gắp thêm cho cậu một miếng.

"Ăn nhiều vô, cậu bé nghiện sườn"

"Con cảm ơn"

Ông Jeon bỗng lên tiếng.

"Công ty con thế nào Taehyung?"

"Có nhiều dự án mới cần lo liệu, ba không phải lo con đã mang theo công việc sẵn tiện giải quyết"

"Con chỉ cần lo cơm nước ba bữa cho ông tướng nhỏ là được, tiền ba không thiếu"

"Đời ba mẹ cực khổ làm ăn, ba mẹ hãy dùng nó hưởng già. Con còn khỏe, đủ sức lo cho thỏ nhỏ mập ú"

"Kim! Jeon chưa có mập ú!!!"

Cả nhà phá lên cười, không khí ngập tràn hạnh phúc.

...

Trong phòng, Kim Taehyung tắm xong vội rúc sâu hõm cổ cậu ngửi ngửi. Jeon Jungkook đẩy tên to xác này không được, bất lực mặc hắn làm càn. Cơ thể to lớn đè lên bụng nhỏ, chuẩn bị vào giấc ngủ trưa.

"Jimin nhắn cho em bảo tụi mình sắp xếp tối nay đến nhà hàng dự tiệc, hình như nhiều người lắm, có bạn bè anh Yoongi nữa. Bọn họ định công khai mối quan hệ giấu giếm đã lâu, anh Yoongi là chủ công ty lớn nên mở tiệc ăn mừng cũng đúng"

Kim Taehyung đổi tư thế áp mặt cắn nhẹ bụng mềm, khàn giọng trả lời.

"Em biết anh không muốn đến những nơi đông người mà"

"Kim nên đến để mở rộng quan hệ, ở đó có rất nhiều đối tác lớn, cực kỳ có lợi cho anh"

"Không lợi"

"Sao không lợi?"

"Anh đâu có thèm mấy đồng tiền bằng giấy kia, vì muốn cho em mua sắm thỏa thích, có ăn có mặc nên anh mới cố gắng làm ngày làm đêm. Em lại đi làm khổ bản thân bán mình cho tư bản, anh xót lắm nhưng khuyên em không được. Thấy chưa, anh có lợi gì đâu? Vẫn là làm em chịu khổ"

Jeon Jungkook sắp trào nước mắt xúc động, hắn mãi mãi chỉ quan tâm mỗi mình cậu. Ba mẹ vì biết được hoàn cảnh gia đình không mấy tốt đẹp của hắn nên luôn ưu tiên cảm xúc hắn hơn, để Kim Taehyung luôn cảm nhận được hạnh phúc từ gia đình. Cậu thương hắn quá!

"Kim ơi! Lát tụi mình đi dạo sông Hàn nha!"

"Được"

___________





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro