(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Tôi cũng không nhớ rõ lắm nữa

Lúc tôi mới bước vào cấp 2. Cái ngày mặt trời như muốn thiêu đốt da tôi vậy, tôi đứng xếp hàng để chờ nhận lớp.

Lúc biết mình học lớp C tôi thấy sốc lắm. Lúc đó tôi cảm thấy bất công. Thành tích năm cấp 1 của tôi cũng không phải giỏi nhưng cũng không tệ, tôi còn được giấy khen nữa cơ mà.

Vậy mà tại sao có người không được giấy khen vẫn được vào lớp A, còn tôi lại ở lớp C. Thế là tôi đã đổ lỗi cho thầy cô chọn lớp ngẫu nhiên để tự an ủi bản thân.

2.

Sau đó tôi học hành sa súc hơn hẳn, tôi chẳng muốn học được. Trong lớp tôi chỉ vẽ, chẳng thèm ghi bài hay chú ý bài nữa.

3.

Vào một lần chào cờ, tôi đã nghe được cái tên "Hà Nhi"

Đó là một bạn nữ, khá cao và thoát nhìn rất có khí thế mạnh mẽ.

Và cũng là học sinh giỏi nhất khối, một học sinh lớp A. Bạn ấy được tuyên dương vì đã đạt được điểm cao trong kì thi khảo sát vừa rồi.

Lúc nhìn bạn ấy, đang đứng trong dòng người đang ngồi, nhìn thật nổi bật. Tôi cảm thấy có chút ngưỡng mộ.

4.

Khi bắt đầu vào học kỳ II, lớp tôi được một thầy giáo khác chủ nghiệm.

Khác với những thầy cô khác, không phân biệt đối xử giữa các lớp khác, lúc nào cũng chỉ chờ đến khi hết tiết để có thể rời khỏi lớp tôi ngay lập tức. Tôi cảm thấy thầy ấy là người dạy học có tâm nhất trong năm học này của tôi.

Sau đó, thầy ấy không ngừng kích lệ tôi và cũng nhờ vậy thành tích của tôi dần dần tốt lên từng ngày.

Thầy ấy cứ như vị cứu tinh của tôi vậy.

Nhưng rồi thầy ấy chỉ ở lại trường nửa học kỳ và sẽ trở lại dạy học ở thị trấn, điều này làm tôi khá buồn.

Lúc đó thầy chỉ dạy học cho lớp tôi.

5.

Năm tôi lên lớp 7, bố mẹ tôi quyết định sẽ chuyển tôi đến lớp A.

Đúng là tôi không thích học lớp C, những đứa con trai trong lớp ấy là những kẻ cá biệt và tôi ghét nó. Nhưng tôi cũng không muốn vào lớp A, tôi thừa biết mình không đủ giỏi.

Tôi chỉ muốn vào lớp B thôi, nhưng nói được vài câu thì tôi lại không thể cãi lời bố mẹ. Thế là tôi nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ mà chuyển vào lớp A.

6.

Sau khi tôi nói chuyện mình sẽ chuyển vào lớp A.

Những người bạn nữ của tôi tỏ ra rất buồn bã và không muốn để tôi đi.

Còn lũ con trai thì lại xem tôi như kẻ phản bội, nhìn họ ghét bỏ tôi, còn nhìn thấy tôi là muốn đuổi tôi đi ngay lập tức vậy.

Tôi cũng chẳng tiếc nuối gì mấy thằng đó, bọn chúng rất thích chọc người khác. Tôi nhớ rất nhiều lần bón chúng chọc tôi khóc thay vì chột dạ hay an ủi thì bọn chúng còn vui vẻ hơn khi thấy thế còn hò reo muốn tôi khóc tiếp đi, khóc to hơn nữa.

Thật là bọn điên mà.

7.

Lúc tôi chuyển vào lớp A thì còn có một bạn nam chuyển vào cùng tôi nữa, thật ra cũng chỉ là người quen biết cả thôi.

Tôi thực sự không nhớ rõ nữa, chỉ nhớ rằng lúc vào lớp A, tôi đã rất lo lắng. Sợ rằng mình không thể hòa nhập với mọi người, sợ tôi sẽ thua kém mọi người.

Thầy giáo chủ nhiệm lớp 7A là thầy Tiến, nghe đồn thầy khiêm khắc lắm. Trước ngày đi học tôi còn rất lo sợ thầy, chạy sang nhà hàng xóm réo rít nhờ người em họ đang học lớp 9 của mình chỉ bài.

Nhớ khi Là nhìn vở soạn của tôi, Là cảm thấy bất lực luôn. Là nói với tôi, tôi dốt, nói là chép soạn văn trong sách giải mà chép luôn cả phần hướng dẫn và câu hỏi. Còn bảo tôi đừng quá lo về thầy Tiến, cứ học bình thường thôi.

Nhưng tôi vẫn lo lắm...

8.

Sau khi vào lớp A, tôi vẫn còn khá bỡ ngỡ và chỉ có thể kết bạn với vài người trong lớp.

Thành tích của tôi khá tốt, thầy Tiến rất thích tôi. Nhưng mọi thứ đều chỉ tốt ở lúc mới bắt đầu, tôi học xuống dốc dần và bị áp lực học tập. Do đó tôi mắc lỗi rất nhiều.

Thầy tôi là một người khó tính, chỉ cần mắc lỗi nhỏ, thầy sẽ cho biết kiểm điểm đưa về cho bố mẹ kí, tôi sợ lắm.

9.

Sau đó tôi vẫn mắc lỗi rất nhiều và triệu chứng của tôi ngày càng nặng dần.

Tôi nhớ có hôm, tôi đã thích nhốt mình ở trong phòng. Đá, đánh, xé tra tấn cái gối trên giường, rồi tôi còn khóc và tự làm đau bản thân.

Ban đêm thì tôi sẽ gặp ác mộng. Và nó thậm chí vẫn kéo dài đến tận bây giờ.

Dần dần tôi mắc chứng sợ đám đông

10.

Tôi luôn cảm thấy bản thân mình thật kì lạ, không giống những người khác.

Nếu người khác thích ra ngoài chơi và không thể ở nhà. Thì tôi lại không thích ra ngoài, thậm chí rồi khởi phòng.

Mọi người thích các kiểu nhảy nhót, hay chục ảnh. Thì tôi lại chỉ có sở thích là vẽ và đọc truyện tranh, xem hoạt hình.

Họ nói tôi trẻ châu và không thích chơi với tôi, tôi cũng chẳng quan tâm lắm.

11.

Khác với những gì tôi tưởng tượng, Hà Nhi là một người khá dễ gần.

Sau khi biết cậu ấy cũng có sở thích đọc truyện tranh giống tôi, thì tôi như tìm thấy đồng loại của mình vậy.

Hai chúng tôi bắt đầu dính lấy nhau và trò chuyện bất kỳ lúc nào có thời gian ở trường.

13.

Khi bắt đầu vào kì II, Hà Nhi trở thành hủ. Cậu ấy nói cậu ấy vẫn đọc ngôn vì cậu ấy thuộc hệ ăn tạp

Thỉnh thoảng cậu ấy dụ dỗ tôi đọc đam, nhưng tôi kịch liệt từ chối.

14.

Vào đầu năm lớp 8, tôi bắt đầu chơi tik tok, vào một lần đang lướt thì tôi gặp một video nói về dạ ký.

Tôi cảm thấy khá tò mò và đã đi hỏi Nhi, nó cười ồ lên và dụ dỗ tôi đọc dạ ký. Và tôi thực sự đã đọc nó sau đó, tôi nhấn vào chap mới nhất và đập vào mặt tôi là cảnh H của hai người đàn ông.

Tôi hoảng lắm.

Tôi lúc đó ngay thơ lắm, vẫn còn nghĩ em bé đẻ ra từ đít, và hai người một nữ một nam ngủ cùng nhau trên giường sẽ tự nhiên có em bé. Và thậm chí tôi còn không biết chửi tục là gì.

Nhưng nó đã chấm dứt kể từ lúc đó.

15.

Ban đầu tôi vẫn đọc ngôn nhiều hơn đam nhưng rồi tôi đọc đam nhiều dần.

Một phần là do bị cuốn bởi cốt truyện của nó và một phần là vì tôi muốn có chủ đề để nói chuyện với Nhi.

Nhi bày cho tôi về các từ ngữ trong truyện tranh mà người ta hay nói, và đến giờ tôi vẫn còn nhớ rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nữ