5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ.
dear my Patrick,

lạ nhỉ, chuyện tôi viết thư cho Patrick ấy?

không biết nữa, nhưng tôi phải làm thế thôi.

có lẽ đây là những con chữ cuối cùng của tôi, cho anh, và về anh.

nếu ai hỏi tôi có thích Patrick không, câu trả lời chắc chắn là có, luôn luôn là có.

thích nhiều, cũng buồn nhiều.

hôm qua nghe họ hỏi, lòng không mấy suy tư, vậy mà giờ nghĩ tới câu nói ấy lần thứ bao nhiêu không đếm nổi, tự dưng chạnh lòng, nhiều.

một nửa bầu trời xám xịt, đúng, chỉ một nửa về phía tôi. bên Patrick, vòm trời đang rực sáng. từ ngày tôi biết đến Patrick, để rồi yêu và thương, và nhung nhớ hay theo đuổi, tôi như tìm lại được vầng sáng từ lâu đã bỏ quên sau giấc mơ về đêm đầy sao đã vụt tắt.

tôi đã lãng quên đi nhiều.

cứ mỗi giây trôi qua, tình cảm của tôi lại càng lớn dần, sợ một ngày đủ lâu nó sẽ vỡ tung lên như vì sao, những vì sao đang rơi ấy.

buồn ngủ, và khó ngủ. dạo gần đây sức khoẻ tinh thần của tôi không được tốt, hoặc đó giờ vẫn vậy. ý là, tôi có xu hướng tiêu cực hoá mọi chuyện.

anh này, khi anh ngủ vùi trong giấc mộng, có một khắc nào anh thấy luyến tiếc quá khứ không anh?

hãy lắng nghe một hành tinh rơi, mong anh biết rằng ngoài kia có một thiên hà đang khóc. vì giấc mơ đêm nay của anh, mong rằng sẽ là màu của bình yên.

tôi kể chuyện cho Patrick nghe nhé.
"trong một khu rừng nhiệt đới có một chú ếch đi tìm bản đồng ca cho cuộc đời mình. chú có một tông giọng khác so với bạn bè nên khi cất tiếng thì tiếng của chú đều chênh và phô so với tổng thể bài ca đầm lầy của mọi người. chú dần buồn và ít hát hơn.

đó là một đêm mưa, chú rong ruổi sang một đầm lầy khác thì nghe thấy một nốt hơi chênh, chú bèn đáp lại bằng một nốt chênh hơn nữa. phía bên kia bụi cỏ cũng đáp lại và cứ thế hai bên phối hợp hát thành một bản song ca nhịp nhàng. chú bước gần đến thì thấy một chàng ễnh ương đang nằm nghiêng trên chiếc lá sen, cả hai nhìn nhau trong bài ca tình yêu vang vọng cả không gian của vùng đầm lầy nhiệt đới. những người bạn chú ếch cũng lặng im để lắng nghe bản song ca tuyệt phối. chú ếch và chàng ễnh ương quyết định tiến gần đến nhau, nếu có thể sẽ hát cùng nhau suốt những tháng ngày còn lại.

bỗng từ đâu, một người phụ nữ mặc váy dạ hội sấn sổ chạy đến, nhấc bổng chú ếch lên rồi hôn vào đôi môi chú. chú đột nhiên loé sáng và biến thành một chàng hoàng tử. sự việc quá bất ngờ đến nỗi chú không biết phải làm gì, chỉ biết là chắc chắn chú sẽ không bao giờ trở thành chú ếch xưa được nữa. thế là cuộc tình của chú ếch và chàng ễnh ương kết thúc. ở đâu đó bên kia đầm lầy những người bạn của chú ếch thầm thì tỏ vẻ tiếc rẻ: lại một đứa nữa bị biến thành hoàng tử!".

"một anh lớp trên lớn hơn cậu một tuổi. ngày đó, khi không thể chịu đựng nổi những dèm pha và bạc đãi, cậu ta bỏ chạy đến vườn thảo dược. gió buổi đêm có chăng làm lòng cậu nhẹ bẫng đi, quẳng bằng sạch gánh lo về một mảnh đời héo hắt. vậy mà cái đầu lại không, một thoáng vấn vương cứ ám ảnh cậu mãi, ám cả lên khớp ngón tay đang ghì chặt phanh xe đạp. rồi người đó xuất hiện. không còn bất cứ ngôn từ nào biểu đạt được hết sự lung linh và rực sáng từ vầng hào quang tỏa ra từ người ta nữa.

"vậy thì, cứ sống để mỗi ngày đều được gặp tôi, em nhé?".

rõ là một phiên bản trẻ dại của cậu đang sống dậy, nó bồi hồi với mỗi câu từ từng được hạ bút. cậu ta lại chẳng thể ngừng suy nghĩ về một thế giới song song, nơi mà không còn buồn đau, đơn côi hay nước mắt. nơi mà cậu hay "người ta", hay bất kể ai đều chưa từng phải trải qua một khắc đau lòng. thì, liệu rằng có nên tồn tại một hiện thực không tưởng ấy không? và cậu khóc, khóc to, cho bõ khúc oán ca tỉ tê nhuốm màu buồn man mác của kiếp đời tàn."

hôm ấy mây có màu xám xịt, bầu trời không còn sắc xanh lơ và biển cả thì nhuốm nhiều sắc độ, do trời, hoặc do những cảm xúc đang len lỏi. vũ trụ trong tôi rạn nứt, chữ "Vũ" trong "Châu Kha Vũ", tên tôi, một vũ trụ vỡ tung lên, những mảnh vụn sắc lẻm cứa vào da thịt. nhưng một vũ trụ mới lại thành hình, và người nắm trong tay cả vũ trụ ban cho tôi một ân huệ, để được sống và khát khao, yêu và thương, nhung nhớ và theo đuổi.

"thánh ý ra lời, nhạc ngân câu. vườn Cam Lộ trổ Lời Thược Dược."

nhành thược dược ép khô ban chiều, nếu Patrick thấy hình ảnh ẩn dụ trong lời tỏ tình của tôi thật cũ kỹ, hoặc sến súa, không có tí ấn tượng đặc biệt. thì anh à, tôi đã vẽ nên một viễn cảnh khi tôi và anh có thể cùng đứng trên một ngọn đồi ngược gió với hoa đỏ và nắng nhạt. một khung cảnh xoa dịu những người trẻ ôm mơ và mộng, biết thương và đau, và vỡ choang để rồi lại được hàn gắn.

ấp cho anh thật nhiều con chữ, là những vụng về tôi cố chắp vá lại. để đổi lấy một mùa hạ không bao giờ thôi thổn thức. hơn cả một đợt mắc nghẹn nơi cuống họng. không còn cơ hội để chờ đợi và được chờ đợi một lần nào nữa. đôi khi việc tồn tại giữa cuộc đời lại tựa một cơn đau đầu dai dẳng, hay đau lòng. khi cơn mưa từ lâu đã chảy ướt mèm từng nỗi mê man.

mới đêm qua, tôi mơ thấy ngày patrick còn ở bên cạnh như những mùa hè xưa cũ. đã bao lâu rồi nhỉ, đã qua biết bao nhiêu mùa, tôi từ lâu chẳng đếm.

"biến đi cho khuất mắt tao, thằng bệnh hoạn thảm hại."
biến đi. biến đi đâu bây giờ? tôi tìm mãi không thấy mảnh vườn thược dược thuở ấy, không thấy lối về, không thấy được những bước chân in hằn trên mặt đất khi ngoảnh lại. từ bao giờ cái lạc lõng này đã luôn ở đó, mắc nghẹn trong lồng ngực đương phập phồng?

chỉ vậy, tôi đắm chìm vào cơn mơ giữa lòng hiện thực. kẻ mắc kẹt trong buồn đau sẽ muốn được hạnh phúc, người đắm chìm trong niềm vui mê muội cũng sẽ có ngày thèm khát một nỗi lòng. vạn vật đều được đặt dấu chấm hết và tôi đã từng chủ động tìm kiếm một hồi kết cho cõi lòng vụn vỡ. cho đến khi bị Patrick biến thành trò mua vui, để những con quái thai đàm tiếu. tôi đã từng nghĩ rằng đó là lỗi của mình, nhưng tôi sẽ không xin lỗi. một vũ trụ xa vời dần hóa thành nỗi tiếc rẻ tôi khao khát được quên đi, cho cả thảy mê man gò bó trong cái mác hào quang của những buổi mới chớm trưởng thành, hoặc không.

một người đàn ông tuân thủ những quy định khắt khe trên sân bóng, anh là một tuyển thủ giỏi chưa bao giờ phạm lỗi. nhưng anh lại chính là tên tội đồ đã khiến cuộc đời của tôi trở nên thối rữa.

yêu một khắc, hận cả đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro