Chương 4.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra nếu Du Canh Dần không nói, Patrick cũng sẽ sớm biết được người mình gặp ở Shilou, không chỉ là một thanh niên tên Daniel.

Patrick lần đầu tiên phát hiện Daniel là nghệ sĩ vào một buổi tối muộn của năm sáu ngày sau đó.

Lớp học vốn dĩ đã tan từ chiều nhưng vì chưa đủ hài lòng với tác phẩm, cậu đã một mình ở lại chỉnh sửa, vốn dĩ định xem xét một chút rồi đến nhà ăn, không ngờ lúc ra khỏi tòa nhà dạy học sao đã lên rồi.

Patrick đến Bắc Kinh cũng chưa lâu. Cậu được Du Canh Dần phát hiện từ một triễn lãm thanh thiếu niên quốc tế, sau đó cộng thêm thành tích văn hóa rất cao đã giành được suất dự bị đại học ở Trung Quốc này.

Bình thường cuộc sống cũng chỉ xoay quanh trường học và kí túc xá, cậu đơn thuần chỉ yêu thích màu vẽ và hình ảnh, mọi lúc mọi nơi đều muốn phác họa lại cảnh đẹp mình đã đi qua nên so với sự hiện đại của thành phố, cậu càng thích ngoại ô vắng người hơn, cho nên bình thường không có nhiều bạn bè, bạn học mở lời Patrick cũng ít khi tụ tập, tóm lại có thể tự làm sẽ không làm phiền người khác. Chỉ riêng hôm nay cậu về kí túc xá thì các tòa dịch vụ đã đóng cửa, vừa vặn bạn cùng phòng nhắn tin hỏi thăm nên cậu mới mở lời nhờ vả.

Bạn cùng phòng của cậu tên Lâm Mặc, mặc dù học khoa Văn nhưng tính cách vô cùng cởi mở, ở chung với nhau gần 2 tháng, cậu ta hoàn toàn không vì sự khó gần của Patrick mà vơi đi nhiệt tình.

Và cũng không có kiểu tư chất của một nhà văn mà Patrick tưởng tượng. Bình thường chung sống với nhau đều là Lâm Mặc kể chuyện Patrick mỉm cười, tốc độ nói của Lâm Mặc vượt xa khối lượng từ vựng mà Patrick có thể nhận diện, cho nên mới thường xuyên xảy ra cảnh tượng Lâm lão sư kết thúc câu chuyện thỏa mãn rời đi, Patrick chỉ vừa tiêu hóa được nửa đầu. 

Nói như vậy không có nghĩa Lâm Mặc là kiểu sinh viên phổ thông. Mặc dù Lâm Mặc hay ép Patrick đọc loại tiểu thuyết tẩy não thường bị giáo viên phê bình mà cậu ta viết trên mạng, cũng thường xuyên vừa làm nghiên cứu vừa hát bài hát "những chú dơi" rất kì quặc vào nữa đêm nhưng Patrick từng đọc qua lời bài hát Lâm Mặc giúp giáo sư khoa Toán sáng tác trong buổi lễ khai giảng, cũng xem qua bài viết đăng trên tạp chí cấp quốc gia của Lâm Mặc, thực sự rất sâu sắc, không giống con người đi một bước nhảy ba bước trong phòng kí túc kia. 

Lâm Mặc mua cho cậu một phần cơm, một lon coca và cả đồ ăn vặt. Thật chu đáo.

"Snack là sản phẩm mới ra đó, bên dưới siêu thị tiện lợi đang phát miễn phí, tớ lấy về cho cậu."

Lời cảm ơn còn chưa ra khỏi miệng, Patrick đã nhanh chóng bị Lâm Mặc chặn miệng.

"Không không phải là miễn phí mới lấy về cho cậu đâu, thật sự rất ngon đó, anh đây ăn thử rồi"

"Hương vị phi thường hoàn mỹ. Ăn xong chỉ cần thu dọn là được, thức ăn là bạn anh mua, xem như anh mời cậu đó."

Nói xong Lâm Mặc ngã người lên giường, đeo tai nghe đăng nhập vào game, cũng không cho Patrick cơ hội nói cảm ơn hay từ chối.

Lúc mới tới trường Patrick bỏ ăn mất mấy ngày vì không quen được thức ăn vừa nhiều dầu vừa cay của Trung Quốc, hiện tại cái gì cậu cũng cảm thấy ngon, món ăn không cho nhiều ớt liền cảm thấy nhạt nhẽo.

Ăn cơm còn có nước ngọt, đúng là phi thường hoàn mỹ.

Dọn dẹp sạch sẽ hộp cơm, Patrick lấy gói snack ra khỏi túi bóng, đánh nhanh thắng nhanh rồi lên giường, hôm nay nhìn bảng vẽ quá lâu mắt cậu cũng có chút mỏi.

Nhưng nhìn thấy người trên tờ rơi đính kèm là Châu Kha Vũ nhất định không liên quan đến việc mắt cậu có vấn đề hay không. Patrick lấy điện thoại scan mã tham gia rút thăm trên tờ rơi, chờ đợi không quá năm giây trang chủ của sản phẩm đã hiện ra.

Sản phẩm mới mở bán chính là sản phẩm trên tay Patrick, bên cạnh chính là hình ảnh cùng thông tin của người đại diện.

Hóa ra anh ấy không tên Daniel, cũng không phải chỉ là em trai của chủ quán. Thì ra Châu Kha Vũ là diễn niên trẻ xếp hạng 1 hạng 2 hiện tại trong giới giải trí, bình thường Patrick cũng thường xuyên lướt mạng, nhưng không thích xem tin tức giải trí, tường nhà của cậu nếu không phải là đăng tranh của mình thì là chia sẻ tranh của họa sĩ và nhiếp ảnh gia nổi tiếng, khắp nơi tràn đầy hơi thở nghệ thuật.

Cho nên bỏ lỡ Châu Kha Vũ cũng là điều dễ hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro