Chương 3: Chúng tôi nuôi cô, cô không báo đáp chúng tôi sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chýõng 3: Chúng tôi nuôi cô, cô không báo ðáp chúng tôi sao

--------------------------------------------------------

"Cô..." Hàn Thái Anh bị cô chọc tức muốn nổ phổi, thấy Lâm Triệt muốn ði ra ngoài, liền kéo bả vai cô lại lần nữa, ðẩy cô ngã xuống ðất: Cô không nhìn lại xem mình là thứ gì, nhà tôi nuôi cô lớn bằng từng này, ðã là lòng dạ Bồ tát, không ðể cho cô và mẹ cô chết ở bên ngoài, bây giờ cô lại còn dám mạnh miệng cãi lại tôi, tôi ðánh cô thì sao?"

Nhýng mà, những dấu vết rõ ràng trên cổ Lâm Triệt kia, xuất hiện ngay trýớc mắt lần nữa, rõ ràng ðến ðộ khiến cho ngýời ta cảm thấy gai mắt.

Hàn Thái Anh làm nhý phát hiện ra chuyện gì rất to tát vậy, kêu lên nhý kẻ ðiên: Ðýợc lắm, Lâm Triệt, tôi cũng biết cô ở Lâm gia chúng tôi chính là không an phận, cũng giống nhý mẹ của cô, ði dụ dỗ ðàn ông khắp mọi nõi, muốn dụ dỗ thì cô ði nõi khác mà làm, ðừng có về nhà làm cả cái nhà này xấu hổ mất mặt, Tần Khanh là ngýời thừa kế Tần gia, loại ngýời ðê tiện nhý cô có thể xứng sao, cậu ta cũng sẽ không thèm nhìn cô một cái ðâu."

Lâm Triệt không hề cảm thấy một chút ðau lòng nào khi bị bà ta ðánh, nhýng mà, lại bởi vì những lời này của bà ta, mà không kìm ðýợc nỗi ðau ðớn trong lòng.

Nhýng Lâm Triệt lại cýời lên, hừ một tiếng, chỉnh lại quần áo của mình, che bả vai lại, không ðể ý chút nào, chỉ vỗ vỗ quần áo trên ngýời: Nếu bà cảm thấy tôi không xứng, anh ta sẽ không thèm nhìn tôi một cái, vậy bà khẩn trýõng cái gì?"

Hàn Thái Anh nghe thấy tiếng ðộng bên ngoài, Tần Khanh ðang nói chuyện với Lâm Lị, tiếng cýời nói của hai ngýời, khiến cho bà có chút khẩn trýõng, lo lắng bị phát hiện, Hàn Thái Anh hạ thấp giọng nói, ðến gần Lâm Triệt, hung hãng uy hiếp nói: Ðừng có giở trò trýớc mặt tôi." Bà ta suy nghĩ một chút, lại nói: Một lát nữa ngýời Hứa gia sẽ ðến, dẫn theo cả ngýời con thứ hai của bọn họ là Hứa Thiên Trình, ðừng nói bác gái không nghĩ cho cô, cô cẩn thận gặp mặt cậu ta, ở nýớc C chúng ta thì Hứa gia cũng là ngýời có mặt mũi, cô gả sang bên ðó, có thể hýởng cả ðời không hết phúc ðâu."

Ðôi mắt Lâm Triệt khẽ chuyển ðộng một cái.

Làm sao mà cô không biết con thứ hai Hứa gia là ai.

"Bác gái, bác ðể tôi gả cho một ngýời ngu?" Còn nói là vì cô? Lâm Triệt không thể týởng týợng nổi cao giọng hõn.

"Thế nào, không vui?"

"Phải gả thì bác ði mà gả, tôi không phải ðồ chõi cho các ngýời lợi dụng!" Lâm Triệt nhanh chóng kéo cửa phòng ra.

Hàn Thái Anh nhìn thấy thế, liều mạng kéo cô lại.

Giờ khắc này cái gì Lâm Triệt cũng không thèm lo, quay ðầu ðẩy Hàn Thái Anh ra.

"Lâm Triệt, cô dám ði, tôi sẽ ðể cho cha cô ném tro cốt mẹ cô ra ngoài." Hàn Thái Anh chật vật té xuống ðất, thở hổn hển kêu lên.

Lâm Triệt không ðể ý tất cả chạy một mạch ði.

Mà lúc này.

Cố Tĩnh Trạch nhanh chóng bị gọi về ðại trạch Cố gia.

Chuyện này, quả nhiên ðã ðýợc báo cáo cho mọi ngýời ở Cố gia rồi, ông nội của anh, Cố Tiên Ðức.

Cố Tĩnh Trạch giữ vững ý kiến của mình nhý cũ, nhìn Cố Tiên Ðức trýớc mặt: Ông nội, cãn bản mẹ cũng không hề biết, cháu và cô gái kia cũng không phải là ðôi bên tự nguyện, chẳng qua là một lần không may mà thôi."

"Tĩnh Trạch, sao cháu lại cố chấp nhý vậy, cháu suy nghĩ một chút, chẳng lẽ kết hôn với con bé lại khó chịu nổi nhý vậy sao, cháu còn vừa mới xảy ra quan hệ với ngýời ta, chẳng lẽ cháu không hề nhớ ðến cảm giác ðó sao?"

"Không nhớ!" Cố Tĩnh Trạch nói.

"Tĩnh Trạch, ông thật sự rất thất vọng về cháu." Cố Tiên Ðức trầm tĩnh, kiên ðịnh và lạnh lùng nhìn Cố Tĩnh Trạch, tinh thần sa sút.

Cố Tĩnh Trạch trừng mắt liếc về phía Mộ Vãn Tình một cái.

Nhýng vẻ mặt Mộ Vãn Tình lại thể hiện ðây là chuyện ðýõng nhiên.

"Cố gia chúng ta không phải là gia ðình ãn rồi không chịu trách nhiệm, huống chi, cô bé không chỉ là mấu chốt ðể cháu có một cuộc sống hôn nhân bình thýờng, mà còn là mấu chốt có thể chữa khỏi bệnh của cháu, cháu hẳn là nên lý trí một chút, hõn nữa, quả thật cháu ðã ðộng vào con gái ngýời ta, cháu không thể ãn xong lại quên luôn nhý thế ðýợc." Cố Tiên Ðức nói.

Cố Tĩnh Trạch nhìn ông nội tuổi ðã cao của mình: Nhýng cháu cãn bản không hề biết cô ta, ông nội, ông ðể cho cháu kết hôn với một ngýời không quen biết, làm sao cháu có thể ðồng ý ðýợc."

"Nhý vậy, nếu ông nói, cháu mà không kết hôn, ông sẽ khiến cho cô tình nhân nhỏ ðó của cháu, tên gì nhỉ? Gọi là Mạc Huệ Linh ði, ông sẽ khiến cho cô ta mất luôn sự nghiệp, từ giờ trở ði, sống không bằng chết?" Ánh mắt Cố Tiên Ðức và Cố Tĩnh Trạch có nét giống nhau, lúc uy hiếp, ánh mắt lãnh ðạm, nhýng lại mõ hồ tỏa ra sự âm lãnh.

Cố Tĩnh Trạch nói: Hẳn là ông biết cháu sẽ không ðể cho ông làm nhý vậy."

Cố Tiên Ðức nói: Ông biết, cháu ðủ lông ðủ cánh rồi, ông không quản ðýợc cháu, ba anh em các cháu, môi ngýời ðều từng býớc từng býớc trýởng thành, cũng lợi hại rồi, một ngýời Tổng thống kế nhiệm, một ngýời ði làm diễn viên, còn cháu, luôn làm việc trầm ổn, lại trời sinh tính phản nghịch, nhýng là, ông không ðộng ðýợc vào cháu, nhýng ông cũng không ðến nỗi ngay cả một tiểu nha ðầu cũng không có biện pháp hành hạ, cháu có thể thử xem sao."

Trong con ngýõi Cố Tĩnh Trạch thoáng qua sự chán ghét, nhýng, lại chậm rãi ðýợc thu lại.

*

Lâm Triệt còn chýa chạy ði ðýợc mấy býớc, ðã thấy mấy chiếc xe ùn ùn kéo tới.

Là ngýời Lâm gia...

Lâm Triệt muốn ði, lại thấy lần này xem ra Lâm gia thật sự rất coi trọng việc kết hôn của cô, dýờng nhý là ðiều ðộng toàn bộ ngýời, rất nhanh chóng vây quanh Lâm Triệt.

"Tiểu nha ðầu, bác gái muốn tốt cho cô nhý vậy, cô lại vẫn chạy, các ngýời, bắt nó lại cho tôi."

Lâm Triệt nhìn Hàn Thái Anh, hận không thể xông lên tát cho bà ta mấy cái.

Nhýng rốt cuộc thì cô vẫn chỉ là một ngýời, không so ðýợc với những ngýời này, ngýời ðông thế mạnh.

Lâm Triệt bị trói tay, ðýa trở về Lâm gia.

Thợ trang ðiểm tới nhà trang ðiểm cho cô, mà Hàn Thái Anh ở một bên ác ðộc nhìn Lâm Triệt, ðắc ý mắng: Chỉ bằng cô, còn muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay tôi? Một lát nữa cô ãn mặc thật ðẹp, ði gặp Hứa Thiên Trình cho tôi."

Lâm Triệt cắn rãng, nhýng lại không thoát ðýợc.

Hàn Thái Anh nhìn Lâm Triệt rửa mặt chải ðầu ãn mặc cẩn thận xong, cô gái nhỏ này chýng diện lên thật ðúng là ðẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn kia ðủ khiến cho bất kỳ ngýời ðàn ông nào nhìn thấy cũng nóng ruột nóng gan.

Trong lòng bà nghĩ, phải thật nhanh gả cô ta ðến Hứa gia mới ðýợc, nếu không, cô ta còn tiếp tục dạo tới dạo lui trýớc mặt Tần Khanh, ngộ nhỡ ngày nào ðó Tần Khanh thật sự thích cô ta, ðịa vị của Lâm Lị khó mà giữ ðýợc.

Bên ngoài có ngýời báo lại, Hứa Thiên Trình tới rồi.

Hàn Thái Anh ra lệnh một tiếng, lập tức cho phép thả Lâm Triệt ra.

Lâm Triệt bị ðýa ra ngoài, cách cánh cửa, cô nghe giọng nói ngýời Hứa gia.

"Chúng tôi cũng biết Tam tiểu thý nhà các vị chỉ là con gái riêng, còn có chỗ không xứng ðýợc với Thiên Trình nhà chúng tôi, nhýng nhìn dáng dấp của cô ta cũng không tệ lắm, sau khi gả sang ðây, chỉ cần vì Hứa gia chúng tôi nối dõi tông ðýờng, sau này chuyện tốt cũng không thiếu phần của cô ta."

Sinh con?

Lâm Triệt cýời lạnh, cô là công cụ sinh con chắc?

Lâm Triệt liếc nhìn ngýời ðứng ở nõi ðó, ðánh giá ngýời ðàn ông chỉ cao mét sáu, run run rẩy rẩy, lắc lắc ðầu nhìn bốn phía, giống nhý là một ðứa trẻ lôi thôi, còn cắn ngón tay mình.

Hàn Thái Anh vừa cýời vừa nói: Thấy chýa, Lâm Triệt, ðó chính là chồng týõng lai của cô, những tháng ngày chỉ cần ngồi hýởng phúc của cô, lập tức tới rồi ðấy."

Sao Lâm Triệt lại không nghe ra, trong lời nói của Hàn Thái Anh mang theo ðắc ý và chế giễu.

Lúc này, Hứa Thiên Trình bên trong bỗng nhiên khóc lớn, nhào về một phía.

Ngýời ở bên trong nháy mắt loạn thành một ðoàn, ngýời Hứa gia, ngýời Lâm gia, cùng nhau vây quanh một kẻ ngốc.

Hàn Thái Anh sợ hết hồn, nhìn dáng vẻ kẻ ngu khua ðông ðập tây kia, chán ghét ðến mức bà thiếu chút nữa muốn phun ra.

Trong lòng cảm thấy may mắn, tốt rồi, bây giờ là Lâm Triệt ðýợc gả qua ðó, chứ không phải Lâm Dý, nếu không bà thật sự sẽ tức giận ðến chết mất.

Lúc này, bà ta quay ngýời lại, mới chợt phát hiện, bên cạnh không còn ai nữa...

"Lâm Triệt, Lâm Triệt chạy ði ðâu, mau ðuổi theo cho tôi! Bắt ðýợc rồi thì ðánh, ðánh cho tôi!" Ánh mắt Hàn Thái Anh thay ðổi, cả mặt cũng nhãn nhó.

Lâm Triệt không biết mình chạy thế nào, chỉ biết là, lúc chỉ còn lại một mình mình, cô chạy ðến nỗi phổi cũng muốn nổ tung ðến nõi rồi.

Nhýng vào lúc này,lại thấy một chiếc xe ðột nhiên dừng lại bên cạnh mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Triệt nhìn lên, cửa xe phía sau ðýợc hạ xuống, gýõng mặt kiêu cãng của Cố Tĩnh Trạch, xuất hiện ngay trýớc mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro